Không thể nào… bên ngoài vẫn chưa có tin đồn gì.
Chắc hẳn là đoán.
“Ngươi… sao ngươi lại hỏi vậy?”
Nghiêm Kỳ hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn nhánh chóng bình tĩnh lại, không trả lời thẳng thừng, mà hỏi ngược lại.
Hạ Giang cười cười, thật ra nhìn phản ứng của Nghiêm Kỳ nàng đã hiểu rồi.
Không ngờ thử một chút thôi mà thử được thật!
Hạ Giang mỉm cười nói: “Ta đoạn!”
“Bây giờ chuyện của ‘Thử Ly’ đã náo loạn ầm trời, mấy công ty bên liên minh chống Đằng Đạt dựa vào đây tấn công Đằng Đạt, gần như dẫn đến việc giới game trong nước chia phe. Nếu là do công ty khác đầu tư vào ‘Thử Ly’, lúc này đã nhảy ra tự nhận rồi, nào có thể im lặng như vậy?”
“Làm chuyện tốt không để lại danh tính, ngoài tổng giám đốc Bùi của tập đoàn Đằng Đạt, ta thật sự không nghĩ ra người thứ hai.”
“Biểu cảm của ngươi bây giờ giống hệt giám đốc Khâu của vườn ươm doanh nghiệp game độc lập.”
“Nhưng ta nghĩ… chắc ngươi cũng không giống giám đốc Khâu, đánh chết không thừa nhận, đúng không?”
Nghiêm Kỳ nghẹn họng.
Hay thật đây là phóng viên chuyên nghiệp sao?
Để ngươi hiểu hết rồi, ta còn gì để nói?
Nhưng… Vườn ươm doanh nghiệp game độc lập của giám đốc Khâu cũng chính là “kế hoạch đường cùng”, cũng là sản nghiệp của tổng giám đốc Bùi?
Nghiêm Kỳ không dính dáng gì đến “kế hoạch đường cùng”, vì ban đầu hắn làm “Lưỡi Kiếm Của Đế Quốc” mobile nạp tiền, không phải game độc lập, với lại mình cũng có nhóm nghiên cứu phát triển khá hoàn chỉnh, nên không lấy được đầu tư của “kế hoạch đường cùng”.
Ấn tượng chủ yếu của hắn với “kế hoạch đường cùng”, trước đó “kế hoạch đường cùng” đưa rất nhiều game độc lập xuất sắc cho nền tảng game Triêu Lộ, để nền tảng game Triêu Lộ hồi lượng máu lớn.
Đương nhiên, nhìn biểu cảm này của Hạ Giang, chắc chuyện này cũng không có bằng chứng hẳn hoi.
Khâu Hồng cũng vậy, đánh chết không thừa nhận.
Chỉ cần không thừa nhận, Hạ Giang là tổng biên tập của nền tảng chính thức, không thể viết thẳng thừng chuyện này trên tin tức được, chỉ có thể nói bóng gió.
Mà nói bóng gió… sức ảnh hưởng có giới hạn.
Hai người nhìn nhau cười, tất cả đều im lặng.
Ngươi biết ta muốn nói gì, nhưng ngươi cũng biết ta không thể nói, ta biết ngươi biết ta không thể nói nên chúng ta đừng nói…
Nghiêm Kỳ suy nghĩ kỹ càng, lại cảm thấy Hạ Giang đoán được cũng bình thường, không đoán được mới có vấn đề.
Vì nàng không những rất thông minh, mà còn thật sự từng đến thăm Đằng Đạt, vườn ươm doanh nghiệp!
Đến hiện trường khảo sát, cũng từng nói chuyện với những người phụ trách, nắm được rất nhiều chi tiết, đương nhiên có thể phát hiện ra những chi tiết có vấn đề.
Mà nhiều người trên mạng chưa từng đến Đằng Đạt, chưa từng gặp tổng giám đốc Bùi, cũng không biết cách vận hành trong nội bộ Đằng Đạt, không thấy được mối quan hệ giữa tập đoàn Đằng Đạt và vườn ươm doanh nghiệp.
Nên, chỉ là suy đoán thôi, không có bằng chứng.
Đã vậy, cứ tiếp tục giữ bí mật theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi!
“Được rồi, thế thì bài phỏng vấn của chúng ta chính thức bắt đầu.”
Thiết bị đã điều chỉnh xong rồi, Hạ Giang mỉm cười hỏi vấn đề đầu tiên: “Trước đó ngươi đã làm một game mobile tên là ‘Lưỡi Kiếm Của Đế Quốc’, vì sao quyết định chuyển từ làm game mobile sang đại tác 3A thể loại hành động?”
“Nguồn gốc linh cảm của game ‘Thử Ly’ này là gì vậy?”
Nghiêm Kỳ: “Ặc…”
Vốn dĩ hắn tưởng mình đã chuẩn bị tốt rồi, nhưng bây giờ mới phát hiện, không hề.
Vì hai câu này thật ra là cùng một vấn đề, mà toàn là liên quan trực tiếp đến tổng giám đốc Bùi!
Ban đầu Nghiêm Kỳ làm game mobile để kiếm tiền, lại được sự cổ vũ của Đằng Đạt và nền tảng game Triêu Lộ, nên muốn hoàn thành game một người chơi thể loại hành động. Nhưng cụ thể game này làm thế nào thì hắn không có đầu mối.
Là Lý Nhã Đạt nói về cách nghiên cứu phát triển game ở Đằng Đạt cho hắn biết, sau đó chỉ điểm cho hắn mới có dáng vẻ game “Thử Ly” này.
Nói cách khác, nguồn gốc linh cảm game này chắc là tổng giám đốc Bùi mới đúng!
Nhưng, nếu hắn ăn ngay nói thật, há chẳng phải sẽ làm lộ, tổ dự án “Thử Ly” liên quan đến tổng giám đốc Bùi?
Nghiêm Kỳ ấp úng vài tiếng mới nói: “Cái này, thật ra ta vẫn luôn là người chơi trung thành của game thể loại hành động, vẫn luôn có ước mơ làm một game hành động, dự án “Thử Ly” này là nhiệt huyết và tích lũy của ta với game hành động, mặt khác cũng có vài cảm hứng từ thế giới bên ngoài…”
Hắn cũng không có cách nào tốt hơn, vì Hạ Giang hỏi mấy vấn đề rất bình thường, nhưng sự thật chính là nguồn gốc của game “Thử Ly” này, vốn có mối quan hệ với Đằng Đạt!
Nên, dù là đáp bình thường cũng sẽ để lộ vài chuyện.
Nếu tổng giám đốc Bùi không yêu cầu thì dễ làm rồi, Nghiêm Kỳ chỉ cần nói thật, cứ mạnh dạn nói ra quan hệ giữa “Thử Ly” và Đằng Đạt. Nhưng tổng giám đốc Bùi yêu cầu bảo mật thì hắn chỉ có thể quanh co mơ hồ thôi.
Vốn tưởng Hạ Giang sẽ không hài lòng với cách nói của hắn, dù sao thì cũng không nói, cái kia cũng không nói, phỏng vấn còn ý nghĩa gì nữa?
Nhưng Hạ Giang lại không tức giận, trên mặt vẫn treo nụ cười thờ ơ.
“Không sao, ta hiểu mà!”
“Cũng không phải lần đầu tiên ta gặp tình huống này, quen rồi.”
“Huống chi phỏng vấn khoảng trắng của ta là chuân chuẩn bị cho tình huống thế này mà.”
“Ngươi yên tâm, ta là một phóng viên chuyên nghiệp, sau khi có nội dung phỏng vấn sẽ trau chuốt lại một phen, nhất định có thể đạt được hiệu quả tuyệt nhất.”
“Ngươi cứ nghe tiếng lòng mình, nói những gì nên nói là được.”
“Thế thì… vấn đề kế tiếp.”
“Dự án ‘Thử Ly’ này giờ đã độc quyền trên nền tảng game Triêu Lộ, xin hỏi ngươi có cách nhìn thế nào về nền tảng game Triêu Lộ?”
“Bên ngoài đồn rằng, game ‘Thử Ly’ này cần số vốn rất lớn, lo lắng ngươi sẽ vì vốn và giá mà cắt nội dung game hoặc chia kỳ để công bố, xin hỏi lúc ngươi nghiên cứu phát triển xử lý vấn đề này thế nào?”
...
Hạ Giang nghiêm túc đưa ra câu hỏi, Nghiêm Kỳ cũng nghiêm túc trả lời.
Có điều trong quá trình đáp, đương nhiên cũng sẽ có vấn đề liên quan đến Đằng Đạt.