Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3096 - Chương 3096. Hóa Ra Là Đang Đợi Ta Phản Kích?

Chương 3096. Hóa ra là đang đợi ta phản kích?
Chương 3096. Hóa ra là đang đợi ta phản kích?

Chuyên mục “Người Phụ Trách Nói” đã đánh mấy vòng chiến dư luận, khiến cho bên phía liên minh chống lại Đằng Đạt thảm bại.

Trong lòng Bùi Khiêm cũng hiểu rõ, Đằng Đạt có ưu thế cực lớn ở phương diện đấu dư luận, tiếp tục đánh ở mục này, đồng nghĩa với việc ức hiếp người ta.

Cho nên Bùi Khiêm quyết định, vẫn nên làm đại chiến đốt tiền là ổn thỏa nhất!

Công ty dưới cờ liên minh chống lại Đằng Đạt đều có tài lực hùng hậu, mỗi công ty đều phụ trách một lĩnh vực, còn Đằng Đạt thì lại đốt tất cả lĩnh vực, từ phương diện tài lực mà nói, liên minh chống lại Đằng Đạt chắc chắn dồi dào hơn.

Ưu thế rõ ràng là của đối phương!

Nếu đã như thế, Bùi Khiêm chỉ có thể yên tâm lớn mật đốt tiền rồi!

Thảo luận trên mạng cũng đã nhắc nhở Bùi Khiêm một vấn đề.

Đó chính là quan hệ của liên minh chống lại Đằng Đạt, trên thực tế còn vững chắc hơn trong tưởng tượng của Bùi Khiêm!

Bởi vì những công ty đều hiểu rất rõ, một khi bọn họ rời khỏi liên minh chống lại Đằng Đạt, sợ rằng sẽ không còn cách kết thành một chiến tuyến thống nhất, đến lúc đó Đằng Đạt có thể đánh bại từng người một!

Thua bởi công ty khác vẫn còn khả năng được mua lại, thế nhưng thua bởi Đằng Đạt vậy thì đúng là bị ăn sạch sẽ, xương cốt cũng không còn!

Cho nên càng đốt tiền, ngược lại càng có thể kích phát ý chí chiến đấu chống lại cùng một kẻ thù của bọn họ! Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm lấy lại tinh thần, lập tức đặt ra một phương án.

Trước tiên đốt tiền ba ngành vào Takeaway, logistic và địa ốc!

Ba ngày này đối đầu trực diện với Trạch Cư Takeaway, Thịnh Vận Logistic và tập đoàn Holdhouse, ba công ty này là ba công ty nắm tài lực mạnh nhất trong liên minh chống lại Đằng Đạt.

Vả lại ba ngành này cũng là ngành đốt tiền nhanh nhất.

Một khi đã đốt ba công ty này chắc chắn sẽ phát động các công ty khác trong liên minh chống lại Đằng Đạt, chiếm cứ thị trường tập đoàn Đằng Đạt ở các lãnh vực khác.

Đến lúc đó Bùi Khiêm sẽ để cho các bộ phận khác theo cùng, có qua có lại, cục diện giằng có không phải lại bắt đầu rồi sao?

0

Bùi Khiêm là người đứng đầu tập đoàn Đằng Đạt, khó chịu nhất là chiến trạnh lạnh!

Bởi vì trong quá trình chiến tranh lạnh hai bên suy đoán lẫn nhau, đối phương thường sẽ làm ra một vài chuyện khó hiểu, thậm chí dâng thắng lợi cho đối phương.

Thế nhưng một khi bước vào giai đoạn chiến tranh quyết liệt, vậy thì Bùi Khiêm có thể vui vẻ đốt tiền rồi!

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm vui vẻ bắt đầu chờ đợi tương lai tuyệt đẹp trong một tháng tới.

...

...

Thứ hai, ngày 10 tháng 6.

Ngô Tân gọi tất cả nhân viên phụ trách của Bác Quần Media đến họp.

“Đây là phương án cải cách ta đã chuẩn bị, đã dùng đến định mức tăng ca cuối tuần, lát nữa bộ phận nhân sự và bộ phận hành chính ghi chép lại, tính vào phí tăng ca.”

Người phụ trách của bộ phận nhân sự và bộ phận hành chính đưa mắt nhìn nhau, cảm giác giống như nghe chuyện thiên phương dạ đàm.

Hả, định mức tăng ca cuối tuần? Còn có tiền tăng ca?

Là thứ gì vậy chứ?

Bác Quần Media là một công ty truyền thông, tăng ca chính là chuyện bình thường như cơm bữa.

Bởi vì truyền thông chủ yếu là nhờ vào nhiệt độ, mà độ hot thì làm gì xuất hiện chính xác lúc nào.

Cho dù là đã tan ca, thì nhân viên của các công ty truyền thông cũng phải 24 tiếng đợi lệnh, một khi có chuyện hot là phải lập tức bắt đầu bận rộn!

Có vài minh tinh thích nửa đêm nổ ra tin hot, phiền đến các công ty truyền thông không dám nghỉ ngơi, tăng ca để tranh thủ tin hot.

Đối với những người trong công ty mà nói, tiền tăng ca vốn dĩ chính là một khái niệm không nên tồn tại.

Càng đừng nói đến hạn mức tăng ca!

Gì mà tăng ca còn có hạn mức, lẽ nào tăng ca là một thứ cực kỳ hiếm gặp sao?

Vả lại, Ngô Tân còn mượn danh nghĩa tăng ca chủ nhật để đòi tiền tăng ca, xác định không phải là đến để moi tiền sao?

Chưa từng thấy nhân viên làm việc nào lại có thái độ kém như vậy! Như vậy mà là nhân viên cấp trung tập đoàn Đằng Đạt cử đến hay sao?

Hai nhân viên phụ trách im lặng nhìn Vệ Cảnh Huy, Vệ Cảnh Huy dùng ánh mắt ra hiệu cho bọn họ, giữ bình tĩnh.

Theo hắn thấy, phương án Ngô Tân đưa ra càng khác thường càng tốt!

Vệ Cảnh Huy đánh tan không khí im ắng trong phòng họp, mỉm cười nói với Ngô Tân: “Cậu Ngô Tân, đây là quyết định của ngươi, thì bọn ta sẽ nghiêm túc làm theo! Có điều có thể mời ngươi giải thích rõ ràng một chút cái gì gọi là hạn mức tăng ca không?”

0

Lúc này Ngô Tân mới nhận ra, ở đây không có hào quang Đằng Đạt phổ chiếu, hạn mức tăng ca vẫn là một khái niệm vô cùng xa lạ.

Hắn chỉ có thể đưa phương án đã chuẩn bị xong ra: “Nếu đã như vậy, ta sẽ nói về phương án trước vậy.”

“Ta đã chuẩn bị tổng cộng hai phương án cải cách, phần một là nhằm vào phương diện nghiệp vụ, phần hai là nhằm vào phương diện quản lý công ty.”

“Chúng ta bàn về phương án cải cách phương diện quản lý công ty trước.”

“Bắt đầu từ tuần này, công ty cần phải nghiêm túc chấp hành chế độ làm việc 8 tiếng, đúng giờ lên ca đúng giờ tan ca, không có nguyên nhân đặc biệt không được phép đến sớm về trễ, nếu có nhu cầu tăng ca, cần xin phép tăng ca thêm với người phụ trách liên quan. Nếu dùng quá nhiều hạn mức tăng ca hoặc tăng ca vượt, sẽ ảnh hưởng đến tiền thưởng hiệu suất của cả bộ phận!”

“Trong lúc thao và chấp hành, cần dùng phần mềm ARS chuyên dùng để bàn công việc của Đằng Đạt!”

Ngô Tân nghiêm túc giới thiệu một lượt chế độ quy định quản lý của Đằng Đạt, còn giới thiệu cách dùng cụ thể ARS với tất cả mọi người.

Đại để vẫn là dời toàn bộ quy định quản lý của Đằng Đạt sang, Ngô Tân là người của bộ phận nhân sự, những thứ này đương nhiên là rất quen thuộc.

Những người ở phòng hội nghĩ nghe xong lại đưa mắt nhìn nhau.

Vốn dĩ cho rằng tiền tăng ca và hạn mức tăng ca đã quá lắm rồi, kết quả không ngờ còn có chuyện quá đáng hơn!

Hết chương 3096.
Bình Luận (0)
Comment