Nếu chuyện này là thật, thế thì quả là chuyện lớn!
Nhưng vấn đề là, bản thân Mạnh Sướng hoàn toàn không nghe được phong thanh, nên rốt cuộc chuyện này có đáng tin không, đáng tin cỡ nào, đây là vấn đề.
Phạm Tiểu Đông nói: “Tạm thời vẫn chưa có tin chính xác, nhưng cũng có tin phong thanh.”
“Nói theo lẽ thường, tập đoàn Dayak đã thầm liên hệ với vài người mua tiền năng, nhưng mấy người mua đều có thái độ hoài nghi với việc này.”
“Dòng tiền năm nay của tập đoàn Dayak không tốt, mà nghĩ đến tình trạng của công ty Finger và IOI, rất có thể bị tập đoàn Dayak xem là tài sản tiêu cực. Dù sao thì đã từng có một phòng làm việc, trong tình huống kiếm được tiền, chỉ vì lợi nhuận tăng không đủ nhanh đã bị tập đoàn Dayak định đoạt là tài sản tiêu cực mà bán đi, đừng nói chi là công ty Finger.”
“Mà mua thì người ta có thái độ hoài nghi cũng rất bình thường, vì tập đoàn Dayak đưa ra yêu cầu là muốn bán một mạch hết số cổ phần mình có, cái này rất dễ khiến người ta cảm thấy bọn họ muốn chạy lấy người.”
“Với lại, xem xét trong phạm vi thế giới, số công ty lớn có thể nuốt cả công ty Finger không nhiều. Đầu tiên là phải có đủ tiền, còn đủ hứng thú với game, còn phải thấy được tương lai của công ty Finger… Nói tới nói lui, thật sự hơi đau đầu.”
“Đương nhiên, mấy cái này đều là tin tức tuồn từ trong ngành, không có chứng cứ xác thực, ta cũng không chắc chắn.”
“Nhưng có thể chắc chắn rằng, nội bộ công ty Finger cũng có vài động tác vô cùng đáng nghi!”
Mạnh Sướng càng nghe càng cảm thấy sau chuyện này có điều lạ.
Hắn không ngắt lời mà tiếp tục nghiêm túc nghe.
Phạm Tiểu Đông dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Nếu tin tập đoàn Dayak muốn bán công ty Finger là thật, thế thì cấp cao của công ty Finger chắc chắn cũng có suy nghĩ và tính toán khác nhau.”
“Sau khi nghe được phong thanh, ta cũng quan sát hoạt động của cấp cao công ty Finger, cuối cùng phát hiện vài dấu vết nho nhỏ.”
“Công ty Finger có cấp cao tên là Charles Kotick, hắn khác với cấp cao khác xuất thân từ nhà thiết kế là Chretien, từ đầu hắn là người hợp tác sáng lập của công ty Finger, không phải nhà thiết kế, là kim chủ quan trọng. Thời đỉnh cao, trong tay hắn có gần 40% cổ phần công ty Finger, là một nhân vật có thực quyền có tiếng nói trong công ty Finger.”
“Không những vậy, sau khi công ty Finger bị tập đoàn Dayak thu mua, hắn lại được sự tín nhiệm của tập đoàn Dayak, đánh thắng những người đồng sáng lập khác mà chẳng chút hồi hộp, thành CEO của công ty Finger.”
“Khi tập đoàn Dayak trút vốn, cho Đằng Đạt một số tiền lớn, miễn cưỡng thông qua việc tư hữu hóa để công ty Finger lui khỏi thị trường niêm yết, có được quyền khống chế hoàn toàn, sau khi biến động lại đưa lên thị trường niêm yết lại. Mà trong quá trình này, tập đoàn Dayak vô cùng phóng khoáng cho Charles 10% cổ phần!”
“Có thể thấy, Charles được lòng tin của tập đoàn Dayak, nói là khống chế thật sự của công ty Finger cũng không ngoa.”
Mạnh Sướng khẽ gật đầu, thật ra cái này cũng không khó hiểu.
Tập đoàn Dayak trăm khổ ngàn khổ lấy cổ phần về từ tay Đằng Đạt vì bọn họ nghĩ Đằng Đạt là kẻ địch, là đối thủ cạnh tranh, nếu cổ phần và quyền vận hành server trong nước vẫn nằm trong tay Đằng Đạt, sẽ nguy hiểm cực lớn đến IOI, nên mới không tiếc giá nào để thu hồi.
Mà chia chút cổ phần cho cấp cao câ công ty Finger là để khuyến khích bọn họ, để bọn họ thiết kế IOI thật tốt, kiếm nhiều tiền hơn.
Rút khỏi thị trường niêm yết để lấy toàn quyền kiểm soát, mà đưa lên niêm yết lần nữa là để tiến vào thị trường tư bản lần nữa, lấy nhiều lợi ích hơn.
Trong cấp cao công ty Finger, người tập đoàn Dayak coi trọng nhất là Charles, về phần nguyên nhân vì sao… có thể là vì hắn là kiểu người tư bản thích.
Ở khía cạnh này, cấp cao hiểu tư bản vận hành sẽ được thích hơn cấp cao chỉ biết ngu ngốc cắm đầu thiết kế game nhiều.
Phạm Tiểu Đông nói tiếp: “Sau này ta điều tra một phen mới phát hiện, hình như Charles đang du thuyết khắp nơi, hắn thành công thuyết phục bốn tổ chức đầu tư, cùng bỏ vốn ra thành lập một công ty đầu tư, đăng ký tại quần đảo Cayman.”
“Ngoài ra, hắn còn thành lập một công ty quản lý tài sản cùng với em trai ruột, xem xét từ kết cấu công ty quản lý tài sản này là đối tác duy nhất của công ty đầu tư đó, cũng chính là người quản lý thực tế của tài sản.”
Chẳng mấy chốc Mạnh Sướng đã hiểu ra: “Nên… công ty đầu tư mới do bốn công ty đầu tư thành lập này, thực tế chịu khống chế bởi công ty quản lý tài sản này, mà công ty quản lý tài sản này lại khổng chế bởi Charles và em trai hắn. Về phần bốn công ty đầu tư chi tiền… trên thực tế chỉ là kim chủ phía sau thôi, không tham gia quản lý thực tế.”
Phạm Tiểu Đông: “Đúng rồi, chuyện này rất thú vị, vì sao Charles lại phải tốn sức thành lập công ty đầu tư này? Đã là công ty đầu tư thì phải đầu tư gì đó nhỉ? Hắn lại dùng lý do gì thuyết phục bốn công ty đầu tư chi tiền, thành kim chủ?”
Mạnh Sướng suy nghĩ một lúc, nói: “Hắn… muốn ép cũng? Muốn cắt đường tiền tài của người ta!”
Phạm Tiểu Đông gật đầu: “Đúng! Đây là lời giải duy nhất!”
“Rõ ràng, tập đoàn Dayak xem công ty Finger là tài sản tiêu cực, muốn bán đứt, nhưng Charles không nghĩ vậy. Dù sao thì hắn cũng là người hợp tác sáng lập công ty Finger, là là người đầu tư của ngành game, không ai hiểu giá trị game điện tử và giá trị công ty Finger hơn hắn.”
“Charles xem lần tập đoàn Dayak bán ra là một cơ hội ngàn năm khó có!”
“Chắc hắn muốn lợi dụng lúc người mua khác vẫn đang quan sát, muốn nghĩ cách đè giá công ty Finger xuống, để tập đoàn Dayak bị ép giá thấp bán cho mình.”
“Đương nhiên, cụ thể sao làm được điều này ta không rõ lắm. Ta dó, chắc hắn vừa dụ dỗ tập đoàn Dayak, IOI đã không ổn rồi, không ai bỏ ra điều kiện cao hơn, mặt khác, hắn thông qua các con đường khác, ví dụ như công ty đầu tư đầu tư vào dự án của tập đoàn Dayak đàn áp tập đoàn Dayak.”