Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 398 - Chương 398. Quan Trọng Là Phải Nhanh (2)

Chương 398. Quan trọng là phải nhanh (2)
Chương 398. Quan trọng là phải nhanh (2)

Kiếm được ít một chút, đến lúc đó mở thêm mấy quán cà phê internet Netfish và mấy bưu cục Nghịch Phong, tiêu hết tiền là tạ ơn trời đất rồi.

Bùi Khiêm vừa liếc sơ qua, vừa cân nhắc qua khoảng thời gian có thể suy xét làm phiên bản di động của TPDB, dù sao thì dùng trình duyệt điện thoại xem cũng không tiện.

Lúc đóng website TPDB trên trình duyệt di động, Bùi Khiêm phát hiện chuyện khác.

Chính là nhiều cư dân mạng cũng tìm được sản nghiệp khác của Đằng Đạt trên website TPDB này.

Website TPDB này ai cũng có thể tra, đồng thời sẽ trích xuất đánh giá của người chơi từ website và truyền thông khác.

Sau khi vài người chơi vào website, cũng thấy được vài sản nghiệp không hot, ví dụ như trang web Điểm Kết của Truyện Trung.

Toàn quá trình của website này gọi là “cơ sở dữ liệu dự án Đằng Đạt”, cũng ám chỉ tất cả sản nghiệp trên website này đều có liên quan đến Đằng Đạt.

Nên nhiều người dùng cũng tỏ vẻ ngạc nhiên ở khu bình luận, ví dụ như ngạc nhiên vì quán cà phê internet Netfish và nhà bếp tư nhân Minh Vân cũng là sản nghiệp liên quan đến Đằng Đạt.

Nhưng kiểu bình luận này không quan trọng, cũng không gây xôn xao gì.

Vì quy mô website TPDB bây giờ vẫn quá nhỏ, đa số mọi người sẽ không xem đánh giá trên này.

nhà bếp tư nhân Minh Vân, quán cà phê internet Netfish, Logistics Nghịch Phong cũng chỉ giới hạn ở khu vực Kinh Châu, chưa mở rộng ra khu vực khác, nên sức ảnh hưởng cũng có giới hạn.

Công ty kiểu như Đằng Đạt, đầu tư tiền làm kinh doanh phụ, đây cũng là hoạt động bình thường của nhiều công ty, không có gì ngạc nhiên.

Sau khi tắt trình duyệt di động, Bùi Khiêm chuẩn bị về nghỉ ngơi, đợi "Quay Đầu Là Bờ" chính thức ra mắt vào ngày 1 tháng 10.

E rằng sau có một trận ác chiến.

Nhưng vừa bỏ điện thoại xuống chuẩn bị chợp mắt, nhận được một tin nhắn.

Lâm Thường gửi đến.

Hắn đã đến Kinh Châu rồi, muốn gặp mặt Bùi Khiêm nói chuyện một chút.

 

Quán cà phê internet Netfish chi nhánh đại học Hán Đông.

Nhân viên phục vụ bưng ba tách cà phê lên.

Ngồi đối diện Bùi Khiêm, ngoài Lâm Thường ra còn có một người phụ nữ tầm hai bảy hai tám tuổi, có nét tương đồng với Lâm Vãn, có điều trông có vẻ trưởng thành trầm ổn hơn nhiều, có khí chất lãnh đạo.

Khỏi cần Lâm Thường giới thiệu Bùi Khiêm cũng biết, hơn 50% đây là chị cả Lâm Du của Lâm Vãn, phụ trách nghiệp vụ điện thoại của tập đoàn Thần Hoa.

Chỉ có thể nói là gia thế khác biệt, quyết định vạch đích sự nghiệp.

Trợ lý Tân và Lâm Du cũng tầm tuổi, nhưng gia thế khác biệt rõ rệt, cố gắng thế nào cũng chỉ là trợ lý giám đốc.

Lâm Thường vẫn giống trước kia, tinh thần không tồi.

Sau khi giới thiệu lẫn nhau, Bùi Khiêm và Lâm Du cũng khách sáo với nhau đôi câu, rồi tự ngồi xuống.

“Tổng giám đốc Bùi, đã lâu không gặp.”

Lâm Thường thoáng nét cười: “Ta nghe A Vãn nói tổng giám đốc Bùi mở một quán ăn không tồi, rất hot trên Toàn dân bình luận, điểm đánh giá rất cao, đã là nhà hàng cao cấp hot nhất đất Kinh Châu rồi. Không biết ta có khẩu phúc được thử không? Tổng giám đốc Bùi yên tâm, ta mời.”

nhà bếp tư nhân Minh Vân?

Ha ha ha, đừng nhắc nữa.

Bùi Khiêm lo lắng nhấp một ngụm cà phê: “Xin lỗi, nếu dùng bữa thì phải đợi đến ngày 26, chính là chủ nhật tuần này. Vì đã đặt trước hết rồi, không phải ta muốn dùng lúc nào cũng được.”

“Phụt.”

Lâm Thường suýt nữa bật cười: “Đã hot đến mức này rồi sao? Đã hẹn đến chủ nhật rồi?”

“Không, chủ nhật này ta đã đặt từ trước rồi. Nói chính xác thì đã hẹn trước đến giữa tháng sau rồi.” Bùi Khiêm càng sầu hơn.

Lâm Thường không khởi cảm thán: “Đỉnh thật đấy, tổng giám đốc Bùi.”

“Ta nhớ lúc trước chúng ta gặp, ngươi vẫn chưa mở nhà hàng này. Mới hơn hai tháng mà nhà hàng đã hot đến vậy rồi? Tổng giám đốc Bùi quả là đỉnh.”

Câu này của Lâm Thường không phải khen xã giao mà hoàn toàn xuất phát từ tận đáy lòng.

Vì thứ như dịch vụ ăn uống thật sự không phải cứ đập tiền là làm được.

Xung quanh Lâm Thường cũng có nhiều ông chủ, có người muốn mở quán ăn kiếm tiền, nhưng đa số đều lỗ tiền.

Huống chi quán ăn cao cấp định giá cực kỳ cao thế này, thế thì càng dễ lỗ hơn.

Nhưng tổng giám đốc Bùi lại khiến nhà hàng có lãi trong thời gian hơn hai tháng ngắn ngủi, với lại lời khen như thủy triều, hẹn trước cũng đã hẹn trước đến tháng sau, công lực thế này thật sự quá đỉnh.

Nhưng Bùi Khiêm nghe câu này cứ thấy không vui lắm.

Cảm giác tương tự như mộ chí “ngươi có thể” của Kiều Lão Thấp trước đó.

Nghe tổng giám đốc Bùi nói tối nay không thể dùng bữa ở nhà hàng vô danh, Lâm Thường cũng không tức giận: “Được, ta đành nhập gia tùy tục, nhà hàng cao cấp thế này, đợi có gì đâu. Ta ở Kinh Châu chơi hai ngày, đợi đến chủ nhật.”

Bùi Khiêm gật đầu: “Không thành vấn đề, đến lúc đó ta mời.”

Lâm Thường vội lắc đầu: “Không không không, tổng giám đốc Bùi, ta mời.”

Bùi Khiêm kiên quyết: “Nhất định phải để ta mời.”

Không phải đối đãi đặc biệt với Lâm Thường gì.

Quan trọng là mời khách ăn cơm toàn là quỹ hệ thống, tiêu nhiều hơn chút thì hay một chút, tuyệt đối Bùi Khiêm sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.

Để Lâm Thường mời, chẳng phải Bùi Khiêm lại lời sao?

Trong trong ngoài ngoài mất tiền gấp đôi, tuyệt đối không thể chấp nhận được!

Thấy tổng giám đốc Bùi kiên quyết như vậy, Lâm Thường cũng không cố chấp nữa, dù sao cũng là bữa ăn thôi mà, cũng chẳng bao nhiêu tiền.

“Sao hai người lại rỗi rãi đến Kinh Châu vật? Chẳng lẽ vì chuyện của Lâm Vãn?” Bùi Khiêm tùy tiện hỏi.

Hắn rất rõ, Lâm Du và Lâm Thường cùng nhau đến Kinh Châu, chắc chắn có chuyện, mà hơn 50% là vì Lâm Vãn.

 Lâm Thường gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ông cụ trông có vẻ không để ý, nhưng thật ra vẫn không bỏ cuộc, lần này ép ta và chị cả đến đây, đương nhiên vẫn là vì nguyên nhân trước đó.”

“Với lại, lần này còn khó hơn lần trước…”

 Bùi Khiêm: “…”

Hình như là tính huống tệ hơn rồi.

Suy nghĩ của Bùi Khiêm trước đó là sắp xếp Lâm Vãn đến Game Thương Dương, phụ trách dự án toang "Chiến Ca Nhiệt Huyết", sau đó bản thân có thể điên cuồng ném tiền.

Như vậy có thể lỗ tiền, mà game cũng toang, tự tin của Lâm Vãn cũng chịu đả kích, nói không chừng sẽ bỏ ngành game, nghiêm túc quay về thừa kế gia sản trăm triệu.

Hết chương 398.
Bình Luận (0)
Comment