Dưới sự gia tăng gấp đôi, cư dân mạng đã nảy sinh cảm xúc không tín nhiệm đối với tập đoàn Đằng Đạt thì cũng là một chuyện theo lẽ thường tình.
Nhìn thấy biểu cảm nghi ngờ nhân sinh của Kiều Lương, Bùi Khiêm không nhịn được mà cười thầm trong lòng.
Lão Kiều à Lão Kiều, không ngờ được rằng ngươi cũng có ngày hôm nay.
Hắn sợ bản thân nói vẫn chưa đủ rõ ràng thế là lại bồi thêm hai đao: “Đoạn nói chuyện tiếp theo đây, ngươi có thể quay lại rồi cho vào video.”
“Thực ra từ trước đến nay ta luôn có một nguyện vọng rất lớn chính là hy vọng tất cả những người tiêu dùng đều có thể coi tập đoàn Đằng Đạt giống như kẻ thù lớn nhất mà đối đãi.”
“Nhưng những người tiêu dùng này không ngờ lại coi tập đoàn Đằng Đạt là người bạn lớn nhất.”
“Ta cảm thấy tập đoàn Đằng Đạt là một sự tồn tại vô cùng nguy hiểm, vô cùng đáng sợ, chỉ là có rất nhiều người chưa nhận thức được tính nguy hiểm của nó.”
“Ta hy vọng nhân cơ hội thông qua game và phim ảnh lần này khiến mọi người có thể có nhận thức sâu sắc về điểm này, nhìn từ tình hình hiện tại thì mục tiêu này đã hoàn thành xuất sắc rồi.”
“Vì thế, ta cho rằng đến hiện tại hạng mục ‘tương lai mà bạn chọn’ đã đạt được thành công to lớn, ta không có mong muốn gì khác ở nó.”
“Nếu như ngươi muốn làm video thì ta hi vọng có thể truyền đạt quan niệm này đến tất cả những người chơi và những người tiêu dùng.”
“Tập đoàn Đằng Đạt chính là doanh nghiệp tà ác nhất trên thế giới này, mong mọi người nhất định phải hợp lực chống lại, khiến ta mất tất cả những gì ta có!”
Sau khi nói xong lời này, Bùi Khiêm cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Đã thoải mái hơn nhiều rồi.
Thực ra những lời này hắn đã muốn nói từ hai ba năm trước rồi, nhưng lúc đó hắn không thể nói vì nói rồi cũng chẳng có tác dụng gì.
Bởi vì tập đoàn Đằng Đạt khi đó vẫn là một công ty bé, vẫn còn đang ở giai đoạn phát triển, quả thực là không thể nói lên là có nguy hiểm gì, cho dù Bùi Khiêm có nói cũng sẽ không có người coi đó là sự thật.
Nhưng với tình hình hiện tại thì lại khác.
Tập đoàn Đằng Đạt phát triển rất nhanh, vả lại còn đạt được ưu thế về thị trường ở rất nhiều các ngành nghề khác nhau, toàn bộ công ty đã phát triển thành một thứ đồ khổng lồ, nó quả thực là có tồn tại tính nguy hiểm nhất định, đây là sự thật không có gì phải nghi ngờ.
Vì thế Bùi Khiêm nói ra vào lúc này, ở một mức độ nào đó thì chính là sự thật, hơn nữa cũng có thể tạo nên hiệu quả rất tốt, đảm bảo chắc chắn rằng khi tin tức này được truyền ra ngoài sẽ không tạo thành lỗ hổng và bị xuyên tạc.
Nhìn thấy biểu cảm một mặt toàn là sự nghi ngờ nhân sinh của Lão Kiều, Bùi Khiêm khẽ nở một nụ cười.
Thậm chí đã hình dung ra trong đầu cảnh vì yêu mà sinh hận, ở trong video mới còn tạo phản và cảnh mọi người tẩy chay tập đoàn Đằng Đạt.
Nếu như thực sự là như vậy thì quá tốt rồi còn gì!
…
Mãi đến khi về đến nhà mình, Kiều Lương vẫn ở trong trạng thái ngơ ngác như cũ.
Được gặp mặt tổng giám đốc Bùi đáng lẽ ra là một chuyện nên vui mừng mới phải, chính tai nghe tổng giám đốc Bùi tự mình giải thích về game và phim ảnh lại càng khiến người ta vui hơn.
Nhưng hai loại vui vẻ này ở cùng với nhau ngược lại lại đem đến cho Kiều Lương sự lúng túng vô cùng lớn.
Hắn vốn dĩ đã rất sững sờ, hiện tại lại càng sững sờ hơn.
Bởi vì trước đây tất cả những phán đoán mà Kiều Lương đưa ra đều có điều kiện tiên quyết: Đó chính là Đằng Đạt thực sự không thể tự bôi nhọ mình, bất kể là game cũng được là phim ảnh cũng chẳng sao, nhân vật phản diện mà tập đoàn Đằng Đạt làm ra cũng chỉ là một loại hình thức nghệ thuật, nhất định là phải có hàm ý sâu xa nào trong đó.
Nhưng hiện giờ tổng giám đốc Bùi trực tiếp đưa ra bằng chứng xác thực, nói không hề sai, ta chính là đang tự bôi nhọ bản thân.
Hơn nữa còn cung cấp một đoạn ghi âm, bản thân nói tập đoàn Đằng Đạt là một sự tồn tại vô cùng nguy hiểm, vô cùng đáng sợ, hi vọng mọi người có thể nhận thực được điểm này, mong mọi người phải hợp chống lại tập đoàn Đằng Đạt.
Điều này quả thực là kì lạ mà.
Vốn dĩ Kiều Lương vẫn còn đang hoang mang, tại sao bản thân nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra đáp án chính xác, bây giờ xem ra bản thân đã loại bỏ đáp án chính xác rồi.
Nhưng cái đáp án chính xác này lại khiến hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, làm gì có ông chủ của công ty nào lại tự bôi nhọ công ty của mình chứ?
Nếu như là loại công ty có cơ cấu quyền lực phức tạp thì cũng thôi đi, có lẽ tổng giám đốc Bùi có nhiều khi không hề nắm quyền lực tuyệt đối, sự phát triển của công ty cũng không hoàn toàn bị lay động bởi ý chí của tổng giám đốc Bùi.
Nhưng trên dưới tập đoàn Đằng Đạt rõ ràng hoàn toàn tâm phục khẩu phục tổng giám đốc Bùi. Có thể nói tập đoàn Đằng Đạt chính là thể hiện trực quan ý chí của tổng giám đốc Bùi, tổng giám đốc Bùi bôi nhọ tập đoàn Đằng Đạt không phải là đồng nghĩa với việc đang tự bôi nhọ bản thân, đang phủ định bản thân sao?
Chẳng lẽ ý của tổng giám đốc Bùi là điều mà hắn hối hận nhất chính là sáng lập ra tập đoàn Đằng Đạt sao.
Được thôi, tổng giám đốc Bùi hình như quả thực đã từng nói những lời như thế, nhưng cho dù là nghĩ như thế nào thì những lời nói như vậy đều là đang làm màu mà thôi.
Kiều Lương ngồi trước máy tính vô cùng buồn rầu đem tất cả những bản thảo mà bản thân đã chuẩn bị trước đây đều xóa sạch hết, bởi vì những bản thảo này rõ ràng là đã không còn dùng được nữa.
Nhưng hắn vẫn không hề từ bỏ như cũ, vẫn đang khổ sở suy nghĩ, có phải là có thể tìm được một vài điểm đột phá mới trong những khe hở?
“Biểu cảm của tổng giám đốc Bùi khi nói ra những lời này vô cùng thành thật, hoàn toàn không giống như đang giả vờ.”