Mà lúc này hắn cảm thấy rất hoang mang và bối rối.
Loại hoang mang và bối rối này đã không chỉ là nỗi lo lắng của hắn về việc lỗ tiền vào mỗi chu kỳ kết toán nữa.
Và hơn thế nữa đến từ khoảng cách không thể lắp đầy giữa tập đoàn Đằng Đạt và bản thân tổng giám đốc Bùi trong mắt thế giới bên ngoài cùng với tập đoàn Đằng Đạt thực sự và bản thân Bùi Khiêm.
Không có người nào khác trên thế giới có thể đồng cảm với khoảng cách này.
Bùi Khiêm chưa bao giờ đồng ý với bất kỳ lời khen ngợi nào của thế giới bên ngoài dành cho hắn, hắn luôn cảm thấy bản thân chỉ là một người bình thường, có một chút quyết tâm và khả năng giữ vững điểm mấu chốt của một con người.
Nhưng mà hiện tại, những lời khen ngợi và ngưỡng mộ mà thế giới bên ngoài dành cho hắn đã đạt đến mức độ ngày càng thái quá!
Có câu nói rằng: Đức không xứng với địa vị, tất có tai ương.
Bùi Khiêm cảm thấy dùng câu nói này để hình dung bản thân thật sự đúng là không thể thích hợp hơn.
Vì vậy, Bùi Khiêm trở nên bối rối hơn bao giờ hết về tương lai của chính mình và tương lai của tập đoàn Đằng Đạt khi tấm màn của cuộc chiến kinh doanh cuối cùng này rơi xuống.
Bùi Khiêm một mặt lo lắng nếu như bản thân được khen ngợi cao như vậy, một ngày nào đó khi hắn gục ngã thì sẽ rơi đến mức tan xương nát thịt. Mặt khác, lại lo lắng rằng tập đoàn Đằng Đạt đã phát triển thành gã khổng lồ như hiện nay, nắm giữ nguồn tài nguyên khổng lồ trong tay, có thể một ngày nào đó thật sự sẽ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn hay không?
Có đôi khi bản thân của việc nắm giữ tài nguyên đã một loại nguy hiểm.
Cảnh tượng được miêu tả trong ‘Tương Lai Ngươi Chọn’ thực ra không chỉ là mong muốn tự bôi đen bản thân của Bùi Khiêm, mà còn là nỗi lo lắng tiềm ẩn thực sự trong lòng hắn.
Tập đoàn Đằng Đạt thật sự hùng mạnh đến mức ngay cả hắn - tổng giám đốc - cũng không thể toàn quyền kiểm soát nó.
Có lẽ những người khác cho rằng một khi tập đoàn Đằng Đạt đi chệch hướng, tổng giám đốc Bùi sẽ ngay lập tức ra tay và dùng nắm đấm sắt để đưa tập đoàn Đằng Đạt trở lại đúng hướng.
Nhưng lúc này Bùi Khiêm có lẽ muốn hỏi thêm một vấn đề, ta có xứng đáng không?
Cư dân mạng bao gồm cả Kiều Lương, đã tiến hành phân tích chuyên sâu về tựa game và bộ phim ‘Tương Lai Ngươi Chọn’. Đương nhiên, Bùi Khiêm cũng đọc được rất nhiều bài phân tích tương tự, mặc dù những phân tích của những người này về phương diện mục đích và động cơ ban đầu của tổng giám đốc Bùi là hoàn toàn sai lầm, nhưng mà bản thân những bài phân tích này cũng rất có ý nghĩa.
Vì vậy, điều Bùi Khiêm lo lắng bây giờ không chỉ là làm thế nào để hoàn thành việc kết toán chu kỳ, mà còn là làm thế nào để cuối cùng thu được lợi nhuận lớn từ hệ thống. Hắn càng lo lắng hơn, rốt cuộc thì tương lai tập đoàn Đằng Đạt sẽ đi về đâu?
Hắn đã suy nghĩ hơn nửa tháng rồi, nhưng cũng chỉ nghĩ ra được một số ý tưởng sơ bộ, tiếp theo, hắn sẽ dành hai tháng, thậm chí một năm hoặc thậm chí càng nhiều thời gian hơn để suy nghĩ sâu hơn về vấn đề này.
Bùi Khiêm thật sự có chút hối hận khi tạo ra Đằng Đạt rồi.
Mục đích ban đầu của hắn chỉ là lấy được một cái biệt thự từ hệ thống, nhưng không hiểu sao bây giờ lại nhận được rất nhiều lời khen ngợi không nên thuộc về hắn, cũng đương nhiên là bị phủ thêm một lớp xiềng xích.
Nếu như sau này tập đoàn Đằng Đạt có vấn đề gì xảy ra thì hắn, với tư cách là tổng giám đốc, sẽ là người chịu trách nhiệm đầu tiên.
Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm khe khẽ thở dài, trong lòng có chút u sầu.
“Dù sao thì mọi chuyện cũng đã phát triển đến mức này rồi, hai tháng này đừng nên nghĩ gì nữa cả. Việc lỗ tiền cứ giao cho mấy người phụ trách kia làm đi, còn có thể lỗ tiền được hay không thì tùy vào ý trời vậy, dù sao ta cũng không thể làm gì được nữa rồi.”
Bùi Khiêm phát hiện hệ thống dường như ngày càng ít hạn chế đối với hắn.
Nếu như Bùi Khiêm trực tiếp ban hành hoạt động lợi nhuận âm cho những người phụ trách bộ phận vào một hoặc hai năm trước thì loại mệnh lệnh như vậy chắc chắn sẽ bị hệ thống cảnh báo.
Nhưng bây giờ hắn có thể nói thẳng điều đó.
Nếu như thực sự muốn đi sâu vào nguyên nhân trong đó, rất có thể là bởi vì ban đầu những người phụ trách coi hoạt động lợi nhuận âm là cố tình làm lỗ tiền, nhưng bây giờ bọn họ đã không còn nghĩ đến điều đó nữa, cho dù Bùi Khiêm nói thẳng ra loại hoạt động lợi nhuận âm này thì những người phụ trách cũng sẽ chỉ cho rằng đây là yêu cầu đặc biệt gì đó của tổng giám đốc Bùi đối với sự phát triển của công ty.
Khó có thể nói việc dỡ bỏ hạn chế này của hệ thống rốt cuộc là điều tốt hay điều xấu?
Nếu là điều tốt thì kiểu nâng đỡ này có nghĩa là Bùi Khiêm có thể đưa ra những chỉ dẫn ngày càng rõ ràng hơn để hoàn thành mục tiêu lỗ tiền của bản thân; nhưng nếu là điều xấu thì có thể điều này có nghĩa là mọi người đã nảy sinh hiểu lầm với Bùi Khiêm, cho dù hắn nói lời thật lòng thì mọi người cũng sẽ luôn nghĩ theo hướng khác.
Không thể không nói, một màn này dường như vô cùng bi hài, tràn đầy châm chọc.
Bùi Khiêm dựa vào ghế sô pha, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cả người tràn đầy u sầu.
Thứ Bảy, ngày 7 tháng 12.
Trong quán cà phê Internet Netfish, Kiều Lương và Thôi Cảnh cùng với một số tác giả tiểu thuyết Internet khác đang vừa trò chuyện trong phiên bản mới của GOG, vừa chú ý đến màn hình lớn cách đó không xa.
Dựa theo sự phát triển nhanh chóng của trang web văn học mạng Điểm Kết, Thôi Cảnh - một bồ câu tinh anh - bây giờ đã được coi là một tác giả đại thần có uy tín danh dự rồi. Còn bây giờ Kiều Lương đã được coi là một streamer lớn nổi danh, chỉ có điều ở khu vực Kinh Châu này có quá nhiều người ngọa hổ tàng long rồi, thế nên không ai quan tâm nhiều đến những người có tiếng tăm và những người nổi tiếng trên Internet.