“Tới phòng làm việc Trì Hành xem trước đã, sau đó lại xem xét bên Game Đằng Đạt và Game Thương Dương.”
“Tình huống của phòng làm việc Trì Hành khá đặc biệt, ta có thể tìm được cảm hứng ở đó trước.”
Bùi Khiêm cảm thấy, ba khối đá cứng này vẫn là phải sắp xếp trình tự, tới phòng làm việc Trì Hành trước.
Bởi vì phòng làm việc Trì Hành tương đối độc lập, Lâm Vãn có thể có ý tưởng của riêng mình, Bùi Khiêm phải dẫn dắt, không thể ép buộc họ làm một khoản game nào đó.
Còn Game Đằng Đạt và game Thương Dương thì tự do hơn nhiều, muốn khống chế như nào thì khống chế.
Đợi sau khi sắp xếp toàn bộ những sản nghiệp của chu kỳ này xong, Bùi Khiêm có thể suy xét chuyên tâm mà viết luận văn, sau đó lại thu được hơn 10 triệu từ hệ thống, sống một cuộc sống quá là hạnh phúc sung sướng.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm lập tức đứng dậy, chuẩn bị đi tới phòng làm việc Trì Hành một chuyến.
…
…
Thứ sáu, ngày 1 tháng 3
Bùi Khiêm tới phòng làm việc Trì Hành
“Tổng giám đốc Bùi! Ngươi đến thật đúng lúc, bọn họ đều đang thảo luận vấn đề game mới trong phòng họp, đang tranh cãi không dừng, chưa đưa ra được kết luận, ngươi mau tới chỉ điểm một chút.”
Lễ tân của phòng làm việc Trì Hành đều biết tổng giám đốc Bùi, nhìn thấy quả thực giống như gặp được người nhà.
Bùi Khiêm rất vui mừng, chà, tới sớm không bằng tới đúng lúc sao!
Vừa hay, để ta xem xem các ngươi muốn làm game mới gì?
Vào phòng họp, đám nhà thiết kế chính Lâm Vãn, Thái Gia Đống đều có mặt, chỉ là hơi ỉu xìu, không khí cũng không quá sôi nổi.
Hẳn là mọi người chắc vừa mới trả qua mấy đợt cuồng phong gió lốc, sau khi cuồng phong quét qua thì đầu óc đều trống rỗng, những cũng chẳng ra quét ra được cái kết quả gì, cho nên mới có loại trạng thái này.
Nhìn thấy tổng giám đốc Bùi, tất cả mọi người đều bày ra vẻ mặt vui mừng “cứu tinh tới rồi.”
“Ôi, tổng giám đốc Bùi!”
“Quá tốt rồi, tổng giám đốc Bùi mau ngồi.”
“Tổng giám đốc Bùi mau chỉ điểm cho bọn ta một chút.”
Lâm Vãn ngay lập tức nhường vị trí chủ vị cho Bùi Khiêm, Bùi Khiêm miễn cưỡng ngồi xuống, nhưng trong lòng lại vui vẻ.
Mấy người này của phòng làm việc Trì Hành quá lương thiện rồi, biết mặt nhưng không biết lòng, không biết ta vốn là người xấu.
Hừ, xem ta làm lần này, chắc chắn phải làm ra một khoản game không kiếm được tiền.
Đương nhiên cũng không khiến các ngươi lỗ quá thảm, miến cưỡng thu hồi vốn là được.
Trong lòng Bùi Khiêm ủ mưu kế, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười ấm áp: “Lần này các ngươi định làm game kiểu gì?”.
Lâm Vãn trả lời: “Tổng giám đốc Bùi, chúng ta dự định làm một khoản game liên quan đến trang phục.”
“Ăn, mặc, ở, đi lại, Đằng Đạt đã có ba mục rồi, chỉ còn lĩnh vực “mặc” vẫn chưa thực hiện.”
“Ta cảm thấy, phòng làm việc Trì Hành nếu đã chuyên về Game VR thì tự nhiên sẽ có nhiều lợi thế về lĩnh vực này, nhiệm vụ này đương nhiên là ta nghĩ ra.”
“Hơn nữa, ‘Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản’ và phòng dịch vụ thực tế, bao gồm liên kết giữa ‘Lái Xe Văn Minh An Toàn’ và các công ty ô tô ngoài thực tế đều phát huy được tác dụng của game, cùng với liên kết từ các công ty trong thực tế, cuộc sống sinh hoạt của mọi người đều đã được cải thiện.”
“Ta cảm thấy, đây là một trong những hướng đi chính cho sự phát triển của game trong tương lai và cũng là mục tiêu mà ta phấn đấu không ngừng nghỉ!
Xem xét từ biểu cảm phấn khởi của Lâm Vãn, rất rõ ràng, cuối cùng nàng cũng tìm được sự nghiệp của mình.
Lâm Vãn là một người theo chủ nghĩa lý tưởng, có lúc sẽ có vài mong đợi vượt thực tế đối với thế giới này.
Đối với nàng, game là thứ nàng đam mê nhất, mà nếu vừa khéo game có thể thay đổi thế giới thì càng hoàn hảo hơn!
Nên, hai game “Máy Mô Phỏng Môi Giới Bất Động Sản”, “Lái Xe Văn Minh An Toàn” này, và bộ phận phục vụ hiện thực phòng làm việc Trì Hành và Game Thương Dương thành lập, đều để game kết hợp với hiện thực, khiến Lâm Vãn cảm thấy mình tìm được việc thích hợp để mình phấn đấu cả đời.
Mà sản nghiệp ảnh hưởng đến người bình thường trong hiện thực bao gồm ăn mặc nghỉ ngơi đi lại.
Đằng Đạt đã tham gia vào ba lĩnh vực rồi, chỉ còn khía cạnh “mặc” là chưa làm gì, đương nhiên Lâm Vãn sẽ đặt mục tiêu của game mới vào lĩnh vực “mặc” này rồi.
Bùi Khiêm không khỏi tỏ ra nghiêm túc,
Nghe có vẻ, tình hình không lạc quan lắm!
Vì lĩnh vực này kết hợp với game VR thật sự rất nguy hiểm.
Lĩnh vực này có thể làm game gì? Game thời trang nhỉ?
Game thời trang cộng với VR… cái này nghe có vẻ rất đáng tin!
Chủ yếu là VR Doubt đã có mấy game VR hot rồi, lượng tiêu thụ rất cao, đồng thời có các kiểu quán net VR và cửa hàng trải nghiệm như khu trải nghiệm VR quán cà phê Internet Netfish, Tinh Điểu Fitness, nói về một thiết bị VR, tỷ lệ phổ biến của nó đã rất cao rồi.
Đến lúc đó, chỉ cần game này làm ra, chẳng phải người chơi có mắt kính VR đều mua một cái sao?
Dù sao mua về lấp đầy kho game cũng không tồi.
Vì nền tảng VR là nền tảng khá đặc biệt, nếu là PC, điện thoại, game rất nhiều, người chơi mua cũng không mua hết được, ngoài những game cực kỳ xuất sắc, những cái khác đợi giảm giá, miễn phí mới mua.
Nhưng game nền tảng VR khá ít, phòng làm việc Trì Hành có dư luận trong game VR tốt, chỉ cần game làm ra không tệ quá, chắc chắn lượng tiêu thụ sẽ không thấp.
Tình hình nghiêm trọng, nhưng… không thành vấn đề, gặp chiêu tiếp chiêu là được.
Bùi Khiêm gật đầu: “Thế thì các ngươi nghĩ sơ lược xem làm thế nào chưa?”
Thái Gia Đống hơi lúng túng, nói: “Cái này… đến giờ chỉ thảo luận được mẫu sơ lược.”
“Chúng ta nghĩ là, làm một game thời trang VR.”
“Nhân vật thì dùng phong cách vẽ chibi, làm vài em gái dễ thương thế giới ảo. Vì tỷ lệ phân giải của mắt kính VR khá thấp, phong cách vẽ thật vẫn sẽ có cảm giác có hạt nhất định, nếu làm bản chibi có thể hợp với khẩu vị người chơi, lại có thể tăng chất lượng hình ảnh.”
“Về phần cách chơi cơ bản của game là phối đồ, hoàn thành nhiệm vụ, điểm lợi nhuận của game, có thể suy nghĩ đến con đường, bản thể miễn phí, trang phục trả phí.”