“Kẹt ở đường Hoàng Tuyệt đúng là gà, ta kẹt ở chỗ Mạnh Bà.”
“Mạnh Bà chỉ cần cẩn thận một chút là đánh được nhỉ? Phía sau còn gặp phải Phán Quan, đó mới gọi là dạy cách làm người, có thể chết đến nỗi ngươi nghi ngờ cuộc đời này.”
Đám fans đang nhao nhao thảo luận nội dung game và một vài điểm tâm đắc.
Nói một cách tương đối, bầu không khí trong nhóm fans của Kiều Lão Thấp không tồi, không cãi nhau ầm ĩ vì vấn đề độ khó của game.
Có thể vì đa số fans quan tâm Kiều Lão Thấp đều là những người chơi tương đối cứng cựa, kiên nhẫn hơn người chơi qua đường nhiều.
“Ài, xem ra game này không hợp với người chơi tay tàn, thấy các ngươi chơi mà kẻ tay tàn như ta thật ghen tị.”
“Tạm được thôi, xem ngươi chơi thế nào. Thật ra game này cũng có thể tìm vui trong đau khổ, ta cũng gà, định không trực tiếp xử lý mấy con quái này, chạy khỏi tượng Phật, xem bản thân mình nhiều nhất có thể chạy đến đâu.”
“Không phải chứ, vẫn chưa qua ải mà đã suy xét đến việc speedrun?”
“Không phải speedrun, tự làm tự vui chút thôi, dù sao thì ta không đánh được quái nhỏ nào 2333.”
Cũng có mấy người chơi rất có tâm đưa ra mấy cách chơi hoa hòe hoa sói.
Kiều Lương gửi một câu trong nhóm fans: “Mọi người có thể để ý nội dung trong cốt truyện trong quá trình chơi game, nếu có tài nguyên thích hợp, ta sẽ làm trong video.”
Là một tác giả video ưu tú, Kiều Lương luôn tin vào sức mạnh của quần chúng.
Nội dung chơi vui trong game rất nhiều, chỉ tìm một mình chắc chắn không tìm hết được, cộng đồng mạng tấu hề có khi có thể cung cấp rất nhiều linh cảm.
“Tóm lấy Lão Kiều!”
“Lão Kiều lại tới nhờ cậy mọi người để làm video?”
“Thế ngươi hỏi nhầm người rồi, bọn ta vẫn bị quái nhỏ ở bãi tha ma hành chết đi sống lại đây, ai có tâm đi nghiên cứu cốt truyện của game.”
“…Ta nhớ chẳng phải game này hình như có bản chính thức sao? Ta tới xem bản chính thức thử.”
Kiều Lão Thấp sững sờ.
Bản chính thức?
Sao ta chưa nghe bao giờ?
Vôi truy hỏi: “Nào có bản chính thức? Không phải đồng nhân chứ?”
Anh em trong nhóm fans đáp rất nhanh: “Chắc là bản chính thức. Ngươi vào URL này.”
“Ngươi biết tpdb không? Nghe nói hình như đây là website đánh giá nội bộ Đằng Đạt, trên đó có trang web Điểm Kết này. Mà trang đầu của Điểm Kết có ghim bản ‘Quay Đầu Là Bờ’, chắc không sai đâu.”
Kiều Lương không khỏi tặc lưỡi ngạc nhiên.
Có chuyện này nữa à?
Vẫn là cộng đồng mạng tấu hề có cách.
Kiều Lương vội nhấp vào URL xem thử, thật này!
Đề cử ghi ở trang đầu chính là “Quay Đầu Là Bờ”.
Sau đó nhấp vào xem thử, bên trong rất nhiều nội dung, cũng tương đồng với nội dung trong game, bao gồm thư sinh, lão hòa thượng trong thôn người mới đều xuất hiện trong sách.
Nhưng câu chuyện trong sách hơi lan man, nói cách khác, chi bằng nói là tập hợp thiết lập cốt truyện trong game.
Tuy đọc hơi trúc trắc, tính liên kết cốt truyện rất kém, không mượt, nhưng Kiều Lương lại cảm thấy vô cùng hứng thú.
Vì xác thực đây chính là bản chính thức của “Quay Đầu Là Bờ”!
Như vậy, rất nhiều điểm nghi ngờ cốt truyện trong game có thể được sự thật!
“Cảm ơn người anh em, giúp đỡ nhiều rồi!”
Kiều Lương gửi biểu tượng cảm xúc “chắp tay” vào nhóm, sau đó tắt box chat với tốc độ ánh sáng, bắt đầu đọc bản chính thức “Quay Đầu Là Bờ”.
Chương một được đăng vào tháng bảy, mà bình luận sớm nhất xuất hiện vào cuối tháng bảy.
Điều này khiến Kiều Lương xác định sách này là truyện chính thức thật.
Vì tháng bảy “Quay Đầu Là Bờ” chưa nghiên cứu phát triển được bao lâu.
Không thể là một tác giả nào đó và Đằng Đạt ý tưởng lớn gặp nhau, viết ra quyển sách thế này nhỉ? Không thể nào.
Chắc chắn là nhân viên của Đằng Đạt viết!
Đọc được năm phút, Kiều Lương cau mày.
Không phải vì sách viết không hay, mà là bị bình luận của sách này làm bực mình!
Không thể không nói, chê quá nhiều rồi, tình trạng chương một cực kỳ nghiêm trọng.
Tình trạng chương hai chương ba cải thiện hơn nhiều, đại khái là vì độc giả chạy hết rồi.
“Viết gì đây?”
“Tác giả hoàn toàn tự high? Toxic chết được.”
“Sao sách này vẫn cứ ghim ở trang đầu của web vậy, acc có quan hệ à?”
“Nói lung ta lung tung, điểm tiêu cực!”
“Ha ha, chẳng trách website này không hot nổi, sách viết ra rác thế này ai xem?”
Đại khái là vậy.
Đương nhiên, mấy bình luận này viết trước khi game “Quay Đầu Là Bờ” này được phát hành, đa số đều dựa vào tiêu chuẩn của cư dân mạng bình thường để đưa ra yêu cầu với quyển sách này, đương nhiên hoàn toàn không đọc được.
Mà Kiều Lương lại thích thú đọc, vì rất nhiều nội dung trong bản chính thức rất có giá trị với hắn.
Có vài nội dung kiểm chứng suy đoán của hắn, còn có những nội dung chi tiết có thể dẫn dắt hắn đào sâu chi tiết hơn trong game.
“Đây là một tác phẩm chưa bị chôn vùi.”
“Tuy cốt truyện không ổn, không đủ tư cách là một tác phẩm văn học mạng, nhưng xem với tư cách là game thì khác hẳn.”
“Website này cũng là tổng giám đốc Bùi làm sao?”
“Kỳ lạ, sao tổng giám đốc Bùi cứ thích chơi theo cách muốn khen thì phải chê trước, chẳng lẽ là sở thích đặc biệt sao?”
“Hay là hắn thích cảm giác lái xe qua núi, trước tiên để game và website của mình flop, sau đó lại xoay chuyển thế cục, khởi tử hồi sinh bằng vài cách đặc biệt?”
“Không hiểu.”
“Có thể đây là kỳ tài thương nghiệp.”
Nội dung trong sách rất nhiều, mà cốt truyện kiểu này cũng khá vụn vặt, có vài nội dung vốn không làm trong game.
Kiều Lương đoán, chắc hẳn cốt truyện do nhiều người hợp sức viết, nhưng game chỉ dùng một phần nhỏ nội dung trong đó, đa số nội dung còn lại cũng chỉ làm chi tiết thêm thắt hoặc lấp vào những chi tiết nhỏ, ngoài ra còn một phần vốn không dùng đến.
“Kỳ lạ, phần kịch của lão hòa thượng này vẫn còn rất nhiều.”
Kiều Lương chú ý đến điều này, cảm giác tồn tại của lão hòa thượng này trong nguyên tác vẫn rất mạnh.
Dựa vào giải thích của hắn về game, trong thế giới này không có Phật, chỉ có tượng phật vỡ nát, tượng trưng cho thời đại mạt pháp trong truyền thuyết.
Chắc là vì tổng giám đốc Bùi chỉ muốn dung nhập vào game một yếu tố nội dung về Phật, dung hợp nội dung trong văn hóa truyền thống.