Tuy rằng phần chia cho mỗi người không được nhiều, nhưng dù sao cả thành phố Kinh Châu có nhiều bưu cựu Nghịch Phong như thế, nhiều như viên như vậy, chút tiền này có thể tiêu ra được một khoản lớn.
Về phần hậu quả...
Hiển nhiên trong thời gian lễ lập trình viên 1024, số lượng người dùng của Takeaway Netfish và Nghịch Phong Logistic sẽ có tăng trưởng nhất định, nhưng dù sao thì hai sản nghiệp này vẫn luôn trong tình trạng thua lỗ, quy mô càng lớn thua lỗ càng nhiều, không cần quá lo lắng.
Hơn nữa, cho dù kiếm được tiền, thì cũng đã là chuyện của chu kỳ sau rồi.
Đây cũng là nguyên nhân Bùi Khiêm không dám làm bừa với những sản nghiệp khác, không thể đại hạ giá hoặc miễn phí cho quán cà phê Internet, cũng không thể giảm giá cho game, bởi vì nguy hiểm và tác dụng phụ của hành động này quá lớn.
Bùi Khiêm đại khái quy hoạch lại đôi chút, cảm thấy chuyện này làm rất có triển vọng, thế là chuẩn bị gọi điện thoại cho Lữ Minh Lượng và Mã Dương, muốn gọi bọn họ đến cùng nói sơ lược về chuyện lần này.
Điện thoại của Lữ Minh Lượng nhanh chóng kết nối.
“Hôm nay rảnh không? Đến quán cà phê Internet Netfish ở đại học Hán Đông một chuyến, ta có ý tưởng về hoạt động quảng bá liên quan đến quán cà phê Internet Netfish và Nghịch Phong Logistic.”
Lữ Minh Lượng sững người: “Tổng giám đốc Bùi, hiện tại ta đang ở cửa hàng đại học Hán Đông đây.”
Bùi Khiêm: “Hả?”
“Ngươi đến đó làm gì?”
Lữ Minh Lượng: “Là tổng giám đốc Mã bảo ta đến, bọn họ đang bàn chi tiết liên quan đến dịch vụ lắp ráp máy tính.”
Bùi Khiêm: “???”
Nhất thời có chút sững sờ.
Cái quái gì vậy? Dịch vụ lắp ráp máy tính là cái gì?
“Vậy các ngươi đợi ta một chút, ta lập tức đến ngay!”
Bùi Khiêm vội vàng ăn mặc chỉnh tề, bọc bản thân kín mít trong áo khoác dày và khăn choàng cổ, chuẩn bị ra ngoài.
Cũng may hắn bị cảm không quá nặng, hôm qua nghỉ ngơi một ngày, tình trạng đã dần chuyển biến tốt hơn, thời tiết hôm nay không tệ, ánh mặt trời rất đẹp, cũng không có gió, ra ngoài chắc không có gì đáng ngại.
Hơn nữa là vào lúc quan trọng thế này, một chút bệnh vặt sao có thể ngăn cản kế hoạch tiêu tiền của tổng giám đốc Bùi!
Hắn gọi một cuộc điện thoại, xe riêng của công ty nhanh chóng chạy đến đón.
……
Cửa hàng cà phê Internet Netfish đại học Hán Đông.
Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Lữ Minh Lượng không lâu thì Bùi Khiêm đến.
Nhìn dáng vẻ tổng giám đốc Bùi trùm kín mít như vậy, ba người đều có chút sững sờ.
“Tổng giám đốc Bùi, ngươi thế này...” Lữ Minh Lượng nhớ đến lần trước gặp tổng giám đốc Bùi có như vậy đâu chứ?
Bùi Khiêm khẽ kéo khăn choàng cổ xuống phía dưới, giọng điệu mang theo chút nghẹt mũi: “Bị cảm lạnh.”
“Anh Khiêm, ngươi bị cảm còn không lo nghỉ ngơi cho tốt! Chuyện này ta phải phê bình ngươi rồi, không thể suốt ngày chỉ bận công việc, mà không chú ý đến sức khoẻ!” Mã Dương gọi nhân viên phục vụ bên cạnh: “Mau rót cho anh Khiêm một ly nước nóng.”
Bùi Khiêm: “…Không cần, uống nước nóng nhiều đến mức sắp nôn ra luôn rồi, cho ta cà phê.”
Bùi Khiêm nhìn bộ máy tính đặt trên bàn, nhanh nhẹn nhìn thấy sự khác biệt giữa nó và máy tính của quán cà phê Internet lúc trước.
Bên trên có một logo biết phát sáng!
Bùi Khiêm lập tức cảm thấy chuyện này không đơn giản.
Tốt lắm, ba người các ngươi lén lén lút lút gây chuyện sau lưng! May mà ta phát hiện kịp thời!
Bùi Khiêm vô cùng cạn lời, nếu không phải hắn kéo lê cơ thể bệnh tật còn đang suy nghĩ cho đại nghiệp lỗ vốn, nói không chừng lại bị qua mặt nữa rồi!
Mã Dương cười hì hì: “Anh Khiêm, vốn định tạo bất ngờ cho ngươi, không ngờ bị ngươi phát hiện rồi.”
“Lần này ta và Trương Nguyên suy nghĩ rồi, muốn dựa vào quán cà phê Internet Netfish và Nghịch Phong Logistic, xây dựng dịch vụ lắp ráp máy tính theo yêu cầu...”
Mã Dương giới thiệu sơ lược tiền căn hậu quả sản sinh ra thương hiệu ROF.
Đơn giản mà nói, “Quay Đầu Là Bờ” đã mang đến cho quán cà phê Internet Netfish rất nhiều đại gia có yêu cầu cao về cấu hình máy tính, khách quan mà nói thì những đại gia này có nhu cầu muốn mua máy tính cao cấp cùng thương hiệu, mà với tư cách là một người yêu thích lắp ráp máy tính, Trương Nguyên nhìn thấy cơ hội buôn bán này, quyết định tạo ra một dịch vụ lắp ráp máy tính theo yêu cầu, phối hợp với phục vụ giao hàng tận nhà của Nghịch Phong Logistic, mở ra một ngành nghề mới.
Chuyện này đầu tư vào không lớn, mỗi bộ máy tính kiếm được năm trăm đến tầm một ngàn, Trương Nguyên và mấy quản lý tiệm net của quán cà phê Internet chỉ cần mua phụ kiện trên mạng về lắp ráp, giao qua cho khách hàng, đồng thời chịu trách nhiệm dịch vụ hậu mãi sau đó là được, cũng không cầu đầu tư vào quá nhiều tiền.
Cho dù không làm được, cũng không tổn thất gì, bởi vì đám người Trương Nguyên không định tích trữ nhiều linh kiện lắp ráp, có đại gia cần thì mới đặt hàng.
Nghe xong lời giải thích của Mã Dương, Bùi Khiêm rơi vào trầm mặc.
Nếu thật sự làm như vậy, quả thực có thể kiếm được tiền!
Hay cho cái tên Mã Dương ngươi, tên mày rậm mắt to này cũng muốn phản bội ta!
Có điều nghĩ đi nghĩ lại, họa này hình như không phải trên người Mã Dương mà ra, dù sao Mã Dương bị gạt quá dễ.
Họa này chắc chắn là từ trên người Trương Nguyên!
Xem ra, cần phải mau chóng tách Trương Nguyên ra khỏi Mã Dương, diệt trừ tai họa ngầm!
Bùi Khiêm lại nhìn về phía bộ “máy tính ROF thế hệ đầu tiên”.
Khỏi phải nói, chuyện này nghe qua thực sự rất có triển vọng, nếu thật sự làm như vậy, nói không chừng còn có thể kiếm được một khoản nhỏ, trước khi kết toán đột ngột đánh úp cho tổng giám đốc Bùi một cái.
Bùi Khiêm không khỏi mừng thầm.
“Xém chút là toang rồi, nguy hiểm quá.”
“Cũng may lần này ta có chuẩn bị trước!”
Bùi Khiêm không tức giận, ngược lại có chút mừng rỡ.
Được rồi, nếu các ngươi đã yêu thích khởi nghiệp như vậy, vầy thì giúp đỡ ta đi, giúp ta lỗ nhiều thêm một chút!
Hạng mục này vốn dĩ là kiếm tiến, nhưng mà nếu Bùi Khiêm đã phát hiện, theo dõi sát sao, vậy thì chắc chắn không thể để nó kiếm được tiền!
Nhìn thấy tổng giám đốc Bùi mỉm cười không nói, Mã Dương nhất thời không biết rốt cuộc là hắn có ủng hộ hạng mục này hay không.