Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3082 - Chương 3082. Phương Án Vận Hành Này Dường Như Đã Thay Da Đổi Thịt (3)

Chương 3082. Phương án vận hành này dường như đã thay da đổi thịt (3)
Chương 3082. Phương án vận hành này dường như đã thay da đổi thịt (3)

Kết quả là tập đoàn Long Vũ rơi vào một vòng luẩn quẩn!

Thế nhưng ý tưởng của Mẫn Tĩnh Siêu được xuất phát từ góc độ của một nhà thiết kế, hắn xem xét đầy đủ nhu cầu của người chơi và kết hợp với tình hình thực tế của tựa game để xây dựng phương án vận hành!

Hầu hết những người phụ trách vận hành game này đều là những người có kinh nghiệm lâu năm trong lĩnh vực game, bọn họ đã từng chơi rất nhiều game, cũng hiểu được rất nhiều nguyên tắc vận hành.

Thứ trói buộc bọn họ thực sự là năng lực cá nhân sao?

Thực ra thứ trói buộc bọn họ chính là KPI số liệu từ phía bên trên!

Một khi bọn họ được giải phóng khỏi yêu cầu này và có thể phát huy tối đa sáng kiến chủ quan của bản thân, tình hình này sẽ có sự thay đổi đáng kể!

Dưới sự dẫn dắt của Mẫn Tĩnh Siêu, tất cả giám đốc điều hành đều cảm nhận được một cách làm việc hoàn toàn khác so với trước đây!

Nếu sự nhiệt tình trong công việc được kích thích tăng cao, tất nhiên sẽ nhận lại kết quả xứng đáng!

Trước mắt, việc tung ra các phương án vận hành mới cho các tựa game chắc chắn sẽ gây ra biến động về số liệu game, dẫn đến sụt giảm số liệu trực tuyến và số liệu nạp tiền.

Điều này giống như một phản ứng giới đoạn, luôn cần một khoảng thời gian để thích ứng.

Thế nhưng một khi đảo ngược, tương lai tự nhiên sẽ bước vào một vòng tuần hoàn tốt hơn!

Chỉ cần để mắt tới hiệu quả của phương án vận hành mới lần này, câu trả lời sẽ sớm được tiết lộ.

Thứ bảy, ngày 25 tháng 5.

Tổng giám đốc Đinh vác vẻ mặt u ám đến văn phòng của mình rồi gọi trợ lý tới.

“Ngươi gọi Kim Vĩnh qua đây cho ta.”

Trợ lý khó xử nói: “Tổng giám đốc Đinh, hôm nay là thứ bảy, Kim Vĩnh không tới công ty.”

Tổng giám đốc Đinh nhất thời sửng sốt.

Hắn có cảm giác deja vu như cảnh tượng này từng xảy ra rồi thì phải?

Kể từ khi Mẫn Tĩnh Siêu đến, Kim Vĩnh không còn là người nghiện công việc ở công ty nữa.

Thời gian làm việc của hắn cũng trở nên có quy luật hơn giống các giám đốc điều hành khác, sau khi tan làm sẽ lập tức rời đi chứ tuyệt đối không ở lại thêm một phút nào.

Tổng giám đốc Đinh im lặng một lúc rồi giọng nói của hắn lại cao lên đến quãng tám: “Thế thì gọi giám đốc Khang tới đi!”

Tổng giám đốc Đinh bối rối không hiểu tại sao mỗi lần tìm Kim Vĩnh, hắn đều không có ở đây!

Thực ra đây cũng là điều bình thường, bởi vì lần nào tổng giám đốc Đinh cũng lựa chọn tìm hắn ngoài giờ làm việc.

Đối với các giám đốc điều hành cấp cao, việc tìm cấp dưới trong thời gian nghỉ giải lao là chuyện rất bình thường.

Trong thời gian làm việc, nhân viên đều đang nghiêm túc làm việc, cho nên hắn chắc chắn không thể làm phiền bọn họ.

Thế nhưng rất nhiều nhân viên có thể sẽ ra về vào buổi trưa, buổi tối và cuối tuần, bởi vậy việc tìm kiếm nhân viên vào những thời điểm như vậy vừa có thể kiểm tra mà không làm chậm trễ công việc hàng ngày của nhân viên, hơn nữa đây cũng là công việc mà các lãnh đạo cấp cao hay các sếp lớn thích làm nhất!

Thậm chí rất nhiều sếp còn hình thành cho mình một thời gian làm việc đặc biệt.

Các sếp lớn chắc chắc sẽ không đến công ty vào buổi sáng, bọn họ hoặc là ở nhà nghỉ ngơi hoặc là ra ngoài bàn bạc chuyện gì đó, nói tóm lại là công ty có máy chấm công để theo dõi nhân viên, bởi vậy khả năng nhân viên vắng mặt là rất thấp.

Thế nhưng khi đến giờ tan sở, các sếp lớn lại lần lượt đến và giả vờ như mình làm thêm giờ tới tận khuya.

Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ chỉ muốn xem thử xem thái độ tăng ca của bộ phận nào không tích cực!

Tổng giám đốc Đinh cũng có thói quen tương tự, bề ngoài thì có vẻ như ngày nào hắn cũng tăng ca ở công ty đến hơn mười giờ, song thực tế thì phần lớn thời gian ban ngày hắn đều không có mặt.

Chỉ có hắn biết thời gian ban ngày bản thân mình làm gì!

Một khi Kim Vĩnh tuân thủ nghiêm ngặt yêu cầu của Mẫn Tĩnh Siêu, đi làm và tan làm theo thời gian bình thường, chẳng phải hắn sẽ luôn không tìm được người hay sao?

Tổng giám đốc Đinh chỉ có thể gọi giám đốc Khang tới.

Nói đúng ra, giám đốc Đinh là người phụ trách vấn đề nhân sự, hắn không hiểu biết quá nhiều về khía cạnh vận hành game.

Thế nhưng hết cách rồi, người hiểu thì lại không đi làm!

Tổng giám đốc Đinh cũng chỉ tìm giám đốc Khang tới để than thở chứ không mong đợi hắn có thể giải quyết được vấn đề thực sự nào.

“Lão Khang, phương án cải tiến vận hành đã được đưa ra rồi, phiên bản mới cũng cập nhật rồi, số liệu cũng có rồi, thế nhưng kết quả lại là tất cả số liệu đều đang giảm dần!”

“Nhất định là có vấn đề gì đó!”

“Khỏi nói đến việc khác, chỉ riêng việc ngày thứ hai cập nhật phiên bản mới lại không có lấy một người đi làm cũng đã là quá đáng lắm rồi!”

Giám đốc Khang âm thầm trợn trắng mắt, muốn ném ngay cái nồi này đi: “Tổng giám đốc Đinh, hay là ngươi gọi điện thoại cho Mẫn Tĩnh Siêu, bảo hắn gọi mọi người quay lại nhé?”

Khóe miệng tổng giám đốc Đinh co giật, lập tức nghẹn lại bởi cái nồi do giám đốc Khang vừa mới quăng ra.

Bởi vì trong lòng hắn cũng biết rõ gọi điện thoại cho Mẫn Tĩnh Siêu cũng vô ích, thậm chí còn tự rước nhục vào thân!

“Thế thì cũng không thể… trơ mắt nhìn mà không làm gì cả!” Ngọn lửa giận trong lòng tổng giám đốc Đinh không dễ tiêu tan như vậy.

Giám đốc Khang thấy tổng giám đốc Đinh cũng sợ sệt, bèn cười thầm, kiên nhẫn nói: “Tổng giám đốc Đinh, nếu việc này đã giao cho Mẫn Tĩnh Siêu rồi thì chắc chắn hắn sẽ có kế hoạch của riêng mình, số liệu trước mắt không nói lên điều gì cả, dù sao thì cũng chỉ mới hai tuần trôi qua mà thôi, chúng ta cứ chờ thêm nhé.”

Tổng giám đốc Đinh lại bất đắc dĩ gật đầu, xua tay ra hiệu bảo giám đốc Khang ra ngoài.

Hết chương 3082.
Bình Luận (0)
Comment