Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 706 - Chương 706. Nên Bán Thế Nào, Cũng Là Một Vấn Đề (3)

Chương 706. Nên bán thế nào, cũng là một vấn đề (3)
Chương 706. Nên bán thế nào, cũng là một vấn đề (3)

Lịch trình sắp tới của Bùi Khiêm dày đặc, hắn ngẫm nghĩ, thật sự không được thì không xem, nghe theo ý trời vậy.

Bây giờ xem “Ngày Mai Tươi Đẹp” cũng không có ý nghĩa gì, dù phát hiện vấn đề cũng không thể thay đổi nữa.

Bây giờ, Bùi Khiêm đang ngồi xe đến Lâm Thành.

“Hệ thống Netfish” bên Lâm Thành cũng xem như đã ổn rồi, mở một quán cà phê Internet Netfish 2.0 ở trung tâm kinh tế, ba quán cà phê Internet Netfish 1.0 ở trung tâm kinh tế cấp một, Takeaway Netfish, hai mươi bưu cục Nghịch Phong, một kho lớn lắp ráp ROF và mở bốn cửa hàng phân phối xung quanh quán cà phê Internet Netfish.

Cái này đã làm gần hai tháng, cũng gần xong chuyện.

Hôm nay là ngày khai trương đầu tiên, Bùi Khiêm định sang xem thử mức chấp nhận của thành phố Lâm Thành đối với quán cà phê Internet Netfish thế nào.

Ngẫm nghĩ thì chắc sẽ không cao nhỉ?

Mấy nghiệp vụ như quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, lắp ráp ROF này đều tương đối đắt, mức độ chi tiêu của Lâm Thành khá thấp, chắc sẽ không được đón nhận lắm đâu.

Mà Logistics Nghịch Phong thì sao, chắc chắn mọi người đều thích, nhưng thứ này lại không kiếm được tiền.

Đương nhiên cũng có khả năng khác, vài khả năng không tốt lắm.

Đến lúc đó, Bùi Khiêm phải tính toán kịp thời, nghĩ xem phải tiêu tiền chỗ nào.

Lên xe, Bùi Khiêm hắt hơi.

Sau đó đột nhiên hắn nghĩ đến gì đó, lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Đắc Thắng.

“Vì sao hình như độ hot của dự án Học Bá Mau Đến… lại cao hơn rồi?”

Đầu dây bên kia, Hạ Đắc Thắng cũng sững sờ: “Tổng giám đốc Bùi, ta cũng không rõ…”

Trước đó, Bùi Khiêm hỏi Hạ Đắc Thắng làm sao mới có thể khiến mọi người mất lòng tin với dự án này, đáp án của Hạ Đắc Thắng đưa ra là bán cổ phần, Bùi Khiêm nghĩ cũng phải.

Sáng thứ ba, Bùi Khiêm đã nói rõ với Lý Thạch, bảo hắn cũng bắt đầu bán cổ phần, hy vọng như vậy sẽ làm giảm lòng tin của nhà đầu tư khác.

Nhưng ảo ma là số cổ phần Hạ Đắc Thắng bán ra vốn được các nhà đầu tư khác nuốt sạch, hình như không dẫn đến cảm xúc hỗn loạn của các nhà đầu tư.

Giám đốc lý không bán cổ phần, Bùi Khiêm cũng không biết rốt cuộc hắn nghĩ sao.

Chẳng lẽ giám đốc Lý không tin?

…Có thể lắm, dù sao cũng không phải lần đầu.

Điều khiến Bùi Khiêm sốt ruột là, app Học Bá Mau Đến vẫn liên tục đốt tiền, số liệu ngày càng đẹp, độ hot ngày càng cao!

Mỗi ngày trì hoãn, Bùi Khiêm đều cảm thấy không ổn.

Xoắn xuýt hồi lâu, Bùi Khiêm mới không tình nguyện lắm lên tiếng: “Tiếp tục bán…”

Không có cách khác, Bùi Khiêm có dự cảm không lành, cứ cảm thấy kéo dài nữa sẽ có vấn đề lớn.

Phải nắm bắt thời gian bán thêm chút cổ phần, tiếp tục công kích lòng tin của người đầu tư khác, khiến bọn họ vứt hết cổ phần trong thời gian này!

Dù bây giờ bán cổ phần sẽ kiếm được tiền cũng đành chịu, phải xẻ thịt kịp thời để ngăn lỗ.

“Vâng, tổng giám đốc Bùi.” Hạ Đắc Thắng nói: “Bán hết sao? Hay bán đến mức nhất định thì dừng?”

Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, dù thế nào thì chắc chắn không thể bán sạch được.

Bán hết thì chẳng phải toàn kiếm tiền sao?

Bùi Khiêm nghĩ nghĩ: “Thế thì… thấp nhất bán đến 20% đi, tuyệt đối không thể thấp hơn, với lại, mỗi lần bán nhiều nhất 5%, nhất định không thể nhiều hơn.”

Trước đó cổ phần Bùi Khiêm nắm giữ đã tầm 60%, sau khi bán mấy lần thì bây giờ còn lại chưa đến 50%, nhưng vẫn là cổ đông lớn nhất và là người nắm quyền kiểm soát thực tế.

Nhưng bán vài lần nữa, cuối cùng sẽ đến 20%.

Bùi Khiêm nghĩ, mất quyền kiểm soát cũng không sao, khi mọi người bán tháo, dự án này flop, Bùi Khiêm lại tìm cơ hội mua lại cổ phần, có được quyền khống chế nữa để tiếp tục lỗ tiền.

Sau khi dự án này toang, chắc sẽ không ai tranh với mình, mua cổ phần không ai thèm về, đưa ra vài giải pháp, chắc bọn họ sẽ vui lắm.

Giữ tầm 20% cổ phần, vừa kiếm ít tiền, vừa giữ thân phận cổ đông, như vậy thì sau này có thể mua cổ phần.

Hạ Đắc Thắng không hiểu rốt cuộc hành động của tổng giám đốc Bùi có ý gì, nhưng hắn cũng quen rồi, không truy hỏi.

“Vâng, tổng giám đốc Bùi ngươi yên tâm, chắc chắn ta sẽ làm ổn thỏa.”

Tắt máy xong, Bùi Khiêm lại nghĩ đến dự án khác khiến người ta phiền lòng.

Ví dụ như bốt điện thoại công cộng.

Về dự án này, vốn dĩ Bùi Khiêm đã không vùng vẫy gì nữa, nhưng gần đây có tin tốt.

Trương Vọng tiếp tục đầu tư tiền bốt điện thoại công cộng bây giờ kiếm được vào mở rộng, dự định mở thêm bốt điện thoại công cộng ở trung tâm thương mại của Kinh Châu.

Nhưng, tình trạng bốt điện thoại mới lại không thuận lợi như ban đầu!

Nguyên nhân cũng đơn giản: Thành phố Kinh Châu có bao nhiêu trung tâm thương mại lớn, nếu tiếp tục miễn cưỡng mở thêm bốt điện thoại công cộng thì không có nhiều người đến trải nghiệm như thế!

Đây là tin tốt nhất gần đây Bùi Khiêm nghe được.

Ngoài ra, hình như tình hình Điểm Kết cũng chuyển biến tốt, chí ít các tác giả của lớp học cập nhật ngày càng ít.

Về hai bộ phận game với cả điện thoại,...

Tạm thời đã không có thời gian quản rồi.

……

“Xin chào, tổng giám đốc Bùi, ta là người phụ trách quán cà phê Internet Netfish thành phố Lâm Thành, ta tên Tiêu Bằng.”

Một người rất có tinh thần để đầu đinh mở cửa xe giúp Bùi Khiêm, vô cùng cung kính tự giới thiệu.

Bùi Khiêm bắt tay với Tiêu Bằng, cùng nhau rời khỏi hầm đỗ xe dưới đất của trung tâm thương mại, đi vào thang máy.

Đây là trung tâm thương mại lớn nhất Lâm Thành, hạt nhân của hệ thống Netfish, quán cà phê Internet Netfish 2.0 ở tầng năm trung tâm thương mại này.

“Tình hình bây giờ thế nào rồi?” Bùi Khiêm tùy tiện hỏi.

Tiêu Bằng khẽ cười, vô cùng tự hào nói: “Tổng giám đốc Bùi, tình huống rất tốt!”

Bùi Khiêm sững sờ: “Ể?”

Tiêu Bằng hoàn toàn không chú ý đến vẻ sai sai trên mặt tổng giám đốc Bùi, tiếp tục nói với vẻ tự hào: “Bốn quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, Logistics Nghịch Phong đều chính thức khai trương vào hôm nay, chúng ta nghiêm túc tuân thủ dặn dò của ngươi, không tổ chức hoạt động ưu đãi nào.”

“Nhưng rõ ràng, hình tượng thương hiệu quán cà phê Internet Netfish đã đi sâu vào lòng người, trước khai trương đã có người xếp hàng ở cửa, bây giờ quán cà phê Internet đã đầy chỗ rồi!”

Hết chương 706.
Bình Luận (0)
Comment