“Điểm khác biệt duy nhất là sách triết học viết tối tăm khó hiểu, loại người không học thức như ta chỉ biết mơ màng buồn ngủ. Game của tổng giám đốc Bùi ngập tràn những điều thích thú, vô tình khiến ta mở rộng tầm mắt, thấy được sự khác nhau hoàn toàn đó.”
Tự xưng là người hiểu tổng giám đốc Bùi nhất, Kiều Lương luôn tự tin với năng lực cảm ngộ của mình.
Bởi vậy khi chơi game này, Kiều Lương nhận thấy rất nhiều thứ quen thuộc. Tựa như những thứ hắn từng lờ mờ nhận ra khi chơi Game Đằng Đạt, nhưng lần này rõ ràng hơn.
Hơn nữa những câu đố trong game “Tương Lai Ngươi Chọn” đều có độ khó vừa phải, được sắp xếp rất hợp lý. Nhưng càng đào sâu lại càng thấy thâm ý cuồn cuộn không dứt xông ra, vô cùng thích hợp để làm video phá giải.
Kiều Lương bế quan suốt hai ngày, có thể nói là hắn đã đã moi hết tích lũy và hiểu biết nội tình của mình về Đằng Đạt để cho ra video đánh giá này.
Hắn chắc chắn rằng thông qua tựa game đặc biệt này tổng giám đốc Bùi muốn truyền đạt cho người chơi một tin tức vô cùng quan trọng.
Đối với tập đoàn Đằng Đạt liên tục giành thắng lợi và sắp đánh tan hoàn toàn liên minh chống Đằng Đạt mà nói, tin tức quan trọng này rất có thể là giai đoạn tiếp theo của mục tiêu đã hoạch định và báo động nguy cơ trước.
Kiều Lương đã coi tựa game này trở thành một cột mốc lịch sử đánh dấu thời đại của Game Đằng Đạt.
Hắn vừa kiên nhẫn chờ video được xét duyệt vừa chuẩn bị kiểm tra đánh giá trên mạng của game này.
Trước khi bắt đầu thực hiện video này, Kiều Lương một mực không lên mạng, chủ yếu là vì không hy vọng đánh giá trên mạng sẽ quấy nhiễu suy nghĩ của hắn.
Bây giờ video đã làm xong, hắn cũng có thể xem đánh giá của người ngoài đối với game này được rồi.
Nhưng khi lướt sơ sơ Weibo và một vài diễn đàn khác, lông mày của Kiều Lương nhíu lại.
“Chuyện gì đã xảy ra, một game tốt như này tại sao lại có nhiều đánh giá kém như thế?”
“Chê lối chơi game nhàm chán, nội dung không phong phú. Còn bảo tựa game này ngoài mặt tự bôi đen bản thân nhưng thực chất chỉ là ra vẻ, là ngoài chê trong khen, muốn dùng thủ đoạn này để dislike những công ty thấp kém khác sao?”
“Lý nào lại vậy, giải thích sai hết rồi, tại sao vẫn có nhiều người ủng hộ như vậy, đúng là bất thường!”
Kiều Lương càng xem càng giận, lòng vô cùng căm phẫn.
Mỗi lần xảy ra những chuyện này, hắn còn gấp gáp làm việc hơn cả nhân viên bên phía tập đoàn Đằng Đạt kia.
Đánh giá tiêu cực của game trên mạng chủ yếu tập trung vào hai điểm.
Đầu tiên là lối chơi game nhàm chán, nội dung không đủ phong phú. Vì từ đầu đến cuối nhân vật đội trưởng Lude này như thể chỉ là một người ngoài cuộc. Dù liên tục mở khóa nhiều kỹ năng chiến đấu nhưng nội dung game chỉ xoay quanh các cuộc chiến liên miên chống lại vô số kẻ thù. Nhìn theo mặt này, bản chất của game này không khác gì mấy game vui nhộn chơi chạy từ đầu đến cuối.
Trong trò chơi này, các yếu tố như tiếp tế trang thiết bị, tiền bạc vân vân cứ như rớt xuống từ trên trời vậy. Nhân vật chính thất bại sẽ có người cứu hắn, vị bác sĩ kia sẽ thay cho nhân vật chính bộ chân tay giả mới nhất. Mở một chiến dịch mới, viện quân từ bốn phương tám hướng chạy tới. Thậm chí có thể nói là vĩnh viễn không lo mình sẽ rơi vào tuyệt cảnh.
Điều này khiến người chơi cảm thấy quá trình chơi game khá một màu, lối chơi đơn giản và không thú vị. Xuyên suốt hành trình chỉ có bắn súng và bắn súng, cốt truyện cũng khiến người chơi thấy khó hiểu.
Thứ hai là tố cáo game này thực tế là một hành động chê bai công khai và khen ngợi âm thầm. Đây không phải thực sự bôi đen tên mình mà là một cách để đạt được danh tiếng.
Thế nào gọi là thực sự bôi đen bản thân? Chính là biến mình trở thành một nhân vật phản diện thực sự, khắc họa mặt xấu của mình trong trò chơi và rồi bị đánh bại, đấy mới gọi là bôi đen chân chính.
Nhưng cách làm của Đằng Đạt trong trò chơi cho thấy rõ họ có chủ đích. Nhìn bề ngoài thì sắp xếp bản thân trở thành nhân vật phản diện vô cùng xấu xa. Thực tế khi xem phần hậu kỳ của game ta sẽ nhận ra tập đoàn Đằng Đạt hình như là một công ty vừa có lý tưởng vừa có nguyên tắc, có khuynh hướng tẩy trắng. Cảnh cuối cùng khi nhân vật chính – đội trưởng Lude dẫn đầu quân phản kháng đứng trên sân thượng mờ mịt cho rằng hắn đã sai càng khắc sâu thêm ấn tượng này với người chơi.
Nhìn từ góc độ này, lý tưởng và lập ý của game không tính là quá xuất sắc. Ở một cấp độ nào đó, nó đã trở thành một tác phẩm tự mỹ hóa bản thân.
Nếu một công ty nào đó lấy bản thân làm chủ đề cho tác phẩm, không phê bình mà đi khen ngợi bản thân thì liệu tác phẩm ấy có được gọi là một tác phẩm xuất sắc không? Đây là một dấu chấm hỏi cần trả lời.
Hai ý kiến giải thích này đã dẫn đến khá nhiều cuộc thảo luận trên mạng và có rất nhiều người đồng tình với quan điểm này.
Giải thích thứ nhất được đông đảo người chơi hưởng ứng. Vì phần lớn người chơi không quan tâm đến ý nghĩa của game mà họ chỉ có thể đồng cảm với việc game chơi có vui hay không.
Giải thích thứ hai đã thu hút được một ít người chơi cloud gaming. Tuy những người chơi này không có trải nghiệm sâu sắc với game nhưng họ rất thích thảo luận nội dung và cốt truyện game, họ cũng cho ra ý kiến đánh giá chủ quan của mình.
Một game cùng bị người chơi và người chơi cloud gaming không thích, có thể thấy lần này thế công của dư luận hung hãn tới mức nào.
Đọc xong những thảo luận này, Kiều Lương thở dài một hơi.
“May mà trước khi làm video ta không đọc mấy đánh giá game trên mạng này, không thì ta sẽ bị đám người này làm cho tức chết mất. Còn ảnh hưởng đến hướng sáng tạo của ta.”
“Cơ mà cũng tốt, video của ta ra trước hay sau cũng không ảnh hưởng đến thắng bại. Dù gì thì ta mới là người nắm giữ chìa khóa dẫn đến sự thật chân chính.”