Theo lý mà nói vốn của tựa game này không nhỏ, từ mô hình game đến bối cảnh xung quanh đều được làm vô cùng tinh tế. Nếu sau khi game phát hành không bùng nổ lớn, thì phỏng chừng rất khó thu hồi vốn liếng!
Tóm lại, Bùi Khiêm cảm thấy “Đo Người Cắt Áo” phẩm chất của tựa game này không tệ, thành phẩm thật sự còn ưu tú hơn trong tưởng tượng của bản thân, nhưng tổng thể mà nói, tất cả vẫn nằm trong tính toán của Bùi Khiêm, không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm tháo kính VR xuống.
Thái Gia Đồng căng thẳng hỏi: “Thế nào tổng giám đốc Bùi, cảm thấy thế nào?”
Bùi Khiêm trầm ngâm giây lát rồi nói: “Ta cảm thấy rất tốt, hoàn toàn giống với dự tính của ta.”
Thái Gia Đống vui mừng nói: “Vậy ý của người là ổn rồi?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, chỉ có thể nói, là giống với dự tính của ta lúc trước, chắc cũng khá ổn rồi.”
Thái Gia Đống vui mừng ra mặt.
Bởi vì hắn hiểu rất rõ tổng giám đốc Bùi có thể nói là lời vàng ý ngọc, tổng giám đốc Bùi đã nói tựa game này được, vậy chắc chắn là kiếm tiền kiếm đến đi không nổi!
Chỉ là hắn không biết cái ổn mà hắn nói và cái ổn mà Bùi Khiêm nói, thực ra là hai ý khác nhau.
Thái Gia Đống tiễn tổng giám đốc Bùi đến cửa phòng làm việc Trì Hành, vừa định quay về đã nghe thấy tổng giám đốc Bùi hỏi: “Đúng rồi, lão Thái đợi đã.”
Thái Gia Đống vội vàng quay đầu: “Tổng giám đốc Bùi, vẫn còn có gì muốn chỉ dẫn sao?”
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, hỏi: “Nếu có người muốn bôi xấu trò chơi của chúng ta, vậy thì khe hở tốt nhất chắc là tính game của trò chơi này không đủ, ta nói đúng chứ?”
Thái Gia Đống gật đầu: “Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi, đây không phải vấn đề lúc trước chúng ta đã thảo luận rồi sao? Bởi vì tựa game này đã đập hết tất cả tiền bạc vào đồ họa game và công năng chỉnh sửa trang phục, cho nên chúng ta không có đủ tài nguyên để làm cách chơi thú vị khác.”
“Tổng giám đốc Bùi nói đây là nhược điểm của tựa game chúng ta, cho nên phải nghĩ cách để sửa đổi? Ví dụ lúc quy hoạch phiên bản mới, phải suy nghĩ thêm điểm này?”
Bùi Khiêm lập tức xua tay: “Không, ý của ta là như vậy rất tốt, không cần sửa đổi!”
Sau khi nhận được đáp án bản thân mong muốn, Bùi Khiêm bèn thoải mái rời đi.
Chỉ để lại Thái Gia Đống đứng yên tại chỗ, gãi đầu mờ mịt không biết tổng giám đốc Bùi hỏi như vậy rốt cuộc là có ý gì?
...
Ngồi lên xe, Bùi Khiêm bắt đầu suy nghĩ sách lược tự cứu.
Tuy nói thành phẩm của tựa game này không khác mấy với suy nghĩ của bản thân, nhưng suy nghĩ đến danh tiếng của tập đoàn Đằng Đạt và phòng làm việc Trì Hành ở bên ngoài, còn có nhân tố nâng cấp như phối hợp cùng kính VR, tựa game này vẫn có khả năng thành công nhất định.
Cho nên Bùi Khiêm phải nghĩ cách hạ khả năng này xuống mức thấp nhất.
Làm sao hạ thấp đây?
Bùi Khiêm muốn mua seeding tạo dư luận.
Tuy nói cách này rất low, nhưng không thể không nói quả thực rất hữu dụng, vả lại tính thích hợp cũng khá rộng, thử đi thử lại nhiều lần đều được!
Cho nên Bùi Khiêm mới cố ý xác nhận lại với Thái Gia Đống, nghĩ ra rằng đối với seeders, bôi xấu một tựa game kẽ hở tốt nhất chính là bôi xấu tính giải trí của nó.
Chỉ cần có thể chụp cái mũ “tựa game này cái gì cũng tốt, chỉ là chơi không vui”, lên trên ‘Đo Người Cắt Áo’ vậy thì chuyện này đã thành công một nửa rồi.”
Bởi vì tựa game này có đầu tư rất lớn, cần lượng người chơi và số người ủng hộ lớn thì mới có thể nâng lên được, một khi thời kỳ đầu đã khiến các người chơi hình thành ấn tượng “tựa game này chơi không vui” thì có thể giảm thấp được số lượng người chơi xuống mức thấp nhất.
Tóm lại đây chắc chắn là kẽ hở tuyệt vời!
Cho nên Bùi Khiêm quyết định tự móc hầu bao ra, đi thuê một vài seeders.
Tuy nói có chút đau ví, nhưng vì số tiền được khi lỗ lúc kết toán, đành mạo hiểm thôi.
Đương nhiên rồi, Bùi Khiêm cũng không hy vọng seeders có thể trị được bách bệnh, nếu tựa game này thật sự có tiềm lực bùng nổ, vậy thì chuyện bùng nổ chỉ là sớm hay muộn. Bùi Khiêm mua seeding chỉ là muốn giảm khả năng bùng nổ xuống một chút, kéo dài thời gian về sau một chút.
Cũng không cầu gì khác, chỉ cần tựa game này đừng bùng nổ trước kỳ kết toán đồng thời sản sinh ra lượng lớn lợi nhuận là được rồi.
Nghĩ đến điểm này Bùi Khiêm lần nữa tìm đến bạn tốt của bản thân, trùm seeders - Hồ Tiêu, sau khi nói vài ba lời với hắn đã hoàn tất việc hợp tác.
Dù sao thì những seeders này đều lấy tiền làm việc, chỉ cần yêu cầu rõ ràng, giá cả thích hợp, cái gì cũng đều có thể bàn.
Lần này yêu cầu Bùi Khiêm đưa ra cũng không phức tạp, chỉ là để seeders bắt lấy tính giải trí của tựa game “Đo Người Cắt Áo” không tốt để đánh vào.
Tốt nhất là có thể khiến quan niệm này hình thành ấn tượng sâu sắc trong lòng người chơi, để các người chơi nhìn thấy tựa game này là tự nhiên sản sinh ra một loại cảm giác “cái gì cũng được, chỉ là chơi không vui”.
Về phần phương thức thao tác cụ thể, thì cứ xem các seeders này tự do phát huy, Bùi Khiêm cảm thấy tốt nhất là không cần quy định quá gắt.
Thân là người đưa ra mệnh lệnh, rất nhiều lúc không cần làm một đại sự chỉ đạo chi tiết, rất dễ hạn chế sức phát huy của các chiến sĩ tiền tuyến.
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, đây cũng không phải là một nhiệm vụ quá khó khăn, trí tuệ của những seeders này tuy rằng không cao, nhưng bên trong cũng có một vài seeders cao cấp, dưới sự dạy dỗ của Hồ Tiêu, tố chất cơ sở không thành vấn đề, chắc có thể bôi xấu đến nơi đến chốn.
Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi thứ, Bùi Khiêm nhẫn nại chờ đợi tựa game được niêm yết.
Thứ hai, ngày 5 tháng 8.
Bằng Thành.
Hồ Tiêu ngồi trong nhà, bận giao nhiệm vụ mới lần này cho các anh em seeders.
Vừa mới 8 giờ sáng, Hồ Tiêu đã bắt đầu nổ tin nhắn trong group.
“Làm việc thôi, làm việc thôi!”