Trước khi đưa cho thầy Khổng, người hướng sẽ carry cho hắn trước. Là một sinh viên tốt nghiệp ưu tú có thể ở lại trường là người hướng dẫn, trình độ của Trương Duy cũng rất ưu tú, chuyện này dễ như trở bàn tay. Sau này lại đưa cho thầy Khổng, thế thì không thiệt gì.
Dù số chữ nhiều hơn chút cũng không sao.
Bùi Khiêm viết theo mạch suy nghĩ này, nói thật, trói bản thân vào ghế, hai tay bị trói buộc, hiệu quả thật sự tăng hẳn.
Nhìn số chữ luận văn nhanh chóng tăng lên, Bùi Khiêm chợt có cảm giác tự hào và hài lòng đến lạ.
“Bế quan bế quan, cố gắng hết sức!”
…
Thứ tư, ngày 13 tháng 3.
Bùi Khiêm mở dây an toàn trên ghế công thái học, rồi tháo bao cổ tay y tế trên tay xuống, sau đó thoải mái đi WC.
Sau khi về, vừa nhìn luận văn không khỏi hơi kiêu ngạo: “Tiến độ của ta nhanh quá, ta thật đỉnh!”
“Tầm tầm rồi, cũng có thể nghỉ ngơi một chút, bấm tay tính toán, đến bây giờ cũng đã viết luận văn ba ngày rồi, cũng đến mức độ này rồi, thuận lợi hoàn thành cũng không còn vấn đề gì nữa!”
“Phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi.”
“Ừm, cũng không thể làm quá nhiều, game trên điện thoại cũng không cài lại được, niêm phong tivi và máy chơi game game cũng không xé được. Vẫn… có thể chơi điện thoại chút vậy.”
“Chơi chút chút thôi.”
Trong lòng Bùi Khiêm có tính toán, biết một khi xé niêm phong ti vi và máy chơi game xuống, sau đó rất có thể không dán lại được, nên vẫn kiên quyết chỉ chơi điện thoại lâu không đụng đến.
Trong xã hội này, người người đều là thây ma di động, không có điện thoại sẽ có phản ứng đoạn tuyệt nghiêm trọng, người bình thường rất khó chịu được.
Bùi Khiêm chỉ có thể dựa vào nghị lực cực lớn, trong ba ngày nay chỉ có thể xem điện thoại không quá mười lần, đây cũng là thành tựu vĩ đại hơn cả thành lập Đằng Đạt.
Cầm điện thoại, thoải mái nằm trên sofa.
Bùi Khiêm định tùy tiện lướt điện thoại xem tin tức và video, sau đó về tiếp tục luận văn.
Mà xem tin mới trên mạng, Bùi Khiêm sững sờ.
“Tập đoàn Đằng Đạt và liên minh phản Đằng Đạt đang chiến đấu kịch liệt?”
“Các bộ phận tập đoàn Đằng Đạt hợp tác ra tay, đang dần xoay chuyển thế cục?”
“Takeaway Netfish và Nghịch Phong Logistics hợp tác sâu, mở thương hiệu trà sữa, tên là ‘Trà Sữa Bán Nhanh’?”
“Trên website Ailidao mở mục video mới, chuyện có người phụ trách bộ phận Đằng Đạt xuất hiện, phá giải lối mòn kinh doanh của công ty đối thủ?”
“Cái này…”
“Trong ba ngày ta bế quan, cuối cùng phát sinh bao nhiêu chuyện!”
Không lướt tin mới còn đỡ, quét tin mới là Bùi Khiêm sửng sốt.
Cái hắn gọi là “bế quan”, chỉ là điêu toa mà thôi, chẳng qua là cắt mạng, không ra khỏi nhà, yên tâm viết luận văn.
Kết quả bây giờ phát hiện, hình như bế quan thật rồi, có lỗi giác “trên trời mới một ngày, trần thế đã nghìn năm”.
Sao có ba ngày ngắn ngủi mà xảy ra nhiều chuyện vậy? Quái!
“Mỗi lần ta bỏ mặc không quan tâm là đám người này có thể kiếm thêm việc mới cho ta!”
Bùi Khiêm rất cạn lời, xem ra bế quan cũng không thể bình yên, còn phải lo chuyện bên Đằng Đạt.
Hắn lướt tin tức cẩn thận, cũng hiểu sơ sơ rốt cuộc ba ngày nay xảy ra chuyện gì.
Bùi Khiêm vốn nghĩ, để liên minh chống Đằng Đạt tùy tiện tấn công, Đằng Đạt sẽ tâm bất biến giữa dòng vạn biến, dù đối phương tấn công thế nào, đánh cuộc chiến về giá ra sao, Đằng Đạt cũng mặc.
Đầu tiên cứ để bọn họ nếm quả ngọt đã.
Nếu mới bắt đầu đã chăm chăm đốt tiền, đánh cuộc chiến về giá, rất có thể bọn họ sẽ bị dọa, cả liên minh không chiến tự hủy không chừng.
Dù sao thì Bùi Khiêm rất rõ, liên minh thế này là ô hợp chủng, không thể đánh quá quá cao tính kỷ luật và tính tổ chức của bọn họ được.
Vừa khéo Bùi Khiêm đang mượn cơ hội lần này luận văn, đợi tháng sau nộp luận văn xong, mấy doanh nghiệp của liên minh chống Đằng Đạt cũng tranh được thị trường kha khá rồi, nếm được quả ngọt rồi, đến lúc đó đợi câu cá thôi.
Đến lúc đó, mọi người sẽ đốt tiền thật đã!
Kết quả không ngờ, các bộ phận tự hành động phản công!
Bùi Khiêm hơi hối hận, ban đầu trước khi hắn bế quan, nếu nói một tiếng với mọi người “tất cả đều nằm trong kế hoạch của ta, mọi người cứ làm theo như cũ”, nói không chừng sẽ không xuất hiện tình huống thế này.
Nhưng hắn không nói.
Người phụ trách của các bộ phận không tìm được Bùi Khiêm, không cách nào xin được ý kiến của tổng giám đốc Bùi, cho nên chỉ đành tự mình phản kích.
Hơn nữa, cuộc phản kích của họ không hề bừa bãi mà rất có mục tiêu!
Trước hết, các bộ phận đã cùng nhau hợp tác để ưu tiên giúp đỡ cho những ngành cốt lõi như chuyển phát nhanh, takeaway và thuê nhà.
Bởi vì trong liên minh chống lại Đằng Đạt này, các doanh nghiệp như tập đoàn Thịnh Vận, tập đoàn Household và Trạch Cư Takeaway là nhóm hoạt động tích cực nhất.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, mấy doanh nghiệp này có xung đột lợi ích với Đằng Đạt cực mạnh, không dễ gì đẩy lùi.
Bọn họ đều là công ty kiểu nền tảng, nói về tập đoàn Thịnh Vận, nó với Nghịch Phong Logistics có quan hệ ngươi sống ta chết, ngày nào Nghịch Phong Logistics còn tồn tại, tập đoàn Thịnh Vận ăn không ngon ngủ không yên, vốn không cách nào nằm không thư thái kiếm tiền.
Bởi vậy, những ngành tương ứng với Đằng Đạt chắc chắn chịu áp lực lớn nhất, các bộ phận khác phải cùng giúp sức, hỗ trợ để bọn họ chịu được áp lực lớn nhất.
Mà nguyên nhân Takeaway Netfish và Nghịch Phong Logistics làm thương hiệu trà sữa mới “Trà Sữa Bán Nhanh” là muốn tận dụng tất cả mạng lưới của mình trên cả nước, dùng lợi nhuận của trà sữa để hỗ trợ cho cuộc chiến về giá.
Với lại cái tên này cũng rất thú vị, Trà Sữa Bán Nhanh, kết hợp giữa “chuyển phát nhanh” và “takeaway”.
Kế tiếp, quả hồng mềm trong liên minh Hạo Hưởng Fitness là chỗ đột phá đầu tiên!
Tuy tình hình chiến đấu lĩnh vực thuê nhà, chuyển phát nhanh, takeaway dữ dội vô cùng, nhưng rõ ràng không phù hợp để làm lối đột phá và hướng tấn công chính.
Vì mấy công ty này đều là phe ngoan cố, rất khó cắn.