Sau này, bởi vì nội dung của những câu hỏi kiểm tra tinh thần Đằng Đạt càng ngày càng phong phú và những trường hợp liên quan càng ngày càng mới, thế nên nội dung trong cuốn sách nhỏ này đã trở thành một loại kiến thức cơ bản nào đó. Không còn có thể trực tiếp có được đáp án tiêu chuẩn của bài kiểm tra tinh thần Đằng Đạt chỉ bằng cách đọc sơ qua nữa rồi, mà thay vào đó, phải có sự hiểu biết sâu sắc và tư duy sâu sắc dựa trên những ví dụ.
Thế nên, cũng không cần phải che giấu cuốn sách nhỏ này nữa, trực tiếp được in và phát hành trên quy mô lớn. Cố gắng đảm bảo rằng mọi nhân viên của tập đoàn Đằng Đạt đều có một cuốn, hơn nữa rất nhiều người bên ngoài cũng đang mua cuốn sách nhỏ này để tiến hành phân tích và học tập, hy vọng có thể học được một số nội dung hữu ích từ những trường hợp thành công của Đằng Đạt.
Nhân viên mới vẫy tay chào tạm biệt với nhân viên cũ, cầm tài liệu trên tay rồi đến bộ phận của mình để báo cáo.
…
Bên trong khu giải trí phía bên kia tòa nhà, có một số nhân viên đang chơi thử những game mới của Đằng Đạt hoặc là kính VR mới được phát triển từ phòng làm việc Trì Hành bên kia.
Toàn bộ khu giải trí chiếm diện tích rất lớn! Bên trong có đủ loại tiện ích giải trí khác nhau, bao gồm quán cà phê Internet Netfish, phòng Thác Quản Fitness, vân vân, còn có quán trải nghiệm thiết bị game VR cỡ lớn, phàm là hạng mục giải trí mới nhất của tập đoàn Đằng Đạt đều sẽ xuất hiện trước ở bên trong khu giải trí này, được các công nhân viên trải nghiệm và cho ý kiến.
Những nhân viên này đương nhiên trở thành nhóm người dùng đầu tiên của tập đoàn Đằng Đạt được trải nghiệm thử nghiệm nội bộ.
Điều này cũng bình thường thôi, nếu như một tựa game mà ngay cả đối với nhân viên nội bộ của Đằng Đạt cũng cảm thấy không được, thì không cần thiết phải đem nó ra cho người khác chơi, chỉ tổ mất mặt thôi.
Mặc dù đôi khi có thể bắt gặp một số nhân viên trong tòa nhà đang bước đi vội vã, vẻ mặt nôn nóng, như thể chỉ tiêu làm thêm giờ của bọn họ không đủ và bọn họ đang gấp rút đi làm thêm giờ, nhưng những nhân viên có vẻ mặt thoải mái và tự nhiên như thể đang đi dạo ở trung tâm mua sắm mà rảo bước khắp trong tòa nhà thì nhiều hơn,
Đối với bọn họ mà nói thì chỉ cần từng bước nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, cũng như từng bước một nâng cao năng lực của bản thân là đủ rồi.
Có người từng nêu lên mối lo ngại về hiện tượng này và sau đó đã hỏi Ngô Tân ở bộ phận nhân sự.
“Mọi nhân viên của tập đoàn Đằng Đạt dường như đều không có áp lực và vô cùng thoải mái, bởi vì điều kiện vật chất của bọn họ hoàn toàn được đáp ứng, không phải lo lắng về ăn uống, hơn nữa hoạt động giải trí tinh thần cũng rất phong phú, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì những nhân viên và thậm chí toàn bộ tập đoàn Đằng Đạt đều sẽ đánh mất tinh thần phấn đấu?”
Đối với câu hỏi đó, Ngô Tân đã trả lời như thế này.
“Bọn ta muốn khuyến khích phấn đấu tập thể, chứ không phải thúc đẩy phấn đấu cá nhân.”
“Khi cả tập thể rơi vào trạng thái bế tắc thì sự phấn đấu của cá nhân có thể mang lại hiệu quả công việc cao hơn và cuộc sống tốt đẹp hơn cho nhân viên, nhưng trên thực tế, điều này lại là một tổn thất rất lớn. Hơn nữa sự phấn đấu của cá nhân nhân viên không thể nào tạo thành quá nhiều ý nghĩa cho tập thể, mà sẽ chỉ đẩy toàn bộ môi trường vào trạng thái thoái hoá mà thôi.
“Cái gọi là phấn đấu tập thể có nghĩa là toàn bộ công ty đều đang đi đúng hướng, mọi người không cần phải phấn đấu quá sức gian khổ, mà chỉ cần hoàn thành công việc của bản thân từng bước một thì công ty đã có thể phát triển lâu dài.”
“Chỉ khi mọi người đủ thoải mái và không bị chèn ép bởi mọi loại áp lực khác nhau, thì các công nhân viên mới có thể tự do phát huy được tiềm năng và linh cảm mạnh mẽ. Điều này sẽ giúp toàn bộ công ty đều có thể tiến về phía trước tốt hơn.”
“Bọn ta hy vọng rằng tập đoàn Đằng Đạt sẽ hoạt động trong cuộc phấn đấu tập thể hơn là phấn đấu cá nhân.”
“Đây chính là bài học quan trọng nhất mà tổng giám đốc Bùi đã dạy bọn ta.”
Trong phòng họp lớn trên tầng cao nhất của tòa nhà trụ sở chính tập đoàn Đằng Đạt, những người phụ trách bộ phận khác nhau đã tập trung lại và báo cáo ngắn gọn về công việc của từng bộ phận.
Tân Hải Lộ chủ trì cuộc họp.
Dựa theo cấu trúc ban đầu của ủy ban phụ trách, một số quyết định phải do tổng giám đốc Bùi đến phê duyệt, tuy nhiên, kể từ sau khi tổng giám đốc Bùi rời đi, vị trí tổng giám đốc đã bị bỏ trống, một số quyết sách đều là do năm vị ban lãnh đạo cấp cao cùng nhau đưa ra quyết định.
Theo thứ tự là Tân Hải Lộ, Mã Dương, Hoàng Tư Bác, Lữ Minh Lượng và Mạnh Sướng.
Hiện tại, chức vụ của năm người này đều là phó tổng giám đốc cấp cao của tập đoàn, chỉ có điều địa vị của Tân Hải Lộ cao hơn một chút, trong khi bốn người còn lại tương ứng với những sản nghiệp khác nhau.
Hoàng Tư Bác chủ yếu đại diện cho sản nghiệp văn hóa và sáng tạo của công ty, bao gồm những bộ phận như game, điện ảnh, vân vân.
Mã Dương đại diện cho sản nghiệp thực thể của công ty, chẳng hạn như quán cà phê Internet Netfish, Netfish Takeaway, phòng Thác Quản Fitness, vân vân.
Còn lại là Lữ Minh Lượng thì chịu trách nhiệm về sản nghiệp dịch vụ hỗ trợ của công ty, chẳng hạn như Nghịch Phong Logistics, chung cư Sloth, vân vân, khác với Mã Dương ở chỗ là chủ yếu xem xét làm thế nào những ngành này có thể tạo ra giá trị xã hội lớn hơn, có thua lỗ cũng không thành vấn đề.
Tình huống của Mạnh Sướng là đặc biệt nhất, sau khi trả hết tất cả số nợ, dựa vào hàng loạt đóng góp của mình, hắn đã được những người phụ trách công nhận rộng rãi, suy cho cùng thì Mạnh Sướng đã nhận được chân truyền từ tổng giám đốc Bùi, hơn nữa cá nhân hắn quả thực là có tài năng và hiểu biết.