“Ít nhất là phải khiến các công ty của liên minh chống Đằng Đạt lùi bước, khiến bọn họ kiên định đứng ở phe đối diện, không được chạy qua đầu quân cho ta!”
Tình hình được nhiều người ủng hộ của Đằng Đạt hiện tại khiến Bùi Khiêm lo lắng thay cho liên minh chống Đằng Đạt.
Sự phản bội của một số công ty có thể sẽ dẫn đến sự sụp đổ tan rã của liên minh chống Đằng Đạt, đó sẽ là một dấu chấm hết!
Thời gian bây giờ cũng không còn sớm, còn nửa năm nữa là tới lúc kết toán!
Bùi Khiêm cảm thấy lúc này mình hơi giống như một người nghệ nhân dán giấy.
Trong tất cả các trận chiến, lần nào liên minh chống Đằng Đạt cũng tự khiến mình trở nên bấp bênh không ổn định, song kết quả là lần nào tổng giám đốc Bùi cũng ra sức cố gắng dán lại lỗ hổng!
Sau khi suy nghĩ một lúc, Bùi Khiêm quyết định đặt ra hai điều khoản với Mẫn Tĩnh Siêu.
Đối với các công ty nộp đơn đăng ký hợp tác với bộ phận hợp tác Đằng Đạt, thứ nhất là đặt ra mức tiêu chuẩn, thứ hai là chia thứ tự ưu tiên.
Đối với mức tiêu chuẩn, Đằng Đạt sẽ không hợp tác với công ty quá lớn hay quá nhỏ, chỉ hợp tác với những công ty mới nổi trong lĩnh vực nhưng chưa có vị trí thống lĩnh trên thị trường.
Bởi vì các công ty quá nhỏ rất dễ bị kiểm soát, cũng rất dễ trở thành cái đuôi theo sau của Đằng Đạt, hệt như Nghiêm Kỳ.
Mà các công ty quá lớn một ky hợp tác với Đằng Đạt rất có khả năng sẽ tạo ra một mối liên hệ bền chặt. Hơn nữa, bản thân các công ty này đã có nền tảng vững chắc, chỉ với chút sự nỗ lực của Mẫn Tĩnh Siêu, thành tích của những công ty này sẽ được cải thiện đáng kể, động thái quá lớn cũng dễ dàng thu hút sự chú ý quá mức!
Hệt như lần này, động thái của tập đoàn Long Vũ được nhiều công ty chú ý đến mức khiến bộ phận hợp tác Đằng Đạt lập tức bùng nổ!
Nếu như Mẫn Tĩnh Siêu tới một công ty tầm trung bình thường, chắc chắn hắn sẽ không thể gây ra tiếng vang lớn đến như vậy.
Ban đầu Bùi Khiêm muốn từ chối của các công ty thuộc liên minh chống Đằng Đạt tham gia, thế nhưng nghĩ lại thì điều này rất dễ gây phản tác dụng.
Đó không phải là hành động buộc các công ty phải đứng về phe nào hay sao? Điều này khiến liên minh chống Đằng Đạt lại càng trở nên suy yếu!
Bởi vậy không thể từ chối! Hắn chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt làm lơ.
Hắn sẽ để các công ty trong liên minh chống Đằng Đạt cũng có thể tham gia hợp tác với Đằng Đạt, cho phép bọn họ thăm dò thông tin hoặc làm người gió chiều nào theo chiều ấy, khả năng xuất hiện gián điệp hai mang cũng sẽ càng lớn hơn.
Mà về mức độ ưu tiên trong lựa chọn hợp tác, những công ty quá thân hoặc quá không thân với Đằng Đạt sẽ được ưu tiên xếp sau.
Nếu như ưu tiên cho các công ty có mối quan hệ thân thiết với Đằng Đạt, thế thì rất nhiều công ty có khả năng mất trí làm điều gì đó để gia tăng hảo cảm!
Chẳng hạn như tham gia vào kế hoạch Sơ Tế hoặc chuyển lợi ích cho Đằng Đạt, thể hiện sự trung thành…
Điều này rõ ràng đi ngược lại với ý định ban đầu của Bùi Khiêm!
Nếu như ưu tiên hợp tác với các công ty không có mối quan hệ chặt ché với Đằng Đạt, điều này chắc chắn sẽ tạo ra tình trạng mở rộng lãnh địa của Đằng Đạt trên thực tế, khiến diện tích bản đồ của Đằng Đạt không ngừng tăng lên.
Do đó, hắn chỉ có thể lựa chọn những công ty ở giữa, nhờ vậy mà mọi người mới không dễ dàng đoán ra được quy tắc thực sự trong việc lựa chọn đối tác của bộ phận hợp tác Đằng Đạt.
Bùi Khiêm nhanh chóng hoàn thiện kế hoạch và đơn giản ghi chép lại.
Sau khi Mẫn Tĩnh Siêu trở lại, hắn có thể từ từ lựa chọn đối tác dựa trên quy định mới.
Tuy nhiên, sau khi Mẫn Tĩnh Siêu trở lại lần này, Bùi Khiêm sẽ yêu cầu hắn đặt trọng điểm công việc trong tương lai vào việc đào tạo người mới.
Bởi vì Mẫn Tĩnh Siêu quá xuất sắc, hắn một mình gánh vác cả phòng làm việc Thiên Hỏa và tập đoàn Long Vũ, lần sau chắc chắn sẽ lại dễ dàng giúp một công ty nào khác thành công!
Nếu như Mẫn Tĩnh Siêu đào tạo thêm một vài người và cử bọn họ tới các công ty khác nhau, làm như vậy thì cho dù hắn có thành công thì sự thất bại của những người khác cũng sẽ mang lại một tác dụng trung hòa nhất định.
…
…
Thứ năm, ngày 31 tháng 5.
Trụ sở chính của tập đoàn Thịnh Vận.
Nhiếp Vân Thịnh đang nghe phó tổng giám đốc báo cáo tình hình gần đây với vẻ mặt u ám.
“Tổng giám đốc Nhiếp, tình hình bên phía tập đoàn Household cực kỳ không mấy lạc quan, bọn họ đã yêu cầu chúng ta giúp đỡ nhiều lần!”
“Sau khi Trần Lũy tiếp quản chung cư Sloth, hắn đã thực hiện rất nhiều cải cách, trong đó quan trọng nhất là ra mắt kiểu căn hộ cao cấp hoàn toàn mới.”
“Bên phía tập đoàn Household gọi riêng đây là mô hình đồng thương hiệu Trần Lũy.”
“Một loại giống với phong cách nhà ở hiện tại của Trần Lũy, tập trung vào loại hình căn hộ cao cấp và mang tính nghệ thuật, loại còn lại là kiểu căn hộ vừa túi tiền mà Trần Lũy từng sống trước khi nổi tiếng.”
“Hai kiểu căn hộ này được thiết kế bởi các nhà thiết kế có chuyên môn, ngoài ra Trần Lũy còn bổ sung thêm vào đó rất nhiều yếu tố mà hắn yêu thích, chẳng hạn như trong phòng còn treo thêm một cây đàn guitar cũng mang phong cách cao cấp nghệ thuật của Trần Lũy.”
“Tất nhiên, món đồ này đều có thể sử dụng như các thiết bị điện trong chung cư Sloth, thế nhưng không thể làm hỏng nó, nếu làm hỏng sẽ phải bồi thường. Tuy rằng hầu hết mọi người không biết chơi guitar, song mấu chốt là Trần Lũy có quá nhiều người hâm mộ.”
“Hai kiểu căn hộ này nhanh chóng sold out, đều đã được cho thuê hết!”
“Trong tương lai, Trần Lũy cũng có kế hoạch tung ra nhiều căn hộ đồng thương hiệu khác.”