Ví dụ, Bùi Khiêm thiết lập yêu quái nhỏ của ải đầu tiên mạnh hơn thuộc tính cơ bản của người chơi n lần, dù là sức tấn công, tần số tấn công, tốc độ di chuyển đều đàn áp người chơi, dù người chơi có lợi hại đi chăng nữa cũng chỉ có thể đo ván trong một giây, hoặc chỉ có rất ít đại thần có thể miễn cưỡng đánh qua được.
Như vậy là đuổi người chơi một cách ác ý, rất không hợp lý.
Bây giờ hệ thống đưa ra yêu cầu như vậy, ý là một người chơi bình thường trình độ trung cấp trở lên hiểu được game (Bùi Khiêm có thể lấp cơ chế game), cố gắng thử nhiều lần, cũng có thể qua ải thành công.
Như vậy, tuy trò chơi vẫn có thể khó, nhưng chí ít đa số người chơi vẫn có khả năng kiên trì.
Nhưng Bùi Khiêm thông minh thế này, đương nhiên có thể nghĩ ra kế sách đối phó.
Chủ yếu hắn suy xét ba khía cạnh:
Đầu tiên, hệ thống yêu cầu ta qua ải, nhưng không nói thời gian qua ải bao lâu!
Ta chơi game này một trăm lần, bắt đầu từ lúc ra bản demo, chơi mãi đến khi trước một ngày ra mắt, cái này cũng xem như là qua ải rồi.
Thứ hai, hệ thống cũng không yêu cầu ta dùng cách gì để qua ải.
Ta giấu vũ khí vô cùng lợi hại bên trong, người bình thường không tìm được, ta cứ một mạch chém dưa cắt cải, cái này cũng xem như là qua ải rồi.
Cuối cùng, hệ thống cũng không yêu cầu rốt cuộc kết cục qua ải thế nào.
Có thể cho game này rất nhiều kết cục, một kết cục trong đó chỉ cần đánh tầm 30% nội dung game trong game là được, thế thì ta chỉ cần qua kết cục ngắn nhất, không phải cũng xem như qua ải sao?
Nên Bùi Khiêm đã chuẩn bị sẵn sàng, demo của "Quay Đầu Là Bờ" vừa ra, mình sẽ sắp xếp vũ khí đặc biệt vào, sau đó luyện tập.
Có thể hai ba ngày nữa, demo của game ra rồi, tổng giám đốc Bùi bận rộn hẳn.
Nghe có vẻ hơi vất vả, nhưng người ta nói, muốn ngồi ở vị trí không ai ngồi được, thì phải chịu thứ không ai chịu được, muốn lỗ mà, không cố gắng sao mà được?
Vốn đầu tư vào "Quay Đầu Là Bờ" gần 20 triệu, tuyệt đối không thể để vụt mất!
...
Ngoài ra, Bùi Khiêm muốn thay đổi hệ thống công ty nào đó một chút.
Bây giờ Game Đằng Đạt có quỹ dự án và chia lợi nhuận, 15% lãi ròng của game sẽ chia cho nhân viên dưới dạng tiền thưởng.
Phòng làm việc Phi Hoàng cũng vậy, cũng chia cho các thành viên 30% lợi nhuận dưới dạng khuyến khích.
Ước nguyện ban đầu Bùi Khiêm đưa ra hệ thống này là hy vọng có thể chia hết tiền kiếm được, để mình có ít quỹ hệ thống thôi.
Nhưng qua một quãng thời gian suy ngẫm, đột nhiên Bùi Khiêm cảm thấy chế độ này có vấn đề siêu to!
Chia lợi nhuận dự án cao như vậy, đương nhiên nhân viên sẽ ôm tâm lý muốn kiếm tiền!
Giống như phòng làm việc Phi Hoàng, phim tài liệu lần trước không kiếm được tiền, nên Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách vẫn có lương có bản, không có một đồng tiền thưởng.
Tuy lương căn bản Bùi Khiêm cho bọn họ cũng rất cao, nhưng đối với bọn họ, tuy phim tài liệu có được dư luận tốt, nhưng thu nhập của bản thân lại giảm xuống.
Nên lần này bọn họ quyết định làm mục video ngắn + review kỹ thuật số, tăng thêm sức mạnh chèn quảng cáo, có phải cũng liên quan đến cái này không?
Đương nhiên, chắc bọn họ cũng hy vọng không phụ kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi, có thể khiến phòng làm việc Phi Hoàng lời nhiều hơn, không phải cứ luôn để tổng giám đốc Bùi lấp lỗ được.
Nhưng vì bản thân kiếm được nhiều tiền thưởng hơn, chắc cũng là một phần động cơ.
Nên Bùi Khiêm càng cân nhắc càng thấy không thích hợp.
Hình như hệ thống chia tiền thưởng này có ý uống rượu độc giải khát!
Tùy trong thời gian ngắn chi nhiều tiền hơn, nhưng lại kích thích tính tích cực kiếm tiền của nhân viên, khiến tiền đại gian đại ác đó đến gần tổng giám đốc Bùi hơn!
Nên, chế độ này ắt phải thay đổi!
Đương nhiên, khấu trừ tiền thưởng này là không thể nào, đó không phải chuyện người làm.
Với lại, số tiền này toàn nằm trong tay ta, há chẳng phải tự ta tìm phiền phức cho ta, tăng áp lực lỗ sao?
Nên Bùi Khiêm cần một cách làm vẹn cả đôi đường.
Phát tiền được nhưng có thể khiến nhân viên không nhiệt tình kiếm tiền.
Sau khi suy nghĩ, rất nhanh sau đó Bùi Khiêm đã nghĩ ra cách hay.
Đảm bảo phúc lợi của nhân viên không đổi, thậm chí còn tăng lên chút chút, tiêu chuẩn phát tiền thưởng đổi từ lợi nhuận sang dư luận!
Nói cách khác, trước đó dựa vào dự án kiếm được bao nhiêu tiền để phát thưởng, bâu giờ dự vào dư luận của dự án để phát thưởng!
Dư luận của dự án càng rốt, thưởng càng nhiều, thậm chí dự án lỗ tiền như phim tài liệu "Phá Kén Thành Bướm", chỉ cần có dư luận tốt thì tiền thưởng vẫn đầy đủ.
Ví dụ, chia cấp dư luận cho mỗi dự án, chi thành bốn cấp SABC, dự vào vốn của dự án, mỗi cấp dư luận khác nhau có thể có được tỷ lệ thưởng khác nhau, chia cho thành viên của dự án.
Dự án cụ thể khác nhau, cách chia lợi nhuận cũng khác nhau.
Ví dụ, dự án game đều là ự án lời lâu dài, nên chu kỳ phát thưởng cũng dài, mà chủ yếu nhiều độ video tập trung ba tháng đầu, tiền thưởng phát hết một lần.
Như vậy dần dẫn đến việc nhân viên sẽ chuyển tầm mắt từ lợi nhuận sang dư luận.
Muốn khuyến mọi người làm những dự án không lợi nhuận nhưng có dư luận tốt nhiều hơn, tổng giám đốc Bùi không kiếm được tiền, còn phát thưởng cho nhân viên, làm một được hai, há chẳng đẹp sao?
Đương nhiên, chắc chắn cũng có dự án đã lãi tiền còn có dư luận tốt.
Nhưng hạng mục thế này chỉ chiếm thiểu số thôi.
Đa số trường hợp, dư luận tốt và lãi nhiều tiền đều xung đột nhau, rất khó để vẹn toàn cả hai.
Nên Bùi Khiêm định suy xét tính khả thi của cách này, đưa ra quy định cụ thể, tranh thủ tiến hành trước khi game mới lên sóng.
Quy tắc này chỉ có thể xác lập, được tất cả nhân viên xác nhận, ảnh hưởng sẽ rất sâu sắc, có thể nói là lợi nghìn thu.
Nghĩ đến việc sau này tất cả nhân viên đều vắt óc nhắm vào dư luận chứ không vắt óc xem tìm lợi nhuận thế nào, Bùi Khiêm cảm thấy cả công ty đều cao thượng hẳn!