“Tuần trước ngài đã hoàn thiện hình thức cuối cùng của hai sản phẩm rồi, nhưng chỉ có một điều là: bộ định tuyến game có phải nên mang theo một game phát hành lần đầu không?”
Việc này cũng không thể trách lão Tống, suy cho cùng thì hắn cũng là giám đốc sản phẩm, đối với ngành game vẫn chưa có hiểu biết sâu sắc.
Lúc đó không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng sau một hồi trò chuyện với một vài người phụ trách, lão Tống đã nhận ra được vấn đề.
Làm một cái máy chơi game, vậy thì nhất định nó phải được trang bị một game khởi động như một kiệt tác hộ tống chứ!
Cũng không thể sau khi phát hành máy chơi game thì cứ đơn giản chuyển tất cả các game của Đằng Đạt sang đó rồi coi như xong việc được? Điều đó quả thật là không có thành ý và sẽ không thể nào thúc đẩy doanh số bán hàng.
Nhưng việc ra mắt game cũng không phải là chuyện nhỏ, Đằng Đạt có nhiều game xuất sắc như vậy, nên chọn game nào đây?
Nhất định phải để tổng giám đốc Bùi đưa ra quyết định.
“Cũng đúng.” Bùi Khiêm gật đầu và hỏi, “Vậy ngươi có ý kiến gì về game console đầu tiên này hay không?”
Đương nhiên là lão Tống cũng đã có suy nghĩ sơ lược rồi, nói: “Tổng giám đốc Bùi, hiểu biết của ta đối với ngành game vẫn chưa ổn cho lắm, nên ta chỉ thuận miệng nói thôi, nếu như có vấn đề gì xin ngài hãy đính chính giúp ta.”
“Theo ta nghĩ thì kiệt tác hộ tống này thật ra có hai sự lựa chọn. Thứ nhất, dùng một trong những game kinh điển nhất của Đằng Đạt để làm kiệt tác hộ tống. Ví dụ như game “Phấn Đấu” này, chúng ta sẽ tạo một máy chơi game đặc biệt cho nó, phiên bản làm lại được cài vào bộ định tuyến lần đầu tiên và tặng miễn phí cho người chơi, điều này sẽ mang lại cho bộ định tuyến game giá trị sưu tập nhất định.”
“Thứ hai là chúng ta sẽ chọn một game mới chưa từng phát hành, dùng để mở đường cho máy chơi game, ví dụ như game “Tương Lai Ngươi Chọn” do bộ phận Game Đằng Đạt và Game Thương Dương đang cùng nhau phát triển, có phải cũng khá là thích hợp không?”
“Sẽ còn tốt hơn nếu như có thể làm được một game độc quyền, chắc chắn sẽ đảm bảo rằng máy chơi game của chúng ta bán cực chạy!”
Bùi Khiêm không thể hiện lập trường của mình ngay lập tức, bởi vì hắn cảm giác được tình hình có hơi không ổn lắm.
Thời điểm bộ định tuyến được phát hành, nó sẽ mang theo tất cả các game của Đằng Đạt, cũng như hầu hết các game trên nền tảng game Triêu Lộ có hỗ trợ chơi trên máy chơi game, điều này là không thể nghi ngờ.
Dưới tình huống như vậy, sự thành công của bộ định tuyến game thật sự có rủi ro rất lớn.
Nếu như còn có một game độc quyền quan trọng khác, vậy thì chịu gì nổi nữa?
Hai phương pháp do lão Tống đề xuất này đều rất nguy hiểm.
Cách thứ nhất là chọn một trong những game cổ điển cũ của Đằng Đạt và thiết lập lại phiên bản kỷ niệm để làm kiệt tác hộ tống đầu tiên. Đặc điểm của những game cổ điển cũ này là chúng đã vượt qua thử thách của thời gian, được người chơi vô cùng yêu thích và sẽ không bao giờ thất bại, chúng là một sự lựa chọn vô cùng ổn định.
Còn cách thứ hai là sử dụng game mới của Đằng Đạt, cũng chính là một kiệt tác thật sự của 3A - Tương Lai Ngươi Chọn - làm game console đầu tiên và tốt nhất là biến nó thành độc quyền.
Sau khi game trở thành độc quyền, liệu có xảy ra trường hợp mua game được tặng máy chơi game hay không? Nó rất có thể!
Vì vậy, tốt nhất là không nên chọn một trong hai phương pháp này!
Bùi Khiêm lắc đầu và nói: “Ta cảm thấy chúng đều không đặc biệt phù hợp.”
“Có vẻ không chân thành lắm khi biến một game cũ thành một phiên bản kỷ niệm và được làm lại để biến thành game console đầu tiên! Game Đằng Đạt chúng ta vẫn chưa đến mức cần phải tự biến mình thành kẻ ngốc đâu.”
”Về phần game “Tương Lai Ngươi Chọn” tuy rằng bản thân nó đã đủ sức nặng để trở thành kiệt tác hộ tống đầu tiên, nhưng xét về mặt thời gian thì có lẽ là không thích hợp lắm.”
“Dựa theo lịch trình ban đầu thì bộ định tuyến game có thể sẽ ra mắt sớm hơn so với game ‘Tương Lai Ngươi Chọn’ hai tháng.”
“Sẽ rất vô nghĩa nếu như phải đợi hơn hai tháng để sản phẩm được ra mắt.”
“Hơn nữa, máy chơi game của chúng ta vừa mới ra mắt, nên là không phù hợp để trực tiếp sử dụng những kiệt tác quan trọng làm độc quyền, điều này không thân thiện với nhiều người chơi đã luôn ủng hộ chúng ta.”
“Bọn họ sẽ cảm thấy rằng chúng ta đang ép buộc quảng cáo máy chơi game và có nghi ngờ về việc ép mua buộc bán.”
“Ta cảm thấy tốt nhất là game ‘Tương Lai Ngươi Chọn’ nên có mặt trên tất cả các nền tảng, hơn nữa không cần ảnh hưởng đến việc phát hành bộ định tuyến game bởi vì game này.”
Lão Tống có hơi bối rối: “Tổng giám đốc Bùi, vậy ý của ngài là bộ định tuyến game sẽ không có game console mở đường nữa sao? Chỉ cần cài vài game trên nền tảng game Triêu Lộ vào là được rồi mà?”
Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Ý của ta không phải vậy. Game độc quyền thôi mà, chỉ cần phát triển một game khác là được rồi.”
“Hơn nữa, bởi vì đây là một game độc quyền, nên là chúng ta phải phát triển nó dựa theo đặc điểm của bộ định tuyến game càng nhiều càng tốt, để phần mềm và phần cứng có thể thật sự ăn khớp với nhau, đây chính là điều chân thành nhất đối với người chơi.”
Lão Tống sửng sốt một chút: “Phát triển một game khác? Nhưng mà theo ta được biết, bây giờ tất cả các bộ phận game của Đằng Đạt đều đã có dự án rồi mà, phải không? Chúng ta đã không còn thừa nhân lực để nghiên cứu phát minh nữa, thật sự có nghị lực và nhân viên để phát triển một game độc quyền mới sao?”
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, phát hiện quả thực là như vậy.
Game Đằng Đạt, Game Thương Dương, phòng làm việc Trì Hành... hiện tại tất cả các bộ phận game liên quan trực tiếp đến tập đoàn Đằng Đạt đều có nhiệm vụ phát triển game riêng rồi.
Cũng không thể để bọn họ tạm thời gác lại dự án trong tay mình để đi phát triển game độc quyền cho máy chơi game mà, đúng chứ?