Trương Nguyên vội vàng hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, vậy tiêu chí thu phí của quán mới này có phải cũng nên tăng lên không? Ví dụ, một tiếng đồng hồ hai mươi đồng?”
Bùi Khiêm lập tức lắc đầu: “Không được, phía chính phủ chỉ đạo giá của Quán cà phê internet Netfish là mười đồng, tuyệt đối không được tăng giá khi chưa được phép.”
Trương Nguyên: “…”
Mã Dương vẫn luôn im lặng, lúc này giơ ngón tay cái lên: “Hay! Cách này của Bùi ca thật là hay.”
“Bây giờ Netfish là thời khắc quan trọng để đánh bóng thương hiệu Quán cà phê internet Netfish, không thể nương tay ở một nơi xa xôi và nhỏ bé như vậy, nếu đánh bóng thương hiệu, thì phải đi chọn trung tâm mua sắm lớn như này!”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ đồng hành cùng các thương hiệu mỹ phẩm, quần áo và trang sức nổi tiếng quốc tế, hiệu ứng thương hiệu này sẽ được tận dụng!”
Bùi Khiêm và Mã Dương ăn ý mà vồ tay: “Tâm linh tương thông!”
Trương Nguyên: “…”
Giống như nhìn thấy được sự nghi hoặc của Trương Nguyên, Mã Dương cười: “Thua lỗ tạm thời, vốn dĩ không quan trọng!”
“Danh tiếng, mới là mục tiêu dài hạn mà chúng ta theo dõi.”
“Ngươi xem ban đầu khi mới khai trương Quán cà phê internet Netfish không phải lỗ đến mức mẹ cũng nhận không ra sao? Sau này không phải là từng bước từng bước chuyển lỗ thành lãi, bây giờ phát triển không ngừng sao?”
“Hãy nhìn xem sự đánh giá của mọi người về Quán cà phê internet Netfish trên trang web toàn dân bình luận, tất cả đều không ngớt lời khen ngợi, đây gọi là gì? Trước kia gieo nhân nào thì hôm nay gặt quả nấy, đó là vì chúng ta vẫn luôn theo đuổi danh tiếng, mới gặt hái được thành quả hôm nay!”
“Đã hiểu chưa?|
Bùi Khiêm: “…”
Tên lão Mã này, những lời thoại của ta đều bị cướp hết rồi!
Nhưng mà suy đi nghĩ lại cũng đúng, những câu nói này chính mình cũng đã nói trước mặt lão Mã ít nhất bốn năm lần rồi, sau nhiều lần tẩy não xem như lão Mã không nhớ được lâu, cũng nên ghi nhớ lại rồi.
Mặc dù bị cướp lời còn bị lộ vết sẹo, nhưng Bùi Khiêm lại không cảm thấy khó chịu, mà còn cảm thấy có chút nhẹ nhõm.
Lão Mã thật là càng ngày càng hiểu ta rồi!
Nếu như mọi nhân viên của ta đều có khả năng lĩnh hội giống như lão Mã, vậy làm ông chủ như ta có còn lo lắng và phiền muộn như vậy nữa không?
Sau khi dặn dò xong mấy câu, Bùi Khiêm yên tâm mà giao quán mới này cho Mã Dương trông nom rồi.
Sau khi nghĩ ra ý tưởng tiêu tiền mới, Bùi Khiêm không còn buồn bã như trước nữa.
Mặc dù nhà bếp tư nhân Minh Vân đã xảy ra chuyện, nhưng suy nghĩ kỹ lại, dường như còn khống chế được, chỉ cần Quán cà phê internet Netfish mới mở kia lỗ nhiều hơn một chút, cuối cùng mở thêm mấy chục bưu cục Nghịch Phong, vậy cuối cùng tạo ra vài khoản thua lỗ, nên vẫn không thành vấn đề
Thứ ba, ngày 8 tháng 9.
Buổi trưa.
Ăn xong cơm văn phòng của Takeaway Netfish đưa đến, Bùi Khiêm uống hai ngụm coca cola, cảm thấy rất thảo mãn, nằm nghỉ một lúc trên ghế ông chủ.
Takeaway Netfish hiện tại là một trong những nghiệp vụ Bùi Khiêm hài lòng nhất, không chỉ giải quyết hoàn mỹ vấn đề ăn cơm của tất cả nhân viên, hơn nữa còn thua lỗ dài hạn, vốn không thấy được dấu hiệu lợi nhuận bao nhiêu.
Vấn đề duy nhất đó là nó chỉ có thể dựa vào cà phê internet Netfish, chỉ có thể phối hợp giao hàng cho khu vực lân cận cà phê internet Netfish, không thể nhanh chóng khuếch trương rộng rãi giống như Nghịch Phong logistics.
Nhưng Bùi Khiêm không gấp, chỉ cần cà phê internet Netfish 2.0 có thể nhanh chóng mở lên, vậy thì phạm vi thị trường của Takeaway Netfish khuếch đại thêm một bước, thua lỗ đương nhiên cũng có thể nhanh chóng tăng lên.
Ăn no uống say, Bùi Khiêm tắt “Quay Đầu Là Bờ” trên máy tính.
Lại là một buổi sáng cực khổ, nhưng dù sao cũng sắp nhìn thấy ánh rạng đông rồi.
Bùi Khiêm đã vân dụng vô cùng thuần thục thanh vũ khí “Phổ Độ” này, chỉ cần kiên trì thêm tầm một tuần, đả thông kết cục lục đạo luân hồi, đây chính là một thành công lớn với Bùi Khiêm.
Không chỉ có nghĩa là hắn đã được giải thoát, sau này không cần tiếp tục mở game này lên chịu khổ nữa, mà còn có nghĩa là tựa game này cuối cùng đã đạt được yêu cầu của hệ thống, có thể thuận lợi bán ra rồi.
Đợi đến khi sản lượng game bán ra cực kỳ tệ hại, thua lỗ khổng lồ, vậy thì đối với Bùi Khiêm, thời gian vui vẻ sắp bắt đầu rồi!
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm không nhịn được lộ ra nụ cười mỉm chi.
Hắn mở Ailidao ra, chuẩn bị tuỳ tiện xem vài đoạn phiêm ngắn hài hước cho tiêu cơm.
Đầu tiên, lướt qua 99+ tin nhắn cập nhật mới.
Chỉ có thể nói làm một vlogger trên loại trang web như Ailidao rất phiền phức, mỗi lần mở lên đều có một đống tin nhắn, mà đa số trong đó đều là gửi tin nhắn riêng.
Ngày bình thường của tổng giám đốc Bùi bận rộn như vậy, làm gì có thời gian cập nhật video mỗi ngày!
Hiện tại chiến thần review đã đập được mười mấy kỳ sản phẩm digital, thậm chí ngay cả bản thân Bùi Khiêm cũng cảm thấy tiết mục này làm đến bây giờ đã có chút nhạt nhẽo rồi.
Nhưng mà người xem vẫn vui vẻ không biết mệt, mỗi lần xuất hiện một sản phẩm digital mới đều chạy đến thúc giục, bảo Bùi Khiêm đập cái này, đập cái kia, không hề biết chán.
Hơn nữa mọi người còn càng ngày càng bành trướng, vừa bắt đầu vẫn là bảo đập điện thoại ba đến năm ngàn, hiện tại ngay cả laptop và tai nghe hơn mười ngàn cũng muốn đập.
Nếu không phải thấy phần trăm tiền từ kế hoạch khích lệ của Ailidao không ít, Bùi Khiêm sớm đã không làm nữa rồi!
Bùi Khiêm dự tính sau này xem được sản phẩm digital gì mới, sẽ thỉnh thoảng đập một lần để duy trì chút nhiệt độ, đặc biệt là lúc Thần Hoa gửi sản phẩm miễn phí đến sẽ đập một chút.
Dù sao đợi đến lúc chu kì này kết thúc, tuỳ tiện lỗ mấy trăm ngàn là đủ dùng rồi, đâu cần phải cực khổ cập nhật video như vậy.
Sau đó, Bùi Khiêm ở khu digital lại nhìn thấy video mới của phòng làm việc Phi Hoàng, ‘một ngày của nhà phát minh lớn’ kỳ thứ tư.
Phòng làm việc Phi Hoàng vẫn giữ vững tốc độ cập nhật vô cùng ổn định, tuy rằng nội dung của video lần này rõ ràng dài hơn rất nhiều ‘Một ngày bình thường của tổng giám đốc Bùi’. Nhưng vẫn duy trì cập nhật theo tuần, trong đám vlogger của Ailidao, đã được xem là khá chăm chỉ rồi.