Các ngươi tấn công “Tương Lai Ngươi Chọn” từ góc độ này, chẳng phải là tự mình lộ ra sơ hở tự vả mặt mình sao?
Hiện tại cư dân mạng càng thảo luận sôi nổi, đến lúc phim công chiếu, vả mặt càng đau.
Bùi Khiêm dường như đã dự đoán được số phận bi thảm của đối phương.
Tuy không biết những chuyện này do ai làm, thế nhưng có thể tạo thành phong trào như vậy, chắc chắn có công ty lớn đứng sau thúc đẩy, nhiều khả năng là do liên minh chống Đằng Đạt làm.
“Phải làm sao bây giờ? Ta không thể trơ mắt nhìn người anh em tốt nhảy vào hố lửa được.”
Bùi Khiêm hơi hoảng hốt, bởi vì theo diễn biến tình hình hiện tại, liên minh chống Đằng Đạt chẳng khác nào tự vác đá đập chân mình.
Bùi Kiên nhìn không nổi nữa.
Hắn cũng không biết phải làm thế nào, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cuối cùng hắn quyết định cho bộ phận truyền thông đưa ra một tuyên bố chính thức.
Thực ra, nói một cách nghiêm túc thì tuyên bố này rất vô lý.
Bởi vì những tin đồn nhảm trên mạng hiện tại dường như chỉ là sự thảo luận tự phát của cư dân mạng và chưa có tác động rộng rãi cũng như không gây ra bất kỳ hậu quả tiêu cực nào.
Bây giờ Đằng Đạt lên tiếng bác bỏ tin đồn chẳng phải là làm cho tin đồn càng lan truyền mạnh mẽ hơn?
Đối với bộ phận công ty, nếu một tin đồn chỉ lan truyền trong phạm vi rất nhỏ, cách tốt nhất là không quan tâm đến nó, bởi vì việc chính thức lên tiếng bác bỏ tin đồn sẽ chỉ khiến càng nhiều người biết đến hơn, chẳng phải sẽ phản tác dụng hay sao?
Thế nhưng Bùi Khiêm hiện tại không quan tâm đến những điều này nữa, bởi vì hắn biết rằng có công ty khác đang đứng sau thúc đẩy chuyện này.
Mà nếu bản thân mình không nói gì, độ hot cũng sẽ dần tăng lên.
Đợi đến khi độ hot tích lũy lại tới lúc phim công chiếu thì mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn được.
Bùi Khiêm không thể trơ mắt nhìn anh em tốt của mình đi vào chỗ chết, bởi vậy phải nhanh chóng làm rõ để cắt đứt suy nghĩ này của bọn họ ngay lập tức.
…
Buổi chiều, Ma Đô.
Trong một nhà hàng cao cấp, Nhiếp Vân Thịnh đang tổ chức tiệc tiễn Lỗ Hiểu Bình.
Lỗ Hiểu Bình bay từ Đế Đô đến Ma Đô, mục đích chính là để gặp gỡ các ông chủ của liên minh chống Đằng Đạt, đơn giản là để họp bàn về một loạt các cuộc chiến dư luận tiếp theo, hiện tại mục đích đã đạt được, cũng sắp đến lúc quay trở về Đế Đô rồi.
Sau khi trở về, Lỗ Hiểu Bình sẽ dồn hết tâm huyết vào “Tài Sản Của Ta”, cố gắng đạt được thành công vang dội về cả doanh thu phòng vé và dư luận.
Nhiếp Vân Thịnh và các ông chủ khác của liên minh chống Đằng Đạt đều đặt nhiều kỳ vọng vào hành động lần này.
Hai người đang ăn, Nhiếp Vân Thịnh lướt điện thoại rồi đột nhiên vỗ bàn cười lớn.
Lỗ Hiểu Bình có chút ngạc nhiên: “Tổng giám đốc Nhiếp, sao ngươi lại cười?”
Nhiếp Vân Thịnh cười ha hả rồi đưa điện thoại di động qua: “Phó giám đốc Lỗ, ngươi xem, Đằng Đạt không đánh mà khai rồi!”
“Xem ra lần này chúng ta đã đánh trúng vào điểm yếu của tập đoàn Đằng Đạt và tổng giám đốc Bùi, nếu không bọn họ sẽ không lo lắng đến mức choáng váng như thế.”
Lỗ Hiểu Bình cầm điện thoại xem qua thì thấy tài khoản chính thức của tập đoàn Đằng Đạt đưa ra thông báo làm rõ.
Nội dung thông báo rất đơn giản, chỉ là tổng hợp và đính chính những thông tin sai lệch, nói rằng bộ phim “Tương Lai Ngươi Chọn” không có hành vi ác ý tấn công và bôi nhọ bất kỳ công ty trong nước nào, xin mọi người hãy ngồi xuống kiên nhẫn chờ đợi phim chính thức công chiếu.
Lỗ Hiểu Bình ngẩn ra một chút, hắn nhìn sang Nhiếp Vân Thịnh hỏi: “Tại sao tổng giám đốc Nhiếp tổng lại cho rằng đây là không đánh mà khai?”
“Cũng có thể là tập đoàn Đằng Đạt thực sự không ám chỉ chúng ta trong bộ phim này?”
“Ta thấy thông báo đính chính này viết khá chân thành.”
Nhiếp Vân Thịnh cười khẽ: “Sao có thể chứ?”
“Nếu chúng ta thực sự đoán sai, tập đoàn Đằng Đạt không ám chỉ chúng ta trong bộ phim này thì tổng giám đốc Bùi có cần phải vội vàng đính chính như vậy không? Chẳng phải tốt hơn là để chúng ta tự nhảy vào hố sao?”
“Nếu ngươi là tổng giám đốc Bùi, ngươi sẽ làm gì?”
Lỗ Hiểu Bình suy nghĩ một chút: “Ta nên cố ý dung túng hoặc thậm chí cố ý châm lửa để tin đồn này lan truyền rộng hơn nữa. Dù sao tin đồn càng lớn thì đến lúc đó chúng ta ngã càng đau.”
Nhiếp Vân Thịnh gật đầu. “Đúng vậy, nếu tổng giám đốc Bùi thực sự có lòng tin thì đây mới là lựa chọn tốt nhất.”
“Kế sách là từ chối bình luận về việc này, không bày tỏ thái độ, chờ độ hot dần hạ nhiệt.”
“Mà khai đính chính chẳng khác nào không đánh mà khai.”
Lỗ Hiểu Bình cau mày: “Nhưng mà tổng giám đốc Niếp , theo cách nói này, chẳng phải tổng giám đốc Bùi đã đi một nước cờ sai lầm hay sao? Tổng giám đốc Bùi luôn tính toán kỹ lưỡng, bố cục lâu dài, sao có thể làm ra chuyện thiếu suy nghĩ như vậy? Không phải là kế dụ địch chứ?”
Nhiếp Vân Thịnh lắc đầu: “Ta cho rằng tổng giám đốc Bùi không phải là hấp tấp thiếu suy nghĩ, mà là hắn đã cùng đường mạt lộ, không còn cách nào tốt hơn.”
“Bởi vì chúng ta đã nắm được điểm yếu của hắn.”
“Nếu như ‘Tương Lai Ngươi Chọn’ không ám chỉ chúng ta thì tổng giám đốc Bùi tất nhiên có nhiều cách để đối phó, dù là án binh bất động hay đổ thêm dầu vào lửa đối với tổng giám đốc Bùi đều là lựa chọn tốt nhất.”
“Nhưng nếu ‘Tương Lai Ngươi Chọn’ ám chỉ chúng ta thì dù tổng giám đốc Bùi làm gì cũng là sai.”
“Bởi án binh bất động chính là tự rước thêm họa, đổ thêm dầu vào lửa chính là tự mình diệt mình.”
“Bởi vậy, thông báo đính chính của tổng giám đốc Bùi lúc này có hai mục đích, thứ nhất là để làm rõ tin đồn, hạn chế tối đa ảnh hưởng. Thứ hai có thể là phô trương thanh thế, đánh lừa chúng ta, khiến chúng ta cảm thấy bộ phim này không ám chỉ chúng ta, buộc chúng ta từ bỏ cuộc chiến lược dư luận này.”