Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 432 - Chương 432. Phải Chủ Động San Sẻ Giúp Tổng Giám Đốc Bùi, Tự Mình Tìm Việc Làm Thôi!

Chương 432. Phải chủ động san sẻ giúp Tổng giám đốc Bùi, tự mình tìm việc làm thôi!
Chương 432. Phải chủ động san sẻ giúp Tổng giám đốc Bùi, tự mình tìm việc làm thôi!

Hơn nữa, có thể làm bạn với chủ nhân vlogger này, sau này còn có thể hợp tác với nhau, đây không phải là một mũi tên trúng hai con nhạn sao? 

Cho nên Kiều Lương đồng ý ngay lập tức, hơn nữa còn đặc biệt để ý, nếu như Hác Đẹp Trai gặp bất kỳ vấn đề gì trong quá trình chơi game thì hắn cũng có thể trả lời bất cứ lúc nào, nghiêm túc giải đáp.

Xét cho cùng, tựa game “Quay Đầu Là Bờ” có nội dung tương đối phức tạp, trong có rất nhiều nhánh tình tiết và nội dung giải đố có sử dụng đến một số yếu văn học và thơ từ cổ đại, Kiều Lương thấy rằng dựa vào thứ ngôn ngữ bập bẹ của vlogger đến từ ngoại quốc này thì chắc không thể làm nổi.

Hai người trò chuyện vài câu với nhau bằng tin nhắn riêng, cười nói vui vẻ, kết bạn với nhau, hơn nữa còn hẹn thường xuyên giao lưu để chia sẻ kinh nghiệm tâm đắc về tựa game “Quay Đầu Là Bờ”.

Hác Đẹp Trai cũng nói là sẽ lưu tất cả livestream trên Link Like lại, sau đó đăng lên Ailidao, hy vọng đến lúc đó Kiều Lão Thấp có thể giúp hắn chia sẻ một cái.

……

……

Thứ sáu, ngày 8 tháng 10.

Quán cà phê Internet Netfish chi nhánh đường Hoàn Vũ Thiên.

Mã Dương và Trương Nguyên ngồi ở khu vực nghỉ ngơi trong quán cà phê Internet, video “tác phẩm phong thần” đang được máy chiếu chiếu lên một tấm màn chiếu lớn.

“Anh Mã, quả nhiên dạo gần đây việc kinh doanh của quán cà phê Internet càng ngày càng ăn nên làm ra, ta đã nói là tổng giám đốc Bùi có khả năng nhìn xa trông rộng mà.”

Trương Nguyên nhìn tỷ lệ ghế ngồi khu vực quán cà phê Internet sắp vượt quá một nửa: “Ngươi nói xem, có phải tổng giám đốc Bùi tính toán rất hay không? Biết rằng tựa game này sau khi phát hành sẽ nổi tiếng, chắc chắn sẽ có không ít người chạy đến quán cà phê Internet chơi game, cho nên bố trí trước, kêu bọn ta nắm bắt thời gian mở thêm cửa hàng, hơn nữa còn cùng lúc tận bốn cái?”

Mã Dương cười khúc khích: “Đó là điều đương nhiên, anh Khiêm có thể đánh những trận mà không ăn chắc sao, ta cảm thấy việc này chắc chắn đã được tính toán ổn thỏa rồi.”

“Nói đi cũng phải nói lại, hôm trước ta lén tới quán cà phê Internet Tinh Lạc có mạng tốc độ cao bắt chước của chúng ta một chuyến, ngươi đoán xem kết quả thế nào, không ngờ lúc chạy “Quay Đầu Là Bờ” lại hơi bị lag, không cách nào vận hành trơn tru với hiệu quả cao nhất!”

Trương Nguyên sửng sốt: “Không phải chứ? Dàn máy tính của quán cà phê Internet Tinh Lạc không phải cũng rất tầm cỡ sao?”

Mã Dương lắc đầu: “Ta xem cấu hình máy rồi, kém xa của ngươi, chắc chắn là bị ăn bớt ăn xén rồi. Máy tính của chúng ta bao gồm màn hình và thiết bị bên ngoài đã hết hai mươi ngàn, chỉ riêng cây máy tính đã có giá hơn mười ngàn.”

“Nhưng mà theo như ta thấy, máy tính bên kia của quán cà phê Internet Tinh Lạc cùng lắm cũng chỉ năm ngàn, như vậy có thể giống nhau sao?”

“‘Quay Đầu Là Bờ’ vẫn chạy được, nhưng lại rất yếu, phải điều chỉnh chất lượng hình ảnh và hiệu ứng đặt biệt thấp xuống, hơn nữa trải nghiệm game cũng rất bình thường.”

“Cho nên ngươi không thấy sao, hầu hết mọi người đến quán cà phê Internet của chúng ta đều chơi ‘Quay Đầu Là Bờ’.”

“Việc mời Trần Lũy trước đó đã giúp cho quán cà phê Internet Netfish có được một độ hot nhất định, cộng thêm nhà hàng Vô Danh và đánh giá trên Toàn Dân Bình Luận… hiện giờ quán cà phê của chúng ta nổi tiếng ở Kinh Châu lắm đó!”

“Hiện giờ ở Kinh Châu, hễ nhắc đến quán cà phê Internet có máy cấu hình cao thì mọi người đều nghĩ ngay tới quán cà phê Internet Netfish.”

“Anh Khiêm nói muốn quay trở lại bản chất của việc kinh doanh quán cà phê Internet, không ngờ đã thật sự làm được rồi!”

Trương Nguyên xúc động nói: “Nếu không làm sao có thể gọi là tổng giám đốc Bùi được, mọi việc đều liên kết chặt chẽ với nhau, thua lỗ tạm thời đều vì lợi nhuận lớn hơn, quá lợi hại.”

“Cứ theo đà tiến triển này thì tình hình sẽ vô cùng lạc quan.”

Tất nhiên là Trương Nguyên và Mã Dương cũng hiểu rất rõ, tựa game “Quay Đầu Là Bờ” chỉ là bước ngoặc để quán cà phê Internet Netfish dần dần trở nên hot hơn.

Một mặt, quán cà phê Internet Netfish ban đầu ở Kinh Châu tích lũy được kha khá danh tiếng, mặt khác, đánh giá trên Toàn Dân Bình Luận về quán cà phê Internet Netfish cũng rất ổn, thu hút được không ít người đến.

Mà yêu cầu cấu hình của tựa game “Quay Đầu Là Bờ” cao hơn đáng kể so với những máy tính thông thường, cấu hình không đủ có thể sẽ bị lag. Vì để có thể trải nghiệm tựa game này tốt hơn, phần lớn người chơi ở Kinh Châu đều đã chạy đến quán cà phê Internet Netfish gần đó.

Quán cà phê Internet Netfish chi nhánh đường Hoàn Vũ Thiên cũng dần dần có tiếng tăm, rất nhiều nam sinh thường ghé tới rồi ngồi lại quán cà phê Internet khi không có việc gì làm, song như vậy lại thật sự mang đến sự nổi tiếng cho quán cà phê Internet.

Trương Nguyên và Mã Dương vừa xem video trên màn chiếu vừa cảm khái, tổng giám đốc Bùi đúng là quá thông minh!

“Xin hỏi, hai vị đây có phải là ông chủ ở đây không?

Trương Nguyên quay đầu lại nhìn thì thấy một người anh em dung mạo ma chê quỷ hờn, nhưng ăn diện thì giống như người có tiền đang đứng sau lưng hắn.

Trương Nguyên không dám lơ là, dù sao đó cũng là khách hàng, khách hàng là thượng đế mà.

Bất kể có tiền hay không có tiền, đó cũng là cha mẹ cho cơm ăn áo mặc của quán cà phê Internet Netfish.

“Người có gì cần giúp đỡ phải không?” Trương Nguyên vội vàng hỏi.

Người anh em kia mỉm cười: “Không có gì, ta thấy trong quán cà phê Internet của các ngươi có một dàn máy tính dùng rất ổn, có thể cho ta một danh sách cấu hình máy được không? Ta cũng muốn trong nhà mình cũng có một dàn như vậy.”

Trương Nguyên gật đầu: “Không vấn đề gì, ngươi đợi chút.”

Hắn tìm bút, nhanh chóng viết lại danh sách cấu hình máy.

Đối với Trương Nguyên mà nói, danh sách cấu hình này cứ phải gọi là quen thuộc như nắm trong lòng bàn tay.

“Vỏ máy như này thì không tiện đi đường dây điện cho lắm, chắc không có vấn đề gì chứ?” Trương Nguyên đưa giấy cho người anh em kia, thuận miệng hỏi.

Người anh em kia gãi đầu: “Ừm… ta cũng không rành về việc lắp ráp máy, ngươi có thể giúp ta được không?”

Trương Nguyên: “…”

Hết chương 432.
Bình Luận (0)
Comment