Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 415 - Chương 415. Kiều Lão Thấp Kìm Nén Đến Khó Chịu

Chương 415. Kiều Lão Thấp kìm nén đến khó chịu
Chương 415. Kiều Lão Thấp kìm nén đến khó chịu

Đại khái là Lâm Thường cảm thấy đã nhận được quá nhiều sự giúp đỡ từ Bùi Khiêm, cho nên muốn đền đáp lại.

Bùi Khiêm vội vàng khoát tay: “Không, hoàn toàn không cần!”

“Đây là một phần của kế hoạch.”

Lâm Thường chợt hiểu ra: “Ồ, hiểu rồi. Vậy ta sẽ không can thiệp, tóm lại là tổng giám đốc Bùi có yêu cầu gì, cứ nói đừng ngại, sau này chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta, ta tuyệt đối không chối từ!”

Ngày 4 tháng 10.

Ngày hôm qua sau khi ăn với Lâm Thường xong, Bùi Khiêm đã cẩn thận suy nghĩ về mảng nghiệp vụ mới.

Ngành livestream và điện thoại di động đều là những khoản đầu tư trả trước rất lớn và lỗ cũng sẽ rất lớn, cho dù muốn làm, chắc chắn cũng phải chờ sau khi kết toán tháng này xong.

Dĩ nhiên, nói là một khoản đầu tư khổng lồ, nhưng nhiều tiền chơi kiểu nhiều tiền, ít tiền thì chơi kiểu ít tiền.

Ví dụ như điện thoại di động, cho dù làm thì Bùi Khiêm cũng không thể để lưu kho hàng trăm nghìn chiếc, căn bản không thực tế, cũng không cần thiết.

Các nhà sản xuất lớn tích trữ nhiều hàng, một mặt dùng giá mua thấp hơn để lấy số lượng, mặt khác cũng sợ bị người tiêu dùng mắng vì bán hết hàng.

Nhưng mà hiển nhiên Bùi Khiêm không cần suy nghĩ những chuyện này.

Mua giá cao thì giá cao, giá càng cao càng lỗ nhiều; đứt hàng thì đứt hàng, tổng giám đốc Bùi căn bản là không hề mong đợi việc điện thoại di động có thể bán đi.

Số lượng giới hạn là 3000 chiếc trong giai đoạn đầu, bán nhiều hơn một cái thì coi như ta thua.

Dù sao mục đích cũng là làm ăn thua lỗ, cần gì phải có lòng tham lớn như vậy, có bao nhiêu tiền thì lỗ bấy nhiêu thôi.

Tất nhiên, phương pháp cụ thể phải được xem xét từ từ, nắm chắc được thất bại mới có thể ra tay.

Sau khi tới công ty, việc đầu tiên Bùi Khiêm muốn làm chính là kiểm tra tình hình của “Quay Đầu Là Bờ”.

Mặc dù chưa thể nhìn ra được gì từ số liệu của một ngày, thế nhưng đối với Bùi Khiêm, miễn là số liệu của game không thay đổi đáng kể so với lúc trước thì đó chính là tin tốt nhất.

Hắn vừa đóng cửa sổ trình duyệt định xem phim một lúc, phía ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Bùi Khiêm ngẩng đầu nhìn lên, là Lý Nhã Đạt.

Lý Nhã Đạt rụt rè đẩy cửa ra, đẩy cặp kính dày cộp, hai đầu ngón trỏ chĩa vào nhau: “Tổng… tổng giám đốc Bùi, có một chuyện tương đối nghiêm trọng...”

“Theo quy định của nền tảng chính thức, nếu tỷ lệ hoàn tiền của một game vượt quá 20%, bên chính thức sẽ đưa ra cảnh báo; nếu tỷ lệ hoàn tiền vượt quá 35%, game sẽ bị buộc gỡ xuống và chỉnh sửa...”

“Hiện tại game của chúng ta đã gần đạt 30%. Nếu cứ tiếp tục như vậy, tình hình có thể sẽ... không mấy lạc quan.”

Bùi Khiêm sửng sốt.

Hả? Còn có chuyện tốt như thế ư?

Lúc trước Bùi Khiêm chưa từng gặp phải vấn đề như vậy, bởi vì game của Đằng Đạt từ trước đến nay rất có lương tâm, giá cả cũng không mắc, tỷ lệ hoàn tiền không cao lắm.

Ngay cả game “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” bởi vì giá bán quá rẻ, thế nên người chơi cũng rất ít khi hoàn tiền.

Nhưng mà tình hình lần này lại khác, “Quay Đầu Là Bờ” hấp dẫn rất nhiều người chơi bình thường, người chơi tay tàn vào chơi, mặc dù hầu hết các game thủ đều ở lại vì nhiều yếu tố khác nhau, nhưng số người giận mà hoàn tiền cũng không ít.

Không chỉ đánh giá game cho thấy tình trạng phân hóa hai mặt đối lập, vấn đề hoàn tiền cũng rất nghiêm trọng.

Nhưng mà đối Bùi Khiêm mà nói, đó là một chuyện tốt!

Nếu như game thật sự bị gỡ xuống và chỉnh sửa, vậy thì có thể từ từ sửa rồi đăng lại, náo loạn một hồi, lượng tiêu thụ cũng có thể giảm xuống không ít, dù sao chỉ cần vào ra mắt lại một tuần trước khi kết toán là được.

Đây cũng không phải do Bùi Khiêm cố ý làm thành như vậy, hệ thống cũng không thể nói gì được đúng không?

Bùi Khiêm nhìn thoáng qua phía cửa sổ chạy nền: “Cảnh cáo ở đâu?”

Lý Nhã Đạt cúi đầu: “À, nền tảng chính thức có quy định điều đó, về việc tại sao không có cảnh cáo, ta không rõ cho lắm.”

“Có thể là do Đằng Đạt có danh tiếng tương đối tốt trên nền tảng chính thức chăng?”

“Ta chỉ báo cáo sơ qua về vấn đề này, ngươi xem nên xử lý như thế nào? Có cần sửa đổi game một chút, giảm độ khó của nội dung trước đó không?”

“Không cần! “ Bùi Khiêm khoát tay: “Ta đã hiểu rõ tình huống này rồi, ngươi không cần lo lắng.”

“Được... được. “ Lý Nhã Đạt gật đầu, lui ra ngoài.

Nhìn thấy tỷ lệ hoàn tiền chưa đến 30%, Bùi Khiêm cảm thấy có chút đau lòng.

Ôi, thật đáng tiếc!

Ban đầu nên cố gắng hơn nữa, trực tiếp làm tới 35% luôn!

Hiện tỷ lệ hoàn tiền của game không những không tăng mà còn có xu hướng giảm xuống khiến Bùi Khiêm cảm thấy khá sầu khổ.

Đây là điều bình thường, bởi vì cùng với sự lan truyền liên tục của tin tức game trên Internet, hầu hết những người mới chơi đều đã biết rằng đây là một game có độ khó cao, cho nên ai nấy đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý trước khi vào chơi.

Thế nên số người chơi hoàn tiền cũng nhanh chóng có xu thế giảm xuống.

Bùi Khiêm suy nghĩ một lúc, nhấp vào khung trò chuyện với “Hiểu Hồ Review”.

Lần trước mua seeding hiệu quả tương đối khá, game này bị chửi rất thảm.

Đã như vậy thì tăng thêm cường độ!

Tranh thủ mắng nhiều hơn nữa, dắt mũi người chơi, nếu có thể khiến nhiều người hoàn tiền thì dĩ nhiên tốt rồi, nếu không ít nhất hù dọa một số người chơi bỏ đi, sau đó vẫn có thể giảm bớt lượng tiêu thụ.

Dĩ nhiên, vẫn không thể nói rõ.

Bùi Khiêm vẫn chỉ có thể dựa theo phương thức lúc trước, cố hết sức ám chỉ.

Mặt khác, Hồ Tiêu đang suy ngẫm sâu sắc về hành vi bốc đồng của mình.

Quá hối hận!

Nhìn màn hình vừa xuất hiện “He he”, Hồ Tiêu cảm thấy chỉ số IQ, nhân cách và tôn nghiêm đều bị tổn hại nghiêm trọng.

Chuyện quái gì đang xảy ra, ta mất trí hay sao mà không đi hoàn tiền?

Rõ ràng là người khác bỏ tiền mua seeding, kết quả thậm chí bản thân Hồ Tiêu còn góp vào 100 đồng, đúng là cảm giác một lời khó nói hết.

“Chẳng lẽ ta đã bị lừa vào tròng sao?”

“Chẳng lẽ đối phương đã sớm đoán được nhất định có người sẽ không hoàn tiền?”

“Vậy thì tâm cơ quá!”

Hết chương 415.
Bình Luận (0)
Comment