Trần Khang Thác vẫn còn có chút không yên lòng, dặn dò: “Ta sẽ nhắc lại kế hoạch hành động của chúng ta một lần nữa.”
“Trước hết, ngươi trốn vào căn phòng ở cuối tầng hai và kiên nhẫn chờ đợi. Căn phòng đó là căn phòng có điều kiện tốt nhất và có nhiều vật dụng nhất. Hơn nữa, từ ngoài cửa cũng có thể nhìn thấy một số manh mối, anh Bao hẳn là sẽ không bỏ lỡ đâu.”
“Đợi sau khi anh Bao đi xuống tầng 1, ta sẽ cho hắn một cú mở cửa chết người trước. Tuy nhiên, chắc chắn ta sẽ không để mất mặt như Quả Lập Thành đâu, lần này ta sẽ tiến hành tương tác một chút với cơ quan đã được bố trí ở hiện trường để tạo ra hiệu ứng đáng sợ hơn, nhất định có thể đuổi được anh Bao lên lầu.”
“Đợi sau khi anh Bao thoát khỏi ta, nhất định hắn sẽ bình tĩnh lại rồi từ từ tìm kiếm, lúc này sẽ đến lượt ngươi xuất hiện.”
“Trên giường có một xác chết đạo cụ đã được chuẩn bị sẵn, trước tiên ngươi cứ trốn trong tủ đã, đợi đúng thời điểm anh Bao đang lục lọi thi thể thì ngươi lập tức bấm công tắc trong tủ để xác chết bật dậy. Trong khoảnh khắc anh Bao đang bị giật mình, ngươi sẽ đột nhiên lao ra khỏi tủ, khiến hắn sợ hãi lần thứ hai!”
“Dù có nói gì đi nữa thì ta vẫn cảm thấy điều này nhất định sẽ khiến hắn sợ hãi đó?”
Kiều Lương gật đầu: “Ta cũng cảm thấy vậy, đổi góc độ để suy xét thì nếu như là ta, có lẽ ta sẽ sợ hãi đến mức tè ra quần á.”
Cách chơi này của Trần Khang Thác tương đương với việc đã nâng cấp mức độ sợ hãi.
Trước hết hắn sẽ phối hợp với cơ quan ở hiện trường tầng một để hù dọa Bao Húc một lần. Cho dù Bao Húc có chịu đựng được thì hơn phân nửa cũng sẽ xem nhẹ, nghĩ rằng trong một hiện trường sẽ chỉ có một con quỷ, bởi vì Trần Khang Thác đã bị nhốt ở tầng dưới rồi nên lên lầu tìm kiếm chắc chắn sẽ an toàn.
Kết quả là tìm được một cái xác chết giả ở trong phòng, cái xác chết giả lại đột nhiên cử động, trước tiên là sẽ khiến hắn sợ hãi, vào thời khắc quan trọng này, Kiều Lương lại đột nhiên nhảy ra, hẳn là sẽ có tác dụng tổn thương tinh thần rất tốt!
Hai người bọn họ bắt nhịp với nhau xong rồi thì đi chuẩn bị cho riêng mình.
…
Một lúc sau, Bao Húc tới.
Hắn bước qua tiền sảnh bừa bộn của chung cư Sloth và bắt đầu đi vào bên trong.
Kết cấu của chung cư Sloth ở đây khá là đặc biệt, từ cổng vào đi vào sẽ có một cái hành lang, đi tới tận cùng mới nhìn thấy cầu thang dẫn lên tầng 2.
Nói cách khác, phải đi qua tất cả các phòng ở tầng này trước rồi mới có thể đi lên tầng hai.
Nguyên nhân chính là do nếu như có quá nhiều đường đi và quá nhiều sự lựa chọn thì khách du lịch chưa chắc sẽ tham quan hết được các phòng.
Bao Húc vô cùng dè dặt mà đánh giá thật cẩn thận.
Cửa của những căn phòng này có một số thì đóng chặt, một số thì hé mở, điều kiện bên ngoài cửa cũng khác hẳn, có cái thì chất đầy đồ vật tạp nham, phần còn lại thì dính đầy vết máu.
Hắn lấy manh mối trước đó ra nhìn thoáng qua, phía trên chỉ được đánh dấu đại khái bằng một vòng tròn màu đỏ, trong phạm vi này thì có hai phòng ở tầng một và tầng hai.
Có vẻ như nếu muốn có được manh mối tiếp theo thì phải lục soát hết cả bốn căn phòng này một lần mới được.
Trùng hợp là 4 căn phòng này đều nằm ở vị trí cách xa cầu thang nhất, các phòng ở tầng một cách lối vào tiền sảnh không xa, trong khi các phòng ở tầng hai thì phải leo lên cầu thang rồi mới đến cuối hành lang.
Bao Húc nhìn qua tình trạng của hai căn phòng này một chút, gần như giống nhau còn một căn có vết máu, một căn không có vết máu.
Hắn đã có linh cảm rằng nhất định sẽ có một căn phòng có cơ quan, thậm chí là có người phụ trách giả quỷ đang trốn trong phòng.
Nhưng mà cụ thể thì đó là căn phòng nào?
Dựa theo lẽ thường để đoán thì trong phim kinh dị, căn phòng không có vết máu là nguy hiểm nhất, còn căn phòng có vết máu ngược lại sẽ an toàn hơn.
Nhưng mà nói không chừng Trần Khang Thác sẽ lợi dụng điểm này để dụ hắn mắc câu?
Bao Húc cân nhắc hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn là lựa chọn đẩy cửa căn phòng có vết máu ra.
Khoảnh khắc mở cửa ra cũng không có gì đặc biệt xảy ra cả.
Bao Húc bước vào và nhìn xung quanh, mặc dù có một số đồ vật linh tinh và những trò đùa nhỏ đáng sợ, nhưng vẫn không tìm thấy manh mối đặc biệt hữu ích nào.
“Xem ra vấn đề hẳn là nằm ở căn phòng không có vết máu rồi.”
Bao Húc lại đi tới cửa căn phòng không có vết máu, cẩn thận từng li từng tí mà mở cửa ra, sợ không cẩn thận một xíu thôi sẽ gặp phải trò mở cửa chết người.
Mặc dù hắn đã chuẩn bị tinh thần xong rồi mới đẩy cửa ra nhưng vẫn đột nhiên nghe thấy một tiếng động rất lớn.
Bao Húc bị dọa đến mức lùi lại một bước, nhưng phía sau cánh cửa lại không nhìn thấy có cái gì bất thường, ngược lại, trần nhà bên phải đột nhiên nứt ra, trong nháy mắt một con quỷ thắt cổ với khuôn mặt dữ tợn rơi xuống.
“A!”
Bao Húc giật hết cả mình, toàn thân thật sự nhảy dựng lên.
Đợi đến khi nhìn rõ đó chỉ là một đạo cụ, chẳng qua là do có thân hình rất lớn, xấp xỉ với người thật, ngay sau đó hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn đôi chút.
Tuy nhiên, ngay lúc hắn đang nhìn thật kỹ thì con quỷ thắt cổ này lại đột nhiên bắt đầu cử động!
Hắn thè cái lưỡi dài ra khỏi miệng, đồng thời phát ra một tiếng thì thầm khiến người ta thót tim, hắn thực sự đã cắt đứt sợi dây thừng quấn quanh cổ, nằm gục trên mặt đất rồi từng bước bò về phía Bao
Bao Húc sợ hãi đến mức hét lên lần nữa và theo bản năng chạy sang phía bên trái.
Hắn vốn tưởng rằng con quỷ thắt cổ này chỉ là một đạo cụ, thế nên đã buông lỏng cảnh giác. Kết quả, không nghĩ tới thế mà nó lại đột nhiên bắt đầu chuyển động. Phương thức xuất hiện này sáng tạo hơn nhiều so với phương thức xuất hiện của Quả Lập Thành, thế nên sợ hãi đã chiến thắng lý trí, hắn không đủ dũng khí để đến gần lôi kéo làm quen nữa mà là co cẳng bỏ chạy.