Có điều, hắn không hề bị dọa sợ.
Tuy rằng bản luận văn của thầy Vương đã đưa ra lý luận bảo vệ cho suy đoán của Nhuế Vũ Thần lúc trước, chiến thắng cuộc chiến dư luận cực đẹp, khiến cho cục diện mà Trạch Cư Takeaway khó khăn lắm mới xoay chuyển được lại lập tức bị đánh trở về ban đầu, nhưng thế này đối với Nhiếp Vân Thịnh, ngược lại lại là chuyện có thể chấp nhận được.
Trận chiến dư luận lần này chẳng qua chỉ thất bại trong lĩnh vực của Trạch Cư Takeaway, mất đi một chiến trường nền tảng giao thức ăn, Nhiếp Vân Thịnh vẫn còn chiến trước khác.
Hiện tại vấn đề lớn nhất nằm ở, bản luận văn này đã mở rộng cuộc chiến dư luận này, khiến cho chiến trường tranh luận từ hiện tại, dẫn đến tương lai!
Trước đó, cuộc chiến dư luận giữa tập đoàn Đằng Đạt và liên minh chống Đằng Đạt vẫn chỉ dừng ở vấn đề hiện tại.
Ví dụ Nghịch Phong logistic ở ngành logistic, sở dĩ có thể áp chế toàn diện tập đoàn Thịnh Vận, chỉ là bởi vì tập đoàn Thịnh Vận đã có ưu thế địa vị thị trường độc lập trong ngày logistic, đồng thời làm ra một vài thao tác khó coi, cho nên mới bị Nghịch Phong Logistic bắt được đánh cho một trận.
Trải qua thất bại trong lĩnh vực logistic, Nhiếp Vân Thịnh đã xác nhận được một chuyện.
Đó chính là: Nếu liên minh chống Đằng Đạt muốn lật ngược tình thế trong cuộc chiến dư luận, chỉ có thể chọn Trạch Cư Takeaway khá có ưu thế trong ngành nghề của nó, để đánh lôi đài với Đằng Đạt.
Bởi vì hiện tại Trạch Cư Takeaway chưa hề tạo ra thao tác khó coi nào, hình tượng trong mắt người tiêu dùng vẫn ổn.
Nhưng tổng giám đốc Bùi lại lần nữa hiểu rõ ý đồ của bọn hắn, dẫn dắt dư luận đến tương lai!
Cứ tranh luận như vậy, đáy quần của những công ty thuộc liên minh chống Đằng Đạt bị xé rách triệt để, tỉ lệ thắng hạ thấp toàn diện, thậm cí còn tiếp cận vô hạn với 0!
Bởi vì các công ty dưới cờ liên minh chống Đằng Đạt đều có một điểm chung, mục đích bọn họ phát triển lớn mạnh, đều là để hình thành lũng đoạn ngành trong tương lai, tạo thành một thương nghiệp hàng đầu khổng lồ!
Mà Đằng Đạt hiện tại lại không hề bộc lộ xu thế này, chí ít hiện tại phần lớn những người tiêu dùng đều tin tưởng Đằng Đạt hơn hẳn những công ty của liên minh chống Đằng Đạt.
Một khi dự báo này công bố ra bên ngoài, cửa đột phá cuối cùng của liên minh chống Đằng Đạt trên cuộc chiến dư luận, cũng sẽ bị chặn đứng!
Nghĩ đến thất bại mà bản thân sắp phải đối mặt, Nhiếp Vân Thịnh buồn bực tắt phòng livestream, lướt qua xem cư dân mạng thảo luận ở khu vực bình luận.
Quả nhiên, điều khiến hắn lo lắng vẫn xảy ra!
Các cuộc thảo luận của cư dân mạng không chỉ giới hạn ở mô hình hoạt động của Trạch Cư Takeaway và Takeaway Netfish, cũng không giới hạn ở ngành nghề takeaway, mà thay vào đó còn phát triển hơn nữa theo nội dung của bài viết này, mở rộng ra toàn bộ ngành công nghiệp nền tảng Internet!
“Bài viết này thực sự quá sâu sắc, nó dẫn dắt ta đến kiến thức mới! Những công ty Internet này đều cùng có chung một chiến lược.”
“Không sai, bề ngoài có vẻ như Trạch Cư Takeaway và tập đoàn Thịnh Vận khác nhau, Trạch Cư Takeaway có tâm hơn tập đoàn Thịnh Vận, thế nhưng trên thực tế, chúng chỉ đang ở giai đoạn khác nhau mà thôi, về bản chất thì cá mè một giuộc giống hệt nhau!”
“Trạch Cư Takeaway luôn nhấn mạnh lời thỉnh cầu của khách hàng và shipper, nhưng lại loại bỏ hoàn toàn thân phận người phụ trách nền tảng của bản thân và phủi sạch trách nhiệm của mình, thủ đoạn này giống hệt như những gì Thịnh Vận Logistics đã từng làm với các shipper trước đây!”
“Nguyên nhân chính khiến các shipper yêu cầu thêm nhiều đơn hàng và chủ động tăng giờ làm việc là do phúc lợi đảm bảo chưa đủ, mà trên cơ sở đã kiếm đủ lợi nhuận, nền tảng lại không hề giúp bọn họ giải quyết vấn đề này mà chỉ tạo ra cho những shipper một ảo tưởng rằng “cần cù sẽ giàu lên”, cực kỳ quá đáng!”
“Nếu như nền tảng chỉ biết tìm ra đủ loại lý do khách quan mà không tự mình giải quyết được vấn đề thì ý nghĩa tồn tại của nền tảng là gì? Nó đáng lẽ nên bị thay thế bởi một nền tảng tốt hơn!”
“Đúng thế! Takeaway Netfish có thể làm tốt hơn Trạch Cư Takeaway, là một mô hình hoạt động lành mạnh hơn! Ta sẵn sàng trả thêm một phần phí giao hàng với tỉ lệ phần trăm nhất định cho mỗi đơn hàng để hỗ trợ ngành giao đồ ăn phát triển theo hướng lâu dài và lành mạnh hơn!”
“Thực ra mức giá cả giao hàng của Takeaway Netfish không cao hơn Trạch Cư Takeaway là bao! Còn về lý do, trước đó Nhuế Vũ Thần đã giải thích rồi. Một mặt là do Takeaway Netfish không yêu cầu phải kiếm được lợi nhuận cao, mặt khác cũng là do bọn họ làm tốt khâu liên kết giữa dịch vụ ăn uống và giao hàng, cho nên mới có thể dùng một phần lợi nhuận từ dịch vụ ăn uống để trợ cấp một phần chi phí giao hàng.”
“Nếu như không có livestream của thầy Vương, ta cũng sẽ không nghĩ đến sự phát triển trong tương lai của ngành nghề này. Nếu tính đến những vấn đề chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai, thế thì rõ ràng mô hình hoạt động của Takeaway Netfish là một mô hình trưởng thành và ổn định hơn! Mà với mô hình hoạt động của Trạch Cư Takeaway, tuy rằng cũng có thể tạo ra một nền tảng giao đồ ăn với mức độ phủ sóng rộng rãi, thế nhưng khi tiếp tục phát triển, mâu thuẫn giữa shipper, khách hàng và người bán hàng chắc chắn sẽ ngày càng nổi bật, đến lúc đó sẽ khó tìm ra cách giải quyết!”
“Người không biết lo xa, ắt sẽ có hoạ gần. Ủng hộ tập đoàn Đằng Đạt, ủng hộ Takeaway Netfish!”
Nhiếp Vân Thịnh thấy những bình luận này thì chán nản đóng trang web lại.
Phó tổng giám đốc cảm nhận được tâm trạng của Nhiếp Vân Thịnh thay đổi, bèn khẽ hỏi: “Tổng giám đốc Nhiếp, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Nhiếp Vân Thịnh nhắm mắt lại một lát rồi nói: “Tạm dừng đi, chúng ta không thể tiếp tục chiến đấu được nữa rồi!”
Trận chiến dư luận này rõ ràng càng đánh lại càng bất lợi với bản thân hắn.