Tổng giám đốc Đinh không kịp trở tay: “Làm sao có thể như vậy được?”
Mẫn Tĩnh Siêu làm vậy như thể hắn đã làm sai chuyện gì đó và muốn bỏ chạy với tốc độ ánh sáng ngay lập tức!
Đương nhiên, từ số liệu game, những tựa game này đều đã bước sang trạng thái ngày một đi lên!
Thế nhưng vấn đề là đã giúp thì giúp cho trót chứ!
Đang sửa đổi được nửa đường thì đột nhiên bỏ chạy, không thèm quan tâm đến nửa công việc phía sau nữa, đây là chuyện mà con người có thể làm ra sao?
Tổng giám đốc Đinh không ngồi yên được: “Hay là ngươi bảo giám đốc Khang tới thuyết phục hắn, không! Tốt hơn hết là đích thân ta đi thuyết phục hắn!”
Kim Vĩnh vội vàng ngăn cản: “Tổng giám đốc Đinh, Mẫn Tĩnh Siêu đã nghĩ rằng ngươi sẽ giữ hắn lại, cho nên hắn nhờ ta nói với ngươi rằng, bất kể là có ai tới thuyết phục, hắn cũng sẽ không ở lại!”
“Hơn nữa ngươi công việc bận rộn, cũng không nhất thiết phải lãng phí thời gian làm tiệc chia tay hay gì đó đại loại. Tối hôm nay mấy giám đốc điều hành bọn ta mời hắn ăn một bữa là được.”
Tổng giám đốc Đinh nghĩ tới tình tính của Mẫn Tĩnh Siêu bèn giả vờ bất lực nói: “Được rồi, thế thì các ngươi tiễn hắn giúp ta!”
Thực tế tổng giám đốc Đinh không muốn, cũng sẽ không đích thân đến tiễn Mẫn Tĩnh Siêu.
Hắn và Mẫn Tĩnh Siêu trước giờ như nước với lửa, không hợp ý nhau, hơn nữa tổng giám đốc Đinh dù sao cũng là sếp lớn của tập đoàn Long Vũ, Mẫn Tĩnh Siêu chỉ là một người phụ trách bộ phận bình thường của tập đoàn Đằng Đạt, địa vị không tương xứng nhau.
Bởi vậy, tổng giám đốc Đinh chỉ tỏ vẻ khách sáo với Mẫn Tĩnh Siêu, còn mọi việc cụ thể đều do Kim Vĩnh xử lý.
Sau khi Kim Vĩnh ra ngoài, tổng giám đốc Đinh nghiên cứu kỹ lưỡng số liệu vận hành game và Kim Vĩnh để lại.
Đánh giá từ tình hình trước mắt, hiệu suất làm việc sau khi tới của Mẫn Tĩnh Siêu quả thực rất cao, hắn chỉ đạo các giám đốc điều hành xem xét lại toàn bộ phương án vận hành của các tựa game cũ lại một lượt.
Những vấn đề mà tổng giám đốc Đinh lo lắng như không thích ứng với chế độ mới, nhân viên lười biếng trốn việc… đều không xảy ra.
Từ kết quả số liệu, tập đoàn Long Vũ quả thực kiếm lời to rồi!
Tuy rằng doanh thu game không có sự gia tăng bùng nổ trong thời gian ngắn, thế nhưng tuổi thọ của game được kéo dài rất nhiều, chỉ cần tiếp tục ổn định điều này thì về lâu về dài doanh thu chắc chắn sẽ tăng.
Không biết tại sao nhưng tổng giám đốc Đinh luôn cảm thấy dường như có gì đó không đúng, hắn vắt óc suy nghĩ nhưng cuối cùng vẫn chẳng thể tìm ra được nguyên nhân.
…
…
Thứ ba, ngày 28 tháng 5.
Tối qua, Mẫn Tĩnh Siêu uống một chút rượu sau khi dùng bữa tối với người phụ trách vận hành game của tập đoàn Long Vũ, hôm nay vẫn còn hơi mơ màng khi ngồi trên tàu cao tốc quay trở về Kinh Châu.
Kim Vĩnh tiễn hắn tới ga tàu cao tốc, hơn nữa còn tỏ vẻ lưu luyến không muốn rời.
Phải nói rằng, những cải cách mạnh mẽ trong hai tuần qua của Mẫn Tĩnh Siêu đã mang đến một diện mạo hoàn toàn mới cho tập đoàn Long Vũ nói chung và bộ phận vận hành nói riêng!
Đáng tiếc là thời gian quá ngắn, chỉ có hai tuần mà thôi!
Mẫn Tĩnh Siêu rời đi quá vội vàng, nhất là khi những phương án này mới được thực hiện không lâu. Tuy rằng đã nhìn thấy được những dấu hiệu tốt, thế nhưng không một ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra sau một tháng hay nửa năm.
“Thành thật mà nói, ta thực sự khá lo lắng sau khi ngươi rời đi tất cả mọi thứ sẽ trở lại như cũ, dù sao thì chỉ có ngươi mới có thể đối chọi lại tới tổng giám đốc Đinh!”
Trước khi nói lời tạm biệt, Kim Vĩnh bày tỏ sự lo lắng của mình.
Mẫn Tĩnh Siêu thoải mái lắc đâu: “Không đâu, ngươi yên tâm đi!”
“Sở dĩ ta rời đi gấp gáp như vậy, một mặt là bởi vì bộ phận hợp tác Đằng Đạt còn rất nhiều công ty phải hợp tác, ta cần phải đến các công ty các công ty khác để giúp đỡ chứ không thể ở lại một công ty quá lâu, mặt khác là bởi vì hiện tại ta lựa chọn rời đi là một điều tốt cho các ngươi!”
Kim Vĩnh hơi ngạc nhiên: “Tại sao?”
Mẫn Tĩnh Siêu giải thích: “Trong hai tuần qua, những thay đổi mà ta muốn mang tới cho mọi người đã trở nên rất rõ ràng rồi!”
“Trên khía cạnh vận hành, ta về cơ bản đã loại bỏ sự phụ thuộc vào số liệu của ban lãnh đạo, cho phép mọi người có thể xây dựng chiến lược vận hành dựa trên sự hiểu biết của riêng mình. Mà về thói quen làm việc, mọi người cũng đã hình thành thói quen tan làm đúng giờ để cải thiện hiệu suất làm việc.”
“Bước tiếp theo là tiếp tục thúc đẩy các chiến lược này cũng như lên kế hoạch cho hoạt động vận hành tiếp theo dựa trên cơ sở này.”
“Theo ta thấy, các ngươi hoàn toàn đủ năng lực để cáng đáng những công việc này. Nếu ta ở lại, nhiều khi sẽ giết chết sự tích cực của các ngươi. Dù sao ta cũng là người ngoài, không thể chuyện gì cũng thay các ngươi ra mặt được!”
Kim Vĩnh hiểu mà như không hiểu, hắn nói: “Thế nhưng chỉ có ngươi mới có thể phản kháng lại tổng giám đốc Đinh!”
Mẫn Tĩnh Siêu mỉm cười: “Trước đây là như vậy, thế nhưng bây giờ thì không phải là như vậy nữa!”
“Ta đã gieo hạt giống tinh thần Đằng Đạt vào trong đầu các ngươi rồi. Khoảng thời gian hai tuần không tăng ca mà vẫn hoàn thành tốt dự án đã giúp nhiều người hiểu ra rằng, tăng ca là không cần thiết. Nếu tổng giám đốc Đinh yêu cầu mọi người làm thêm giờ thì sẽ chỉ khơi dậy sự phản kháng tập thể mà thôi.”
“Mà đối với ban lãnh đạo cấp cao ngoại trừ tổng giám đốc Đinh, rất nhiều người thực ra không hề quan tâm tới việc nhân viên có tăng ca hay không, bọn họ quan tâm nhiều hơn tới tình hình doanh thu của game. Hiện tại, tất cả các số liệu của game đều đang trên đà tăng trưởng, bọn họ cũng sẽ có xu hướng duy trì trạng thái hiện tại, không dám làm điều gì thiếu suy nghĩ!”