Để bước vào nhà ma này, trước tiên phải từ 21 tuổi trở lên và phải trải qua một bài kiểm tra đơn giản để xác định rằng tâm lý có thể chịu đựng được.
Đồng thời, phải có giấy khám sức khỏe do bác sĩ cấp, cuối cùng trước khi đi vào còn phải ký một bản hợp đồng không truy cứu trách nhiệm.
Tóm lại, đây là nơi tiêu tiền điển hình để tìm cảm giác đau khổ.
Rõ ràng là một chuyến du lịch bằng công quỹ, những người này lại muốn biến thành một lầm tìm đường chết cỡ lớn?
Đương nhiên Bao Húc không muốn đi.
Mặc dù chuyện phải chi tiền để đi du lịch rất đau đớn, nhưng chi tiền để đến một ngôi nhà mà còn thống khổ hơn!
Hắn thà đi sa mạc Sahara ngắm lạc đà, còn hơn là đến loại nơi ma quái này dọa mình...
Nhưng Bao Húc vẫn chưa từ bỏ ý định, gặng hỏi: “Vậy lịch trình khác thì sao?”
Lâm Vãn: “Lịch trình khác nào?”
Vẻ mặt Bao Húc ngạc nhiên: “Là chuyến du lịch năm ngày đấy, đi chơi nhà ma chắc một ngày là xong rồi chứ? Bốn ngày còn lại thì sao? Mua sắm gần đó?”
Bao Húc cân nhắc, nếu mọi người mua sắm, hắn có thể yên tâm ở lại khách sạn.
Cũng chỉ chịu tội một ngày, sống yên ổn bốn ngày ở khách sạn cũng không tệ.
Lâm Vãn lắc đầu: “Nhà ma đặc sắc như vậy, một ngày sao có thể đi hết được? Cưỡi ngựa xem hoa nhìn một chút, chờ sau khi về nước đã sớm quên sạch sẽ.”
“Không phải tổng giám đốc Bùi đã chuẩn bị một khoản tiền trả lại sao? Ta dự định sẽ không làm gì trong mấy ngày này, chỉ mua vé vào cửa của nhà ma này. Đi xong một lần, lại tiếp tục đi thêm lần nữa. Một ngày tranh thủ đi vào ba, bốn lần, năm ngày cộng lại cũng đi được mười ba, mười bốn lần, như vậy mới có thể đủ để tạo ấn tượng sâu sắc.”
“Đến lúc đó, tất cả mọi người đều thân kinh bách chiến, trở về bất kể là làm game kinh dị hay là nhà ma, chắc chắn đều có thể tràn đầy cảm hứng!”
Bao Húc: “???”
Hắn hoàn toàn bị sốc.
Không ngờ ngươi lại có thể sắp xếp ra lịch trình như vậy, có còn là con người không thể?
Một ngày đi vào nhà ma khủng bố như vậy ba, bốn lần, có còn để cho người ta sống không?
Lâm Vãn mỉm cười nói: “Thế nào, ngươi và ba người đàn ông bọn họ vừa vặn ghép vào hai phòng đôi, còn ta gọi Lý Nhã Đạt tới, vừa đẹp.”
Vẻ mặt Bao Húc ngây thơ: “Không đúng, ta và Lý Nhã Đạt làm GOG, cũng không dính dáng gì đến game kinh dị mà? Ngươi muốn chết thì cứ đi, đừng có lôi kéo bọn ta chứ ”
Lâm Vãn nghiêm túc nói: “Sao có thể thế được!”
“Game Đằng Đạt và Game Thương Dương đều làm việc dưới tay tổng giám đốc Bùi, sao có thể phân biệt rõ ràng như vậy? Đến lúc đó các ngươi cũng phải góp ý cho game kinh dị. ”
“Đổi lại, đến lúc đó để một nhân vật trong game kinh dị làm anh hùng trong GOG cho các ngươi.”
Bao Húc suy nghĩ một lúc: “...Không được.”
“Một quá ít, ít nhất phải hai!”
......
......
Ngày hôm sau.
Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.
“Hả? Đi Mỹ?”
“Hơn nữa còn tới nhà ma chơi?”
“Bây giờ ta là giám đốc kế hoạch, còn phụ trách dự án của GOG, nghỉ phép đi chơi thì có ổn không?”
Nghe xong đề nghị của Lâm Vãn, vẻ mặt Lý Nhã Đạt sững sờ.
“Có gì mà không thích hợp? Đây chính là giải thưởng của cuộc họp thường niên, chúng ta đi ra ngoài chơi là điều hợp tình hợp lý, hoàn toàn phù hợp với quy định của công ty, tổng giám đốc Bùi luôn là người thấu tình đạt lý, chắc chắn cũng sẽ chấp thuận.”
Lâm Vãn dụ dỗ một phen, Lý Nhã Đạt cũng không còn gì để nói nữa.
Vậy thì thử đi!
Đi nói với tổng giám đốc Bùi, xem tổng giám đốc Bùi có thể cho phép một giám đốc kế hoạch mới phát triển được một nửa đã ra ngoài chơi hay không.
Trước khi xin nghỉ phép, Lý Nhã Đạt đã xem xét tình hình của GOG, đặc biệt là phiên bản đơn giản mà đầu tư Viên Mộng đưa ra.
Đơn giản mà nói thì cũng đã đạt được thành quả mang tính giai đoạn.
Cả hai phiên bản ban đầu đều đã có thể chơi được, tiếp theo là vừa sửa bug, vừa tiếp tục phát triển.
Phiên bản đơn giản hóa mà bên phía đầu tư Viên Mộng đưa ra cũng đã được cập nhật theo thời gian thực trên máy tính của quán cà phê Internet Netfish, hơn nữa dựa theo tình huống hiện tại, phản hồi thậm chí còn tốt hơn so với phiên bản gốc.
Đương nhiên, số liệu trong thời gian ngắn còn nhìn không ra quá nhiều thứ, vẫn phải tiếp tục quan sát trong một thời gian nữa.
Nhưng điều này ít nhất chứng minh được, đề nghị mà bên phía đầu tư Viên Mộng đưa ra cũng không phải là ý tưởng não tàn của người ngoài nghề, thật đúng là có đạo lý nhất định.
Cũng không biết tại sao nhóm đầu tư này lại có hiểu biết sâu sắc đối với game như vậy.
Mở hòm thư ra, phát hiện ý kiến sửa đổi tiếp theo của Hạ Đắc Thắng cũng đã gửi tới.
Không thể không nói, ý kiến sửa đổi mà bên kia đưa ra còn rất cần thiết.
Thế nên Lý Nhã Đạt vẫn nghi ngờ, công ty đầu tư của bọn họ có phải thật sự không có dự án gì để đầu tư hay không.
Nếu không, tại sao mỗi ngày đều không làm chuyện chính, mà chỉ nhìn chằm chằm vào GOG để đưa ra ý kiến?
Tuy nhiên, đây cũng là chuyện tốt, chỉ cần là ý kiến hữu hiệu, Lý Nhã Đạt cũng sẽ không từ chối.
Sàng lọc đơn giản ý kiến mà Hạ Đắc Thẳng gửi tới, sắp xếp kế hoạch công tác tuần sau.
Như vậy cho dù Lý Nhã Đạt ra nước ngoài chơi, tổ thiết kế vẫn có thể duy trì tiến độ phát triển từng bước.
Công việc đã được xử lý gần hết, lúc này Lý Nhã Đạt mới đứng dậy, chuẩn bị đi nói với tổng giám đốc Bùi về chuyện đi du lịch đến nước Mỹ.
Sau khi gõ cửa nhẹ nhàng, Lý Nhã Đạt tiến vào phòng làm việc của tổng giám đốc Bùi.
Tổng giám đốc Bùi vẫn giống như trước kia, dáng vẻ ung dung tự tại, thắng lợi nằm trọn trong tầm tay, tràn đầy năng lượng giống như là vừa mới tỉnh ngủ.
“Tổng giám đốc Bùi, ta muốn đi Mỹ chơi mấy ngày...”
Lý Nhã Đạt còn đang suy nghĩ nên giải thích chuyện này với tổng giám đốc Bùi như thế nào mới có thể làm cho người ta cảm thấy hợp tình hợp lý, không nghĩ tới còn chưa dứt lời, lại nhìn thấy trước mắt tổng giám đốc Bùi sáng ngời, lập tức gật đầu.