“Chúng ta có thể in một số tờ rơi và để khách du lịch tự động mời theo một số người thân, bạn bè đến sở thú chơi.”
“Ta cảm thấy tác dụng thu hút lượng truy cập của những phương pháp này chắc chắn là rất hạn chế, nếu như chúng ta cử chuyên gia đến quay chụp một số đoạn video ngắn và đưa lên mạng, nói không chừng là có thể hot lên đấy.”
Đôi mắt của Đàm Tân Chương sáng lên: “Ta cảm thấy đây là một ý tưởng hay đó, loại hình video ngắn này đang ngày càng phổ biến, cũng khá là được chào đón. Điều quan trọng nhất là video ngắn quả thực rất thích hợp để quay những con thú dễ thương, bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào cũng có thể ghi lại khía cạnh đáng yêu của những con vật này.”
“Nhưng mà ai sẽ chịu trách nhiệm về công việc này?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nhưng ngay sau đó dồn dập nhìn về phía Đường Diệc Xu.
Bởi vì tất cả nhân viên có mặt đều có công việc riêng và có rất nhiều việc phải giải quyết. Chỉ có một mình Đường Diệc Xu là không có công việc cố định ở sở thú này, mỗi khi thấy có chuyện gì đều sẽ đến giúp đỡ, là người thích hợp nhất để quay video.
Đường Diệc Xu sửng sốt một chút, sau đó vội xua tay nói: “Không được đâu, viện trưởng, ta chưa từng quay những video như thế này.”
Đàm Tân Chương nói: “Không sao, trước đây ta cũng chưa từng quay phim, một khi đã quay thì lần sau sẽ quen thôi.”
“Chuyện này trừ ngươi ra thì cũng không có người nào khác phù hợp hơn ngươi, theo ta thấy cứ quyết định như vậy đi!”
Đường Diệc Xu hơi khẽ cúi đầu, hai ngón tay chỉ chỉ vào nhau: “Được... được thôi, vậy để ta làm thử xem sao.”
…
Cùng lúc đó, khu văn phòng của Palpitation Hotel vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ.
Trần Khang Thác dựa vào ghế rồi thở dài một cái.
Sau khi xoa dịu thần kinh, hắn quay sang Hác Quỳnh và nói: “Sắp xong rồi, gửi thông báo cho những người phụ trách bộ phận khác đi, nói cho bọn hắn biết hai ngày nữa sẽ đến buổi diễn tập để làm quen với địa hình của dự án mới.”
“Việc xây dựng dự án mới đã hoàn thành rồi, nhưng vẫn còn một số chi tiết bên trong cần được xác định.”
“Bắt đầu từ tuần sau, dự án nhà ma mới sẽ bước vào giai đoạn vận hành thử nghiệm. Nhân viên kiểm tra giỏi nhất của chúng ta chính là anh Bao.”
“Thời gian kiểm tra là một tháng, người phụ trách bộ phận nhất định phải thể hiện tài năng, phát huy thế mạnh của mình, nhất định phải sắp xếp hợp lý cho anh Bao!”
Hác Quỳnh gật đầu: “Được, để ta đi thông báo cho những người phụ trách khác.”
“Tuy nhiên...”
“Anh Bao có thể tới sao? Hành động ‘gậy ông đập lưng ông’ trong tiệc Hồng Môn của chúng ta chẳng phải quá rõ ràng rồi sao?”
“Anh Bao ấy mà, nếu như có chút đầu óc thì hẳn là sẽ không mắc câu đâu?”
“Nếu như anh Bao nhất quyết không đến thì chúng ta phải làm sao bây giờ ?”
Trần Khang Thác khẽ mỉm cười: “Cái này sao... ta đã nhờ cậy tổng giám đốc Bùi rồi.”
“Chỉ cần tổng giám đốc Bùi ra tay, không sợ anh Bao không nghe lời.”
Lúc đầu Hác Quỳnh còn vui mừng, nhưng ngay sau đó lại lộ ra vẻ mặt lo lắng: “Nhưng mà... ta vẫn cứ cảm thấy tổng giám đốc Bùi cũng không kiên định mà đứng về phía chúng ta, đúng không?”
“Chung quy ta vẫn cảm thấy hành động lần này sẽ tiềm ẩn rất nhiều tai hoạ ngầm …”
Hác Quỳnh cũng không nói lên được cụ thể là sẽ có tai hoạ ngầm gì, chẳng qua là hắn cảm thấy cách làm việc của tổng giám đốc Bùi luôn khó mà đoán ra được, chưa bao giờ làm những hành động vô nghĩa. Lần này hắn lại ủng hộ Trần Khang Thác bọn họ sắp xếp hành động cho Bao Húc, cảm thấy việc này có chút kỳ lạ.
Trên mặt Trần Khang Thác lộ vẻ kiên quyết: “Không sao đâu! Cho dù có xảy ra chuyện lớn thì sau này hãy nói, tóm lại trước tiên cứ để anh Bao tới đây, tạo dựng uy tín cho Palpitation Hotel của chúng ta.”
…
…
Thứ hai, ngày 22 tháng 7.
Phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Đằng Đạt.
“Nói một cách đơn giản thì Trần Khang Thác và những người khác dự định mời ngươi làm nhân viên thử nghiệm chính cho dự án mới Palpitation Hotel, ý của ngươi như thế nào?” Bùi Khiêm mỉm cười nhìn Bao Húc.
Bao Húc ha hả cười một tiếng, như thể hắn đã đoán trước được điều đó.
Suy cho cùng thì thời điểm ban đầu Trần Khang Thác phải chịu khổ, cũng đã trực tiếp uy hiếp hắn rồi, nếu như hắn trở về mà không làm gì thì đó thì hoàn toàn không phải là phong cách làm việc của Trần Khang Thác.
Hơn nữa, dự án mới của Palpitation Hotel đã được xây dựng từ lâu, công trình Chịu Khổ Travel vào tháng sau cũng vừa đúng lúc bước vào giai đoạn cải tạo, đủ loại dấu hiệu đều cho thấy rằng ngày phán quyết sắp đến rồi.
Bao Húc suy nghĩ một chút, nói: “Ta đương nhiên là có thể đi.”
“Nhưng mà… ta có một yêu cầu nho nhỏ.”
Hiển nhiên, trong khoảng thời gian này Bao Húc cũng không thể ngồi yên chờ chết mà đã nghĩ ra biện pháp đối phó rồi.
Trong nháy mắt, Bùi Khiêm trở nên hứng thú: “Hửm? Cứ nói đừng ngại, ta sẽ cố gắng hết sức để làm.”
Bao Húc hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, hẳn là ngươi có phương án thiết kế cho hạng mục nhà ma mới phải không? Ta muốn xem qua một chút.”
Lúc này, Bùi Khiêm lập tức gật đầu và tìm ra phương án thiết kế cho hạng mục nhà ma mới trên máy tính.
Mặc dù hạng mục lần này là do Trần Khang Thác, Nguyễn Quang Kiến và Mã Nhất Quần cùng nhau thiết kế, nhưng bởi vì đây là phương án của Palpitation Hotel, thế nên tổng giám đốc Bùi nhất định phải có tiếng nói cuối cùng.
Khi đó, Bùi Khiêm chỉ nhìn thoáng qua cái phương án này một chút và cảm thấy nó có tiềm năng rất lớn, thế nên đã thông qua mà không đưa ra bất kỳ bình luận nào.
Bây giờ, việc Bao Húc muốn xem qua bản phương án này là điều hoàn toàn có thể hiểu được, suy cho cùng thì hắn cũng phải thực sự tiến vào ngôi nhà ma này để làm người trải nghiệm chính, cho nên việc tìm hiểu trước tình hình bên trong cũng là điều dễ hiểu.
Chẳng qua là Bùi Khiêm không ngờ rằng sau khi Bao Húc có được bản phương án, hắn lại không xem xét kỹ các chi tiết phía trước, mà trực tiếp nhảy thẳng vào phương diện nội dung tương tác.