Song Bùi Khiêm nghĩ không cần đuổi tận giết tuyệt với những nền tảng này ngay bây giờ, có thể để họ phát triển thêm một thời gian.
Khiến thậm chí sự vùng dậy của liên minh chống Đằng Đạt cũng khiến Bùi Khiêm thấy được chút hy vọng.
Không chỉ là hy vọng của Bùi Khiêm mà còn là hy vọng của cả ngành nghề.
Thông qua cuộc chiến dư luận này giúp mọi người hiểu sâu hơn về thủ đoạn bên trong, càng nhận thức rõ vấn đề mới có thể đưa ngành này đi đúng hướng.
Nguyên tắc của Đằng Đạt là khuôn vàng thước ngọc không thể nghi ngờ sao? Chẳng lẽ Đằng Đạt luôn đúng?
Tất nhiên Bùi Khiêm không cho là vậy.
Trên thực tế, Bùi Khiêm còn nghĩ chuyên mục Người Phụ Trách Nói này có vẻ quá suôn sẻ. Mỗi lần phân tích một thủ đoạn đều sẽ nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt của người bình thường. Thực chất loại sức ảnh hưởng này là một con dao hai lưỡi, tồn tại nguy hiểm.
Bùi Khiêm mong người bình thường cũng có thể lắng nghe ý kiến từ các bên khác, có năng lực suy nghĩ độc lập để đánh giá một chuyện là đúng đắn hay sai lầm thay vì chạy theo sau mông Đằng Đạt nói gì nghe nấy.
“Được rồi. Hôm nay chơi đến đây thôi. Ta phải về nghỉ ngơi.”
Bùi Khiêm đứng lên chuẩn bị rời đi.
...
Đêm chủ nhật, ngày 21 tháng 4,.
Cuối cùng Dư Bình An cũng kết thúc một ngày làm việc, chào tạm biệt thầy Lý.
Thầy Lý giơ ngón cái khen ngợi: “Được đấy chàng trai. Mấy ngày nay hiệu suất của ngươi ngày càng cao. Tin rằng rất nhanh thôi là có thể xuất sư rồi.”
“Ta thật sự không ngờ một người nho nhã như ngươi lại làm được công việc này. Chỉ riêng nghị lực đã rất đáng khen rồi.”
Dư Bình An xấu hổ lắc đầu: “Ầy, không được. Thầy Lý, ta còn kém xa ngươi mà.”
Thầy Lý cười bảo: “Quen tay hay việc. Nhiều khi toàn mày mò mới ra được. Khát vọng của ngươi với đồng tiền càng lớn thì giao hàng chắc chắn cũng càng nhanh.”
“Theo quan sát của ta, ngươi là một người không thiếu tiền. Trải nghiệm cuộc sống của tầng lớp dưới đến mức độ này cũng không dễ dàng gì.”
Dư Bình An không muốn giải thích thêm, gật đầu: “Cảm ơn thầy Lý đã dạy bảo, ngày mai ta không đến nữa.”
Dư Bình An chỉ là nhân viên giao hàng cộng đồng của Trạch Cư Takeaway, không được xem là biên chế cố định. Hơn nữa công việc hiện tại của hắn vẫn là ở Takeaway Netfish, thứ hai đến thứ sáu phải đi làm bình thường, chỉ có thứ bảy chủ nhật được nghỉ mới tranh thủ thời gian trải nghiệm Trạch Cư Takeaway.
Nhân viên giao hàng của Takeaway Netfish đều theo chế độ làm việc 5 ngày, mỗi tuần nghỉ 2 ngày bất kỳ.
Dù sao Dư Bình An cũng là xuống cơ sở để trải nghiệm cuộc sống, cho nên nhận được sự quan tâm nhất định về phương diện này, được sắp xếp ngày nghỉ vào cuối tuần.
Dư Bình An lái xe điện trở về, vốn đang suy nghĩ về sự vất vả hai ngày nay, bất chợt ngẩng đầu bắt gặp một gương mặt quen thuộc.
“Í, đây không phải thầy Vương sao?”
Dư Bình An dừng xe, người được chào cũng dừng xe lại.
Trên người họ đều mặc trang phục giao hàng của Trạch Cư Takeaway, nhìn nhau cứ như đang soi gương.
Dư Bình An không khỏi kinh ngạc: “Thầy Vương, trước kia thầy nói muốn viết một bài luận văn về giao hàng mà? Vậy đây là...”
Thầy Vương cười đáp: “Là muốn viết luận văn, hơn nữa luận văn cũng sắp viết xong rồi. Chỉ có đi sâu điều tra mới có quyền lên tiếng. Ta ban ngày giao hàng, buổi tối viết luận văn.”
Dư Bình An bừng tỉnh: “Ta còn định sau khi trải nghiệm cuộc sống của nhân viên giao hàng sẽ chia sẻ với ngươi, giúp ngươi viết luận văn, không ngờ ngươi lại tự mình ra trận.”
Thầy Vương là một giảng viên trẻ của Đại học Hán Đông, dạy xã hội học.
Hắn cũng là giảng viên hợp đồng của Hữu Dụng APP và Tuwei Live, có những quan điểm rất độc đáo về nhiều vấn đề xã hội.
Thấy Dư Bình An nhắc đến luận văn, thầy Vương lấy điện thoại ra: “Ngươi xem, luận văn của ta sắp hoàn thành rồi. Đây là tóm tắt luận văn.”
Dư Bình An nhận lấy điện thoại, thấy tiêu đề của luận văn là “Trật tự lao động dưới điều khiển số”.
Mà tiêu đề phụ lại cắt vào phương hướng của luận văn: “Nghiên cứu kiểm soát lao động của shipper”.
Nhìn từ tóm tắt, bài luận văn này nghiên cứu quá trình lao động của shipper từ góc độ kỹ năng tổ chức và kỹ thuật khoa học.
Công ty nền tảng nhìn như bỏ qua việc quản lý trực tiếp đối với shipper nhưng thực tế là đang cố gắng giảm nhẹ trách nhiệm của người sử dụng lao động, xung đột lao động theo đó bị chuyển sang hệ thống nền tảng và người tiêu dùng.
Điều khiển số đã được nâng cấp từ thiết bị máy tính vật lý lên hệ thống nền tảng dữ liệu và phần mềm ảo, ngầm thu thập phân tích dữ liệu cơ bản và phản hồi kết quả dữ liệu đến shipper, đảm bảo trật tự lao động.
Điều khiển số không chỉ làm suy yếu ý thức phản kháng của shipper, xói mòn không gian phát huy quyền tự chủ của họ, mà còn khiến họ vô tình tham gia vào việc quản lý chính mình. Từ đó dẫn đến thủ đoạn kiểm soát của tư bản chuyển từ chuyên chế sang bá quyền, từ hữu hình chuyển sang vô hình.
Xem qua tóm tắt, cảm nhận đầu tiên của Dư Bình An là rất sâu sắc, có chút khó hiểu.
Nhưng hắn tin rằng suy ngẫm về bài luận văn này chỉ ít có thể giải đáp phân nửa những nghi hoặc mà hắn đang phải đối mặt.
Dư Bình An đã nhìn thấy video mà Trạch Cư Takeaway đưa ra.
Hắn lờ mờ nhận thấy dường như trong video đã cố ý làm mờ một số vấn đề, gây ra nhận thức sai lệch cho khán giả. Nhưng xét về nội dung video, Dư Bình An cũng không xác định được sai ở chỗ nào.
Nhất là những lời shipper nói, thực sự thể hiện chân thực tiếng lòng của những người hành nghề cơ sở muốn kiếm tiền gấp.
Ngay cả bản thân Dư Bình An cũng nảy sinh một số nghi vấn, trên thực tế hình thức của Takeaway Netfish và Trạch Cư Takeaway có thể cùng tồn tại?
Những shipper của Takeaway Netfish quả thực hạnh phúc hơn nhiều so với những shipper của Trạch Cư Takeaway, vì công việc được đảm bảo đầy đủ, giờ làm việc và môi trường làm việc cũng tương đối an toàn.