“Lộ Tri Diêu được quý nhân chỉ điểm, cuối cùng cũng tìm được con đường diễn viên của mình rồi.”
Thời gian phát hành bài phỏng vấn đặc biệt là ngày 24 tháng 2, cũng tức là ngày hôm qua.
Sau khi phát hành, đã được liên tiếp đăng lại, và có ảnh hưởng rộng rãi trên Weibo và các nền tảng khác.
Đã có hàng chục nghìn bình luận bên dưới, có thể thấy rằng cuộc phỏng vấn độc quyền này có tầm ảnh hưởng rộng rãi.
“Diễn xuất của Lộ Tri Diêu trong bộ phim này không tệ!”
“Thật sự, bộ phim này hiện nay xem như đã nổi tiếng rồi, sau này cũng không thích hợp gọi hắn là ‘thuốc độc phòng vé’ nữa!”
“Khi vừa thấy vai chính là Lộ Tri Diêu ta có hơi không muốn xem, nhưng sau khi xem xong cảnh uống bia ở đoạn mở đầu, ta bị sốc luôn, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình!”
“Ta cảm thấy Lộ Tri Diêu thật sự không dễ dàng gì, hắn không giống những idol giới trẻ khác miệng luôn nói mình sẽ làm việc chăm chỉ hơn, sẽ cố gắng hơn, kết quả là một thời gian dài trôi qua mà vẫn không có chút thay đổi gì, Lộ Tri Diêu luôn âm thầm cố gắng, hiện giờ cuối cùng cũng đã phát huy thành công rồi!”
“Lại hút thêm fan rồi, vậy ta sẽ xem lại lần nữa! Ôn lại diễn xuất của hắn!”
“Ta rất muốn biết, vị quý nhân đã giúp đỡ, vị quý nhân đó rốt cuộc là ai? Nếu trước đã cảm ơn Chân Giò Trụng, vậy hẳn là không phải Chân Giò Trụng đâu nhỉ?”
“Có lẽ là đạo diễn Chu Tiểu Sách?”
“Hình như cũng không giống lắm, nếu như là đạo diễn, trực tiếp cảm ơn là được,vì sao còn phải gọi là ‘quý nhân’?”
“Không chỉ chỉ đạo diễn xuất, mà còn hướng dẫn triết học nhân sinh... Người quý nhân này thực sự không đơn giản!”
“Ta chỉ muốn biết liệu Lộ Tri Diêu có thể đoạt giải ảnh đế dựa vào diễn xuất của hắn trong bộ phim này không? Liên hoan phim nước ngoài không đoạt được giải, thì trong nước chắc là vẫn có hy vọng đúng không?”
“Cũng khó nói lắm, có khi bộ phim này lại được các giám khảo nước ngoài xem trọng hơn?”
......
Tùy tiện lướt xem một số bình luận, Bùi Khiêm đen mặt lại, khóe miệng khẽ co rút.
“Diễn xuất như tự nhiên là khó nhất”?
“Nhân vật như thế nào, thì diễn thành như thế ấy”?
Câu gốc của ta là nói như vậy sao hả?
Câu ta nói rõ ràng là: “Diễn tự nhiên một chút là được”, “Nam chính là một tên lười nhác, diễn theo biểu hiện của một tên lười nhác là tốt nhất”!
Tên Lộ Tri Diêu này, hiểu sai ý của ta cũng thôi đi, lại còn tự ý đưa ý nghĩa triết học vào hai câu nói của ta ...
Hiển nhiên, Lộ Tri Diêu không nhớ rõ Bùi Khiêm cụ thể đã nói những gì vào lúc đó, chỉ là dựa vào trí nhớ mơ hồ của mình rồi tưởng tượng thêm một chút, thế là mới trở thành hai câu này trong phỏng vấn.
Vả lại, “quý nhân” này rõ ràng chính là Bùi Khiêm không chạy đi đâu được!
“Lộ Chi Diêu ơi là Lộ Chi Diêu, ngươi tẩy sạch độc tính ta cũng không có ý kiến gì, kỹ năng diễn xuất của ngươi đột phá cũng không sao, nhưng mà, ngươi có thể đừng đúng lúc chạy đến bộ phim của ta được không...”
Việc “Lộ Chi Diêu uống bia” mà Bùi Khiêm lo lắng sẽ lên hot search đã thực sự trở thành hiện thực, nhưng quá trình có hơi khác so với những gì hắn đã dự tính trước.
......
“Cốc cốc cốc.”
Bùi Khiêm đang dựa vào ghế thả hồn ra ngoài, thì đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Bùi Khiêm sửng sốt: “Giao hàng? Không đúng, hình như gần đây ta không có mua gì cả.”
Mở cửa ra xem, thì ra là Mã Dương.
“Sao ngươi lại đến đây?” Bùi Khiêm hơi bất ngờ.
Cách ngày khai giảng vẫn còn sớm, mặc dù công ty đã bắt đầu đi làm rồi, nhưng Hạ Đắc Thắng vẫn có thể bận rộn với công việc ở đầu tư Viên Mộng, Bùi Khiêm cũng có hỏi về dự án đầu tư chính, vì vậy có Mã Dương ở đó hay không, thật ra cũng không có gì khác biệt.
Bùi Khiêm vốn nghĩ rằng Mã Dương sẽ ở nhà cả kỳ nghỉ hè rồi mới đi làm lại.
Mã Dương ngồi xuống sô pha, gương mặt quan tâm: “Ta nghe Hạ Đắc Thắng nói, anh Khiêm đã không tới công ty mấy ngày nay rồi, cho nên muốn tới xem một chút.”
Hắn liếc nhìn đống đồ ăn vặt trên bàn trà nhỏ, đều là mấy ngày nay Bùi Khiêm ở nhà không có gì làm nên lấy ra ăn.
Sắc mặt Mã Dương trở nên nghiêm túc: “Anh Khiêm, ta bắt buộc phải phê bình ngươi, hiện tại ngươi là chủ tịch, không thể có chuyện gì cũng tự mình gánh vác!”
“Nói về đầu tư Viên Mộng đi, lúc trước ta không có nhiều thời gian vì phải chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ, nhưng ngươi không thể chỉ vì quan tâm đến việc học của ta mà ôm đồm hết tất cả các vấn đề về đầu tư vào người mình được!”
“Ngươi nhìn xem, áp lực hiện giờ của ngươi lớn biết bao nhiêu! Ăn nhiều đồ rác rưởi như vậy! Quá tổn hại sức khỏe rồi!”
Mã Dương vừa nói chuyện vừa cầm lấy nửa túi khoai tây chiên còn sót lại trên bàn, bắt đầu nhai “rột rột rột rột”: “Hiện tại đã qua năm mới, ta cũng đã quay lại, chuẩn bị san sẻ giúp ngươi rồi!”
“Anh Khiêm, giao nhiệm vụ đi!”
Khuôn mặt Bùi Khiêm buồn bã.
Hiện giờ ta thực sự đang rất buồn rầu, nhưng đây không phải là điều mà ngươi có thể chia sẻ được đâu...
Mã Dương ơi là Mã Dương, ta vốn rất tin tưởng ngươi, nhưng ngươi giải thích thế nào về 20 triệu bên ioi đây?
Nếu không phải vì khoản đầu tư 20 triệu vô lý của ngươi, ta có cần phải ôm hết việc của đầu tư Viên Mộng vào người không? Sớm đã yên tâm giao sự thất bại cho ngươi rồi!
Nhưng sau khi Bùi Khiêm suy nghĩ lại, dường như hắn cũng không có tư cách gì để trách móc Mã Dương.
Mặc dù Mã Dương đã chi 20 triệu để mua cổ phần của công ty Finger, nhưng đến hiện tại ioi vẫn chưa ra mắt ở trong nước...
Trái lại là dự án mà Bùi Khiêm tự mình đầu tư, bốt điện thoại công cộng, app Học Bá Đến Mau…
Bỏ đi, hình như hắn cũng không có mặt mũi nào để chê trách Lão Mã hết.