Đầu tiên là vì hệ thống thông báo tin tức doanh nghiệp cả nước tin dùng ra mắt, có bằng chứng thật; Kế tiếp là vì gần đây trên mạng náo loạn túi bụi, người trong ngành game cũng nhao nhao chọn phe quanh “Thử Ly” Đằng Đạt, điều này có độ hot cực cao, với lại còn nằm ở đỉnh cao của độ hot.
Nên tin tức lần này đưa ra ắt có thể có hiệu quả cực kỳ bùng nổ!
Hạ Giang ý thức được, mình thành người ấn nút kích nổ!
Về phần vì sao người khác chưa phát hiện?
Rất đơn giản, một là vì hệ thống thống báo này vừa mới ra mắt một tháng, phần mềm và APP cơ bản có thể tra được tin tức doanh nghiệp cũng không xuất hiện, rất nhiều người không biết chuyện này; Mặt khác cũng vì nhiều người không nghĩ nhiều, không nghi ngờ “kế hoạch đường cùng”, nền tảng game Triêu Lộ và “Thử Ly” đều có quan hệ mật thiết với Đằng Đạt.
Chỉ có Hạ Giang có cả hai điều này.
Có câu là nhớ mãi không quên ắt có hồi đáp.
Lần đầu tiên Hạ Giang đến Kinh Châu phỏng vấn tập đoàn Đằng Đạt, đã có ấn tượng sâu sắc với công ty độc lập độc đáo như Đằng Đạt, mấy lần sau đến phỏng vấn đều khiến nàng có hiểu biết và hiểu rõ về tập đoàn Đằng Đạt sâu sắc hơn.
Mà dữ liệu lần này chính là dựa vào tích lũy mấy lần phỏng vấn trước, với lại khứu giác nhanh nhạy của nàng mới đào ra được!
Hạ Giang bắt đầu tấn công bàn phím ngay, xông vào trạng thái hiệu suất cao trước nay chưa từng có.
Cho ra bản thảo!
Bản thảo này ra mắt, mấy tên có ý đồ vây công Đằng Đạt ắt không cần đánh cũng tự rã, với lại còn là thất bại thảm hại nữa!
...
Tối thứ tư ngày 27 tháng 3.
Trong phòng nhà hàng Vô Danh, Lý Thạch và những nhà đầu tư đang tụ họp.
“Giám đốc Lý, ngươi có nhã hứng vậy, còn tưởng hôm nay ngươi không đến ăn bữa này.”
“Đúng rồi, vẫn chưa hỏi ngươi, cảm giác làm người phụ trách của đầu tư Viên Mộng thế nào? Có khác gì với tư bản Phú Huy của ngươi không?”
“Sóng gió trên mạng gần đây dữ dội lắm… sao cảm thấy ngươi thản nhiên vậy?”
Những nhà đầu tư đều vô cùng quan tâm tình huống gần đây của Lý Thạch.
Tuy mấy nhà đầu tư này cũng tham gia tranh tuyển người phụ trách bộ phận Đằng Đạt, nhưng dù sao thì bộ phận ưu tiên, bọn họ làm giống Lý Thạch, nhưng cống hiến với Đằng Đạt không bằng Lý Thạch, nên đa số đều không được chọn.
Gần đây liên minh chống Đằng Đạt mượn chuyện dự án “Thử Ly” này, đã qua một thời gian dài lên men giờ độ hot ngày càng cao, đương nhiên bọn họ có nghe.
Vốn dĩ chuyện này không liên quan mấy với Lý Thạch, nhưng bây giờ thì khác, Lý Thạch là người phụ trách thay thế của đầu tư Viên Mộng!
Cái cơ thế giới bên ngoài tấn công Đằng Đạt là Đằng Đạt không đầu tư cho “Thử Ly”, không như tất cả người chơi mong đợi, gánh trên vai trọng trách ủng hộ game trong nước.
Nhưng theo mấy người này thấy, Lý Thạch là người phụ trách thay thế của đầu tư Viên Mộng, chắc chắn phải tỏ thái độ chứ nhỉ?
Hoặc là dùng tiền của đầu tư Viên Mộng đầu tư vào “Thử Ly” chứng tỏ sự ủng hộ, hoặc ủng hộ bằng lời, tóm lại vẫn tốt hơn giả chết nhiều!
Nhưng mọi người cũng rõ, cục diện bây giờ thật sự rất bị động.
Dù Lý Thạch quyết định đầu tư hay không, liên minh chống Đằng Đạt đều có lý do nói, chắc hẳn tấn công sau này cũng sẽ không dừng lại.
Thay đổi suy nghĩ, mọi người cảm thấy nếu mình ở vị trí này, chắc chắn sẽ hoảng loạn, chọn cái nào cũng khó, nên vô cùng lo lắng cho Lý Thạch.
Nhưng bây giờ xem ra, hình như Lý Thạch không sầu não gì, ngược lại còn thoải mái, nhưng nắm bắt tất cả?
Lý Thạch uống ngụm trà, mỉm cười: “Bữa cơm này đã đặt từ hai tuần trước rồi, sao ta không đến? Nếu không đến thì chẳng phải cơm ngon rượu ngọt lời cho các ngươi quá sao?”
“Cảm giác làm người phụ trách thay thế của đầu tư Viên Mộng à… các ngươi muốn nghe nói thật?”
“Nói thật chính là rất nhàm chán.”
“Vì tất cả mọi chuyện đều đã được tổng giám đốc Bùi sắp xếp cả rồi, mỗi ngày ta đi làm đều chẳng có gì làm, chỉ cần để đầu tư Viên Mộng phát triển bình thường theo kế hoạch tổng giám đốc Bùi đã định sẵn là được.”
“Vốn không cần ta dốc sức suy nghĩ đầu tư cái nào bỏ cái nào.”
“Ài, ta cảm thấy thế này không ổn lắm, dễ khiến năng lực bản thân thụt lùi.”
Những nhà đầu tư chấn động, nhao nhao tỏ ý không kịp đề phòng Versailles Lý Thạch đến, trước khi làm màu cũng không báo trước, thật sự là không nói võ đức mà.
“Hay thật, sau khi Lý Thạch đi Đằng Đạt tu luyện một thời gian, năng lực làm màu tăng thấy rõ!”
“Tổng giám đốc Bùi dạy cái này nữa à?”
“Ta cảm thấy hơn phân nửa tổng giám đốc Bùi không đích thân ra mặt, nhưng lời nói việc làm đều mẫu mực, đương nhiên sẽ học hỏi được.
“Dựa theo tuyến đường tổng giám đốc Bùi đặt ra? Không đúng, chẳng phải tổng giám đốc Bùi đã không quản lý đầu tư Viên Mộng lâu rồi sao? Chỉ để lại truyền thuyết giang hồ tỷ lệ đầu tư thành công 100%?”
“Đúng vậy, chuyện ‘Thử Ly’, rất nhiều mũi dùi nhằm vào đầu tư Viên Mộng, nói gì, đầu tư Viên Mộng đặt nhầm tên rồi, đầu tư vào mấy công ty tào lao, nhưng công ty thật sự cần tiền lại chẳng thấy đâu, chẳng phải nên bài tỏ thái độ chút sao?”
Lý Thạch cười ha ha: “Tỏ thái độ? Tỏ thái độ gì?”
“Từ đầu đến cuối ‘Thử Ly’ là dự án tổng giám đốc Bùi đầu tư, nhưng giữ bí mật với bên ngoài, có tỏ thái độ gì?”
“Ta hy vọng mấy người này vui vẻ hơn, vì bây giờ càng vui, sau này chân tướng lộ ra, biểu cảm của bọn họ càng đặc sắc!”
“Chỉ có những người không rõ chân tướng như các ngươi mới cảm thấy hoảng, chứ người vẫn hiểu và tín nhiệm tổng giám đốc Bùi như ta chẳng hoảng chút nào, chỉ buồn cười!”
Mấy nhà đầu tư ở đây đều chấn động!
Hay thật đấy, công lực làm màu của giám đốc Lý này lại tăng rồi!
Vừa lơ là cái là bị hắn làm màu cho xem, đáng ghét!
Tiết lộ một thông tin lớn mà lại nhẹ tênh vậy.
“Là sao? Tổng giám đốc Bùi sắp xếp sẵn hế? ‘Thử Ly’ là dự án tổng giám đốc Bùi đầu tư? Rốt cuộc chuyện này là sao?”