Mà điện thoại flagship của Thần Hoa bán chưa đến 6000 đồng.
Điện thoại này của công ty mình bây giờ định giá tầm 5500 cũng khó bán lắm rồi, sao có thể bán tận 8000 đồng được?
Thường Hữu nói: “Mọi người nghĩ cách khác xem, tổng giám đốc Bùi đã có lệnh, điện thoại này phải bán 8000 đồng.”
“Trước đó lúc ta nói chuyện với tổng giám đốc Bùi, tổng giám đốc Bùi đã từng cho ta vài ý kiến, ví dụ như điện thoại này chỉ đổi chứ không trả, điện thoại hỏng rồi thì gửi tặng máy mới tới tận nhà, chuyển dữ liệu tại chỗ, sau đó thu hồi máy cũ.”
“Tóm lại… nghĩ cách để tăng thêm dịch vụ kèm theo cho điện thoại, để nó có thể xứng đáng với giá tiền bỏ ra.”
Thường Hữu mở đầu, những người khác lại bắt đầu miệng năm miệng mười thảo luận.
“Thế đổi cũ lấy mới thì sao? Chỉ cần chúng ta ra điện thoại mới, người dùng mua điện thoại mới có thể dùng máy cũ đổi mới. Dựa trên giá cả cơ bản của máy cũ, chúng ta sẽ tăng thêm tiêu chuẩn 500 đồng, như vậy sẽ khiến cho người dùng gắn bó lâu dài với thương hiệu của chúng ta.”
“Ta cảm thấy hộp cũng có thể làm đẹp hơn chút, các phụ kiện như màn hình gốc, vỏ điện thoại đều lựa chọn loại tốt nhất, cũng có thể nâng chút giá.”
“Hoặc chúng ta hợp tác với vài nhà sản xuất app, ví dụ như website video. Điện thoại cài sẵn app, xem video trên điện thoại sẽ được hưởng dịch vụ hội viên.”
Mọi người cứ thảo luận sôi nổi, nghĩ ra nhiều cách, cần bỏ ra bao nhiêu tiền thì cứ bỏ ra bấy nhiêu tiền.
Nhưng dù cộng tất cả vào vẫn khó lòng nâng giá lên đến 8000 đồng.
Dù sao thì tổng giám đốc Bùi cũng đã nói tỷ suất lợi nhuận ròng tổng hợp của điện thoại không đến 5%, nếu giá cả cuối cùng của điện thoại thấp quá thì sẽ khó ăn nói với tổng giám đốc Bùi.
Nghĩ đến cuối cùng, mọi người đều rơi vào im lặng, có người nghĩ mãi không ra.
Chuyện này cũng bình thường, bởi vì ngành điện thoại là ngành có yêu cầu rất cao, điện thoại flagship của hãng lớn vốn đi theo mô hình cân bằng, các khía cạnh đều không kém.
Cho dù đội ngũ của Thường Hữu có thể sử dụng một phần công nghệ khi còn ở khoa học kỹ thuật Hồng Trình, nhưng nói kiểu gì thì năng lực nghiên cứu phát triển của đội ngũ này cũng thua xa mấy hãng lớn quốc tế như kiểu Thần Hoa.
Cho nên chỉ xét từ sản phẩm, dù mọi người có cố gắng đến mấy thì giá điện thoại đến 6000 đã không tệ rồi, thêm chút phúc lợi nhỏ nhỏ miễn cưỡng nâng lên 7000, vẫn chưa đạt đến phân khúc 8000.
Thường Hữu nhìn mọi người nói: “Mọi người suy nghĩ xem còn có cách nào khác không, nếu không đạt đến 8000, thế chúng ta phải mua thiết bị đắt tiền nhất.”
Nếu dùng mấy thiết bị làm theo yêu cầu cực kỳ đắt thì có thể nâng giá lên, nhưng tính cạnh tranh về giá quá thấp, đối với hãng nhỏ như khoa học kỹ thuật OTTO mà nói thì sẽ có cảm giác coi tiền như rác.
Thấy mọi người nghĩ mãi không ra, Lâm Vãn lên tiếng.
“Nếu như bàn chuyện hợp tác với website video hay app phần mềm khác thì cùng lắm cũng chỉ có thể nhận được phúc lợi như hội viên, rất khó để bàn chuyện hợp tác sâu hơn.”
“Ta có thể bàn với các bộ phận nghiệp vụ khác của Đằng Đạt, chắc hẳn có thể lấy được phúc lợi tốt hơn, giá cả nhất định cũng sẽ lên cao hơn.”
“Ví dụ…”
“Mỗi lần phòng làm việc Phi Hoàng ra phim mới đều tặng mỗi chiếc điện thoại hai vé xem phim.”
“Đến quán cà phê Internet lên mạng có thể hưởng đãi ngộ của hội viên, phí lên mạng có thể chiết khấu, mỗi ngày có thể tặng một ly nước.”
“Sau khi liên kết tài khoản chơi game, mỗi năm có thể tặng miễn phí một game mới của Đằng Đạt.”
“Là thành viên vĩnh viễn của Điểm Kết, đọc sách được chiết khấu, có phiếu đề cử, có vé tháng.”
“Tự động trở thành khách hàng VIP của Logistics Nghịch Phong, hưởng quyền lợi chuyển phát nhanh ưu tiên.”
“Trở thành khách VIP của bếp tư nhân Minh Vân, khi hóa đơn thanh toán đạt đến một số tiền nhất định thì sẽ được miễn phí một món ăn.”
“Bây giờ cứ vậy đi, nếu sau này có phúc lợi gì khác có thể thêm thì thêm.”
Người bên cạnh do dự giơ tay: “Nhiều phúc lợi như vậy, giám đốc Lâm, ngươi có thể đàm phán được không?”
Lâm Vãn gật đầu như lẽ đương nhiên: “Đương nhiên rồi, ta đều quen mấy người phụ trách nghiệp vụ này mà. Ta sẽ bàn với bọn họ, nói không chừng bọn họ còn có cách tốt hơn.”
Thương Hữu cảm thấy hai mắt mình sáng rực: “Vậy thì tốt quá! Thế chuyện này phải phiền giám đốc Lâm rồi!”
Lâm Vãn phất tay: “Không cần cảm ơn ta.”
“Tổng giám đốc Bùi từng dặn ta, là giám đốc, trách nhiệm của ta trong khoa học kỹ thuật OTTO không ít, đừng xem ta là người ngoài cuộc.”
“Ta nghĩ, chắc tổng giám đốc Bùi đang ám chỉ ta, với tư cách là nhân viên cũ của Đằng Đạt, ta phải gánh vác trách nhiệm liên kết khoa học kỹ thuật OTTO với tập đoàn Đằng Đạt.”
“Việc liên kết với những bộ phận khác cũng đều là trách nhiệm của ta!”
“Hắt xì!”
Trên đường rời khỏi phòng làm việc Phi Hoàng, Bùi Khiêm hắt hơi một cái.
“Sao lại mơ hồ cảm thấy có chuyện không tốt...”
“Có phải lại có bộ phận nào xảy ra vấn đề không? Kiểm tra thử xem?”
“...Hay là thôi đi.”
Trong một giây, Bùi Khiên đã muốn kiểm tra thử xem các hạng mục của mình có xảy ra vấn đề gì hay không, chẳng qua suy nghĩ này cũng chỉ tồn tại trong một giây thì đã bị đè xuống.
Không kiểm tra nổi!
Tính tới hiện tại, sản nghiệp trong tay Bùi Khiêm quá nhiều, việc kiểm tra rất phiền phức.
Bùi Khiêm nghĩ một lúc, vẫn cho rằng đây chỉ là ảo giác của mình, quyết định tiếp tục tập trung vào chuyện trước mắt.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gọi điện cho Trương Tổ Đình.
Mặc dù việc tuyên truyền “Chiến Ca Nhiệt Huyết” đã mang đến một số phiền toái cho Trương Tổ Đình, nhưng cũng mang lại cho hắn không ít lưu lượng.
Đặc biệt là sự thành công của phiên bản game mobile của “Chiến Ca Nhiệt Huyết” đã khiến rất nhiều người thay đổi định kiến như “nạp tiền, kiếm tiền, kẻ ngốc lắm tiền” của tựa game này, đồng thời cũng khiến cho rất nhiều người trở thành fans hâm mộ của Trương Tổ Đình.
Trương Tổ Đình vốn dĩ đã nổi tiếng, gần đây lại còn nổi tiếng hơn!
Cho nên, Trương Tổ Đình rất cảm kích tổng giám đốc Bùi.