Trịnh Hào hiểu ra rồi gật đầu: “Hóa ra là như vậy! Đây quả thực là một biện pháp hay, cực kỳ tinh tường!”
Câu thơ mà Nhiếp Vân Thịnh nhắc đến nằm trong bài thơ “Phóng Ngô Ngũ Thủ” của Bạch Cư Dị.
Tặng người một cách chẳng nghi ngờ
Không so bói rùa với cỏ thi
Thử ngọc, đốt ba ngày đủ
Thủ tài biện giải cần có bảy năm
Chu Công thì sợ tiếng lưu truyền
Vương Mãng khiêm nhường lại soán ngôi
Thân tàn chưa thấu chuyện xưa nay
Chưa thấu xưa nay thân đến chết
Một đời thật giả có ai hay?
Đây là một bài thơ đầy tính triết lý. Nói một cách đơn giản, nếu muốn hiểu biết toàn diện về một người, một vật, ngươi nhất định phải dành thời gian để xem xét.
Khi Chu Công còn phò tá cho nhà vua, có rất nhiều lời đồn đại rằng hắn có ý đồ chuyên quyền đoạt vị, thế nhưng sự thật cuối cùng lại chứng minh rằng hắn là một người trung thành. Mà Vương Mãng trước khi chuyên quyền đoạt vị lại tỏ vẻ khiêm nhường cung kính, lừa gạt rất nhiều người, mãi cho đến cuối cùng mới lộ bộ mặt thật.
Nếu như bọn họ chết trước thời gian được kiểm chứng thì ai sẽ biết được chân tướng trong cuộc đời của họ?
Nhiếp Vân Thịnh muốn dùng điểm này để tấn công tổng giám đốc Bùi, tấn công tập đoàn Đằng Đạt!
Nhìn từ góc độ hiện tại, tập đoàn Đằng Đạt quả thực là một công ty hoàn hảo không chê vào đâu. Tổng giám đốc Bùi cũng là một doanh nhân xuất sắc quan tâm đến những người trẻ tuổi có triển vọng trong xã hội.
Thế nhưng trên thế giới này nào có ai vĩnh viễn không bao giờ biến chất, nào có công ty vĩnh viễn không bao biến chất?
Hiện tại tổng giám đốc Bùi vẫn còn rất trẻ, có thể hắn tràn đầy nhiệt huyết, là một người theo chủ nghĩa lý tưởng, muốn trở thành dũng sĩ tiêu diệt ác long, vì dân trừ hại! Thế nhưng không ai biết được liệu rằng hắn có bị cám dỗ bởi tiền tài và trở thành một con ác long mới sau khi thành công tiêu diệt con long kia hay không?
Tập đoàn Đằng Đạt bất khả chiến bại trước tất cả những công ty khác là do bọn họ luôn đóng vai trò là người thách thức khiêu chiến các công ty độc quyền đã trở những thành con rồng độc ác này.
Thế nhưng một khi mô hình kinh doanh mới này thành công và tập đoàn Đằng Đạt giành được vị thế độc quyền trong nhiều lĩnh vực, liệu rằng bọn họ còn có thể giữ được ý định ban đầu như bây giờ không?
Huống chi các công ty trong liên minh chống Đằng Đạt chỉ đạt được địa vị thống trị trên một lĩnh vực nhất định.
Lấy ví dụ như hoạt động kinh doanh chính của tập đoàn Household là cho thuê nhà, còn hoạt động kinh doanh chính của tập đoàn Thịnh Vận chỉ giới hạn trong lĩnh vực chuyển phát nhanh.
Thế nhưng tập đoàn Đằng Đạt lại là một gã khổng lồ tham dự vào quá nhiều lĩnh vực, hơn nữa giữa các bộ phận của nó còn tồn tại một mối liên hệ chặt chẽ tự nhiên, bọn họ sẽ mở rộng ưu thế của mình thông qua các hoạt động kinh doanh chung thường xuyên nhằm cuối cùng chiếm được vị trí độc quyền trong nhiều lĩnh vực kinh doanh khác nhau.
Mà quá trình từng bước thành công của một gã khổng lồ như vậy cũng là quá trình khiến mọi người ngày càng cảnh giác với nó!
Sự cảnh giác này cuối cùng sẽ phát triển thành một vấn đề lớn hơn gấp hàng nghìn lần so với tập đoàn Thịnh Vận và tập đoàn Household.
Hiện tại Nhiếp Vân Thịnh muốn lợi dụng tâm lý cảnh giác này và không ngừng khuếch đại nó nhằm khiến mọi người lo sợ trước sự tồn tại của tập đoàn Đằng Đạt, từ đó hoàn toàn cắt đứt mối liên hệ giữa người tiêu dùng bình thường với tập đoàn Đằng Đạt.
Sự thành công của Đằng Đạt phần lớn dựa vào đại đa số người tiêu dùng, mà một khi bị đại đa số người tiêu dùng bỏ rơi, gã khổng lồ Đằng Đạt này chỉ còn thiếu một bước nữa là sụp đổ!
Mọi người cuối cùng cũng hiểu tại sao Nhiếp Vân Thịnh lại nói con át chủ bài này phải đợi tới cuối cùng mới có thể lấy ra.
Bởi vì chỉ khi tập đoàn Đằng Đạt phát triển mạnh mẽ trên mọi lĩnh vực, dần dần chiếm giữ vị trí độc quyền và hoàn toàn đánh bại liên minh chống Đằng Đạt, nỗi sợ hãi trong tâm trí người bình thường rằng tập đoàn Đằng Đạt sẽ trở thành một tập đoàn độc quyền mới sẽ tăng lên đến ngưỡng cao nhất!
Trước đó, danh tiếng tốt mà tập đoàn Đằng Đạt tạo dựng được trong một thời gian dài đủ để khiến người tiêu dùng bình thường đứng về phía bọn họ.
Có lẽ đây được gọi là đặt mình vào chỗ chết để sống sót!
Một khi kế hoạch của Nhiếp Vân Thịnh có thể thành công, mối liên hệ giữa liên minh chống Đằng Đạt và tập đoàn Đằng Đạt sẽ thay đổi.
Nếu đại đa số người tiêu dùng thừa nhận quan điểm mà Nhiếp Vân Thịnh đưa ra, tin rằng vị trí độc quyền thị trường của tập đoàn Đằng Đạt sẽ tạo thành nguy hiểm thì khi tập đoàn Đằng Đạt và liên minh chống Đằng Đạt triển khai các hoạt động cạnh tranh thương mại, những người tiêu dùng này sẽ không giúp đỡ cả hai bên.
Bọn họ sẽ đứng một bên xem cuộc vui, bởi vì cả hai bên đều là tư bản độc ác khao khát sự độc quyền, đứng về phía ai thì có gì khác biệt đâu?
Thậm chí trong tình huống lạc quan nhất, tập đoàn Đằng Đạt sẽ gặp phải phản ứng dữ dội bởi danh tiếng tốt trước đó, sự yêu thích của mọi người dành cho nó sẽ chuyển hóa thành lòng căm thù lớn hơn.
Đến lúc đó, khi kim thân bất bại của Đằng Đạt bị phá vỡ cũng chính là lúc liên minh chống Đằng Đạt phản công.
Những ông chủ như Nhiếp Vân Thịnh và Trịnh Hào đều bắt đầu từ con số không, từng bước đi lên từ đáy xã hội, bọn họ không sợ cạnh tranh kinh doanh thông thường mà là sợ những doanh nghiệp không theo lẽ thường, không nói đạo lý như tập đoàn Đăng Đạt.
Nếu như có thể đưa hai bên về cùng một vách xuất phát, bọn họ không dám nói mình chắc chắn có thể đánh bại thiên tài kinh doanh như tổng giám đốc Bùi, thế nhưng ít nhất tỉ lệ thành công sẽ tăng lên đáng kể, không gian tồn tại mà doanh nghiệp của bọn họ có được cũng sẽ được cải thiện đáng kể.