“Trên thực tế, hiện tại mô hình Học Bá Mau Đến đã dấy lên những cuộc thảo luận rộng rãi, đang tồn tại tiếng xấu.”
Ồ?
Tiếng xấu?
Vậy thì chắc chắn ta phải nghe thử!
Bùi Khiêm vừa nói chuyện điện thoại, vừa tìm kiếm những cuộc thảo luận về Học Bá Mau Đến trên mạng.
Kết quả phát hiện quả thật rất nhiều lời bình luận, nhưng “tiếng xấu” thì không nhiều lắm!
“Học Bá Mau Đến là hướng đi mới cho phần mềm giáo dục!”
“Bản sửa đổi của Học Bá Mau Đến, loại bỏ khả năng tồn tại mối nguy hiểm tiềm ẩn mất an toàn, hành động phải nhất định phải khen thưởng!”
“Học Bá Mau Đến, kiến thức công cộng!”
Bùi Khiêm đảo mắt sơ qua một cái, cảm thấy tim mình đập thình thịch, trán toát mồ hôi lạnh.
“Làm gì có tiếng xấu? Đây rõ ràng những đánh giá tốt mà?” Bùi Khiêm bối rối nói.
Hạ Đắc Thắng vội vàng giải thích: “À, tổng giám đốc Bùi, phần lớn tin mà ngươi đang xem đều là đã được nhét tiền, một số bình luận đều là seeder mà bọn ta mời, một phần của bảy triệu đã được tiêu vào đây…”
“Tổng giám đốc Bùi, chủ ý này không phải là của ta! Là những nhà đầu tư khác yêu cầu…”
Hạ Đắc Thắng biết rằng tổng giám đốc Bùi không thích những loại thủ đoạn tuyên truyền này, thẳng thừng đổ lỗi.
Tổng giám đốc Bùi thở dài một hơi, thì ra những người nói phét này đều là những seeder bị mua chuộc, làm ta giật cả mình.
Còn tưởng rằng thật sự có nhiều người đánh giá cao dự án này nữa!
Nếu như những cơn sốt này dùng tiền để tạo tiếng vang giả, vậy cũng không cần phải lo lắng nhiều như vậy.
Bùi Khiêm lần nữa hỏi kỹ về khía cạnh khác, cuối cùng rút ra kết luận, dự án Học Bá Đến Mau tạm thời an toàn.
“Phù... Xem ra là ta lo lắng quá rồi.”
“Các dự án công cộng tương tự trong giai đoạn đầu hẳn là sẽ có một khoảng thời gian dài đốt tiền, làm sao có thể kiếm được lợi nhuận nhanh như vậy, hoàn toàn là chuyện không thể xảy ra.”
“Xem ra vẫn phải tiếp tục tranh thủ đốt tiền, dồn hết sức nhanh chóng đốt sạch chuỗi vốn luân chuyển!”
Bùi Khiêm thở phào nhẹ nhõm.
Hiện giờ hắn cảm thấy như mình đang chạy đua với thời gian, mấu chốt là xem xem học bá công cộng hot trước hay tiền hết sạch trước.
Một khi cạn kiệt vốn, không có vốn bổ sung vào, vậy thì gian hàng sẽ sớm sụp đổ, nói không chừng đến lúc đó có thể sẽ mắc thêm một khoản nợ, thật sự là sướng rơn cả người.
Bùi Khiêm đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Đắc Thắng reo lên.
Hạ Đắc Thắng có chút do dự, theo lý mà nói nên tiễn tổng giám đốc Bùi đi trước, nhưng sau khi nhìn thấy số điện thoại, lại cảm thấy nên lập tức bắt máy trước.
Bùi Khiêm nhìn hắn một cái: “Ngươi bắt máy đi, không cần quan tâm đến ta.”
Hạ Đắc Thắng gật gật đầu, bắt máy: “Alo? Tổng giám đốc Lý.”
Bùi Khiêm: “...”
Một linh cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.
Hạ Đắc Thắng vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe, sau đó gật đầu thật mạnh: “Được, tổng giám đốc Lý! Không có vấn đề gì hết thưa tổng giám đốc Lý! Cảm ơn tổng giám đốc Lý!”
Bùi Khiêm: “?”
Một linh cảm đáng ngại hơn tiếp tục dâng lên trong lòng.
Hạ Đắc Thắng cúp điện thoại: “Tổng giám đốc Bùi, tin tốt đây! Tổng giám đốc Lý cho rằng nhiệt độ hiện tại của dự án Học Bá Đến Mau đang rất cao, mức độ chú ý cũng đang tăng lên nhanh chóng, triển vọng rất tốt! Vì vậy, hắn quyết định đầu tư thêm ba triệu!”
“Vả lại, dưới sự lãnh đạo của hắn, những nhà đầu tư khác cũng tin tưởng chúng ta hơn, chúng ta không cần lo lắng về tiền vốn trong khoảng thời gian ngắn nữa!”
Bùi Khiêm ngỡ ngàng nhìn Hạ Đắc Thắng, một dấu chấm hỏi từ từ hiện lên trên đầu hắn.
Con mọe nó...
Mỗi khi tình hình trở nên tốt hơn một chút, tổng giám đốc Lý luôn kịp thời chạy ra!
Bùi Khiêm thật sự căm hận đến ngứa cả răng.
Nhưng sau khi nghĩ lại, chuyện này có vẻ cũng hợp tình hợp lý, bởi vì lúc đầu tổng giám đốc Lý chỉ đầu tư một triệu.
Trong lòng Bùi Khiêm hiểu rõ đây là dự án chắc chắn sẽ thất bại, không muốn tổng giám đốc Lý tiêu tốn quá nhiều tiền, mới thuyết phục hắn đầu tư một triệu.
Nhưng tổng giám đốc Lý lại cứ đâm đầu vào!
Thấy tình hình hiện tại, hắn chỉ đầu tư một triệu, tất nhiên là càng nghĩ lại càng thấy thiệt thòi, vì vậy quyết định lại đầu tư thêm, kiếm được nhiều tiền hơn ...
Bùi Khiêm cảm thấy trong lòng rất mệt mỏi.
Đám người các ngươi hết làn sóng này đến làn sóng khác, có thôi đi không hả!
Hiện giờ Bùi Khiêm cảm thấy mình giống một cái lò đốt, liều mạng đổ đầy than vào lò đốt, một lòng chỉ muốn đốt hết chỗ than này để có thể tan làm về nhà.
Kết quả là nhóm người này từng xe từng xe chở than đến, làm sao cũng đốt không hết được!
Không chỉ vậy, than càng lấp càng đầy, càng đốt càng cháy nhanh, lửa trong lò ngày càng mạnh...
Bùi Khiêm vốn đứng dậy muốn rời đi, lại ngồi xuống.
Hơn nữa vẻ mặt nghiêm trọng, cảm thấy áp lực lớn như núi, tiến thoái lưỡng nan.
Hạ Đắc Thắng nhìn thấy sắc mặt nghiêm trọng của tổng giám đốc Bùi, trước mắt không khỏi sáng lên.
Xuất hiện rồi! “Tổng giám đốc Bùi trong tình cảnh thuận lợi”!
Như mọi người đã biết, khi tổng giám đốc Bùi gặp phải nghịch cảnh, sẽ tự nhiên toát ra thái độ lạc quan rồi lây nhiễm cho những người xung quanh, để mọi người đồng tâm hiệp lực, vượt qua khó khăn;
Mà khi tổng giám đốc Bùi gặp lúc thuận lợi, sắc mặt hắn sẽ lộ ra vẻ nghiêm trọng, chìm vào trầm tư, điều này cho thấy tổng giám đốc Bùi đang nghĩ đến thời loạn trong thời bình, suy nghĩ về việc lập kế hoạch lâu dài trong tương lai và những rủi ro có thể xảy ra trong thời điểm thuận lợi.
Rõ ràng, tổng giám đốc Bùi hiện tại đang rơi vào trạng thái “suy xét lại thời điểm thuận lợi”!
Hạ Đắc Thắng không dám làm phiền hắn, chỉ lẳng lặng chờ ở bên cạnh.
Lời chỉ điểm thuận miệng nói ra mà sau khi tổng giám đốc Bùi “suy xét lại thời điểm thuận lợi”, có thể sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho hắn!
Bùi Khiêm cảm thấy mình không có chỗ để tiến hoặc để rút lui, rơi vào tình thế khó cả đôi đường.
Tiến, tiếp tục đốt tiền?
Vậy nếu như dự án này ngày càng hot thì sao?
Lui, bán hết cổ phần?