Mẫn Tĩnh Siêu nghi ngờ nói: “Không phải đã chỉnh sửa vô số bug, lại test bằng người và AI nhiều lần rồi sao? Bug ác tính siêu lớn sẽ không có đâu. Về phần người chơi không hài lòng với cách chơi, thế thì nghỉ tết xong rồi từ từ sửa, cũng không thể vội được.”
“Ta sẽ tin tưởng, chỉ cần chất lượng game tốt, chắc hẳn bug không phải vấn đề gì lớn lao.”
“Xem như là có vấn đề lớn, thì mấy ngày nghỉ mùa xuân này có thể giải quyết không? Còn chẳng bằng nghỉ ngơi.”
“Ngươi thấy đấy, trước đó nhiều người lo lắng dự án này không tăng ca thì không hoàn thành đúng hạn, nhưng bây giờ thế nào? Chẳng phải nghiên cứu xong rất thuận lợi sao!”
Tôn Hy mấy máy môi muốn nói gì đó những không thể phản bác được.
Vãi, nghe có vẻ rất có lý!
Nhưng thật ra điều này hoàn toàn tương phải với tư duy quán tính xưa nay của Tôn Hy.
Nói theo lẽ thường, chí ít trong một hai tuần khi game vừa lên sóng, tổ nghiên cứu phát triển sẽ luôn sẵn sàng chờ lệnh, lỡ đâu xuất hiện bug gì hoặc vấn đề gì, có thể chỉnh sửa ngay.
Với lại thời gian nghiên cứu phát triển game, để đẩy nhanh tiến độ mà thực hiện 096, cũng đã hoàn toàn là quy tắc ngầm trong ngành rồi, đừng nói công ty, về cơ bản các nhân viên cũng sẽ tự tuân thủ.
Nhưng trong yêu cầu nghiêm khắc của Mẫn Tĩnh Siêu, tổ dự án không tăng ca một ngày, vẫn nghiên cứu phát triển game!
Đương nhiên, lúc mới bắt đầu cũng gặp phải vài trở ngại, tất cả mọi người đều cảm thấy sau khi tiến độ nghiên cứu phát triển rõ ràng, trong tổ dự án đều cảm thấy phải tăng ca. Tuy Mẫn Tĩnh Siêu không gây áp lực, hoặc là tuyển người, hoặc là kéo dài, những tuyệt không thể tăng ca.
Mấy người này không còn cách nào, thấy deadline ngày càng gần, chỉ có thể liều mạng đẩy nhanh tiến độ.
Kết quả, tiến độ vừa chậm rãi lại được đẩy lên!
Tuy vẫn chậm hơn quy tắc ban đầu của Mẫn Tĩnh Siêu, nhưng nghiên cứu phát triển game mà, vẫn luôn gặp phải các vấn đề ngoài ý muốn, kéo dài một chút cũng là chuyện rất đỗi bình thường. Với lại lúc Mẫn Tĩnh Siêu lập kế hoạch cũng chừa thời gian phòng hờ.
Nên, có thể nghiên cứu phát triển xong trước mùa xuân chứng tỏ hiệu suất cả tổ cực cao, thậm chí nhiều người trong tổ đều ngạc nhiên với hiệu suất này.
Bây giờ Mẫn Tĩnh Siêu lại nói, kỳ nghỉ mùa xuân không cần lo lắng, việc tuyên truyền giao cho tập đoàn Long Vũ hết… Thế thì cứ vậy đi.
Tuy nói mọi người cũng rất quan tâm chuyện sau khi “Vết Đạn 2” lên sàn, dù sao thì cũng liên quan đến tiền thưởng của mình, nhưng ai không muốn về nhà ăn Tết chứ?
Tôn Hy gật đầu, thu dọn nốt việc còn lại chuẩn bị tan làm về nhà.
Đột nhiên hắn nhớ đến một chuyện.
“Đúng rồi, ta thấy gần đây trên mạng rất nhiều tranh luận về ‘Lái Xe Văn Minh An Toàn’, còn có người nói Đằng Đạt đã nghỉ rồi? Không định làm sáng tỏ ư? Thật hay giả vậy?”
Tôn Hy rất tò mò.
Nếu nói “Vết Đạn 2” vẫn không có vấn đề gì, nên có thể an tâm nghỉ, thế “Lái Xe Văn Minh An Toàn” đã có chuyện gì rồi, nói thế nào đây?
Mẫn Tĩnh Siêu chẳng để ý chút nào: “Ồ? Cái này thì không cần lo.”
Tôn Hy thắc mắc: “Sao lại không cần lo lắng? Dù tổng giám đốc Bùi tỉnh táo, không phạm sai lầm, nhưng hắn cũng không thể để mắt đến các bộ phận mãi để họ không mắc sai lầm?”
Mẫn Tĩnh Siêu cười cười: “Đằng Đạt thật sự có thể phạm sai lầm, nhưng không thể phạm sai lầm ở vấn đề này. Nhiều người nói, đây là nhận tiền của Shriver để quảng cáo, thế ta có thể nói rõ, không thể nào. Vì toàn bộ Đằng Đạt, từ tổng giám đốc Bùi đến người phụ trách các bộ phận, rồi đến tất cả nhân viên đều không thể làm chuyện này.”
“Vì ngoài tổng giám đốc Bùi ra, tất cả mọi người đều không có lợi trong chuyện này, với lại, tổng giám đốc Bùi mới có quyền quyết định cuối cùng.”
“Theo ta thấy, quá nửa là cái này rất bình thường, người Đằng Đạt có thấy lạ không, không cần để ý.”
Tối hôm ấy, tập đoàn Long Vũ.
Kim Vĩnh đến cửa văn phòng tổng giám đốc nhân sự, khẽ gõ cửa.
“Giám đốc Khang, ngươi tìm ta?” Kim Vĩnh rất cẩn trọng, không dám lơ là.
Tổng giám đốc nhân sự của tập đoàn Long Vũ, chức vị đầy đủ là phó giám đốc thâm niên của bộ phận hành chính nhân sự, quản thúc miễn nhiệm, thăng chức của tất cả người phụ trách trong tập đoàn, là người báo cáo trực tiếp với ông chủ, quyền cao chức trọng, nhiều câu toàn là thể hiện ý của ông chủ.
Trước đó Triệu Húc Minh được Đằng Đạt đào đi, cũng là sau khi cấp cao thương lượng xong, bảo giám đốc Khang làm.
Kim Vĩnh lên vị trí Triệu Húc Minh để lại, dù từ cấp bậc đến kinh nghiệm đều thấp hơn giám đốc Khang, đương nhiên phải khách sáo rồi.
“Đến rồi à? Mau ngồi đi.”
Giám đốc Khang gọi Kim Vĩnh đến ngồi ở sofa bên cạnh hỏi: “Chuyện bên IOI xử lý thế nào rồi?”
Kim Vĩnh hơi lo lắng, giám đốc Khang hỏi cái này làm gì?
Nhưng hắn vẫn đáp thật: “Đều rất thuận lợi, skin quán quân của đội tuyển FV đều đã chế tác xong rồi, ta xem thử, chất lượng rất tốt, với lại những tuyển thủ của chiến đội FV đều rất hài lòng. Theo kế hoạch đã định, sẽ cập nhật vào phiên bản mùa xuân của chúng ta.”
Giám đốc Khang khẽ gật đầu: “Ừm, thế thì kế tiếp chắc ngươi không có việc gì làm nhỉ?”
Kim Vĩnh hơi thắc mắc: “Ặc… đúng vậy, gần đây bên công ty Finger không có sắp xếp việc gì, bên công ty cũng thông báo tổ dự án của chúng ta… cũng nghĩ lễ bình thường nhỉ?”
Nói một cách chính xác, người khác của bộ phận hợp tác vận hành IOI đã đi rồi, có người ngày mai ngồi xe lửa, có người chiều này đi. Đương nhiên Chretien cũng không có lý do gì ở lại, đã lên máy bay đi nghỉ mát lâu rồi.
Còn mỗi Kim Vĩnh bị giám đốc Khang gọi qua đây.
Giám đốc Khang cười cười: “Nói thật với ngươi, bây giờ nhân viên tổ vận hành “Vết Đạn 2” đều đầy đủ rồi, các mục đều đã chuẩn bị xong xuôi, vẫn còn thiếu một người phụ trách có sức nặng.”
“Cấp lãnh đạo công ty cũng thảo luận đơn giản, giao vị trí này con ngươi là thích hợp nhất.”
“Về bộ phận hợp tác vận hành IOI, chúng ta đã chuẩn bị người thay thế ngươi rồi, ngươi không cần lo.”