“Sau đó ta sẽ nói cho tất cả khán giả, điện thoại di động của chúng ta đắt, là bởi vì dùng những vật liệu sau đây, sau đó sẽ liệt kê cấu hình ra.”
“Tổng giám đốc Bùi yên tâm, mỗi hạng mục tuyệt đối sẽ ngắn gọn nhất, chỉ cần tiết lộ thông tin quan trọng cho khách hàng là được rồi.”
“Còn về vấn đề nặng thì, ta sẽ đo lường trọng lượng điện thoại của chúng ta, sau đó so sánh với một vài đồ vật thường gặp, để cho mọi người có một khái niệm trực quan đối với trọng lượng của điện thoại.”
“Sau đó ta sẽ nói cho tất cả khán giả biết, điện thoại nặng chủ yếu là vì chúng ta sử dụng pin 5800mAh cỡ đại...”
Bùi Khiêm có phần phiền muộn.
May mà ta hỏi thêm một câu.
Quả nhiên hắn đã hiểu sai luôn ý của ta rồi!
Dựa theo cách Thường Hữu nói, là nói khuyết điểm trước, sau đó lại biến những khuyết điểm này thành ưu điểm. Ví dụ như độ nặng, trước tiên chê nó nặng gần hai trăm năm mươi gam, rồi từ đó mới đưa ra ưu thế của điện thoại, chính là pin trâu.
Cách làm này, nói dễ hiểu chút chính là tung xong rồi lại hứng.
Sao mà làm vậy được!
Nếu mở buổi ra mắt theo cách này thì cũng chẳng khác gì một buổi ra mắt thất bại!
Bùi Khiêm nghĩ qua rồi nói: “Ngươi nghĩ ra hướng thì đúng rồi đó, nhưng mà chi tiết cụ thể thì vẫn nên nghiên cứu lại một chút.”
“Ta kiến nghị như thế này.”
“Thứ tự thực hiện của buổi ra mắt có lẽ sẽ đảo ngược so với những buổi ra mắt bình thường khác.”
“Mới đầu là nói luôn về giá tiền.”
“Bây giờ chẳng phải cư dân mạng đều thích comment “làm phiền rồi!” sao, để bọn họ vừa lên là comment luôn, khỏi cần đợi.”
“Vẽ một sơ đồ đồ, thể hiện hết tất cả những ưu thế mà điện thoại của chúng ta có, thời gian thể hiện không vượt quá 5 phút.”
“Sau đó thì cường điệu nói về một vài khuyết điểm của điện thoại di động.”
“Đầu tiên là đắt, chúng ta không chỉ nhấn mạnh là chiếc điện thoại di động này bán tám nghìn tệ, mà còn phải nhấn mạnh là không được trả góp, hơn nữa sau này cũng sẽ vĩnh viễn không giảm giá!”
“Tiếp đến là nặng, chúng ta không chỉ nêu rõ ràng con số về cân nặng của riêng điện thoại mà còn phải đo chi tiết cân nặng sau khi dán cường lực, mang ốp, sau đó còn phải cùng so sánh với độ nặng của một vài vật phẩm thường ngày, nói rõ với mọi người, cầm một tay thì loại nào sẽ thấy đầm tay!”
“Hơn nữa, sau khi tiến đến bước này thì không thể tiếp tục quay về giới thiệu ưu điểm của điện thoại di động nữa, bởi vì trước đó đã giới thiệu xong rồi!”
“Những câu như kiểu ’điện thoại di động của bọn ta rất nặng, bởi vì bọn ta dùng pin 5800mAh’, tuyệt đối không thể xuất hiện ở giai đoạn này!”
“Nói khuyết điểm thì chỉ nói khuyết điểm thôi, có ai bảo ngươi khen chính bản thân mình đâu, bớt một chút mánh khóe, tăng thêm chút chân thành.”
“Dĩ nhiên, buổi ra mắt mà chỉ có những thứ này thì nhất định là không đủ.”
“Ngươi suy nghĩ lại xem, chiếc điện thoại di động này chỉ có khuyết điểm là đắt và nặng sao? Trên thế giới không có sản phẩm thập toàn thập mỹ, không nhìn thấy khuyết điểm, chỉ có thể nói rằng mắt nhìn của ngươi không ổn!”
“Tìm cho đủ khuyết điểm cho ta, đủ nói nửa tiếng!”
“Tóm lại, thời gian diễn ra buổi ra mắt này khống chế trong khoảng một tiếng là được, dĩ nhiên nếu có thể ngắn hơn thì ta cũng không có ý kiến.”
“Rất nhiều buổi lễ ra mắt điện thoại của những nơi khác vừa lãng xẹt vừa dài lê thê, chức năng to hơn hạt vừng cũng có thể nói tới mười phút đồng hồ, quá không tôn trọng thời gian của khán giả, chúng ta nhất định phải ngăn chặn loại hiện tượng này!”
“Chắc là như thế thôi đấy, nhớ được chưa?”
Bùi Khiêm mỉm cười nhìn về phía Thường Hữu.
Vẻ mặt của Thường Hữu một lần nữa trải qua từ hoang mang đến mơ màng, rồi đến như gì đắn đo, sau đó thì lại gật đầu: “Được, ta nhất định làm ppt theo như vậy!”
Bùi Khiêm: “...”
Dù sao cảm giác trong lòng vẫn có chút không yên, nhưng mà nói cũng nói đến thế rồi, cũng không thể tự mình làm ppt được?
Cho nên gật đầu: “Được, vậy ngươi đi chuẩn bị đi, có vấn đề gì tới hỏi ta lúc nào cũng được.”
……
Ba giờ chiều, Hạ Đắc Thắng đến đúng thời gian đã hẹn.
Hắn cầm trên tay hai chồng bản kế hoạch: “Tổng giám đốc Bùi, đây là những hạng mục đầu tư khả thi hơn mà ta chọn lọc ra, còn đây là những hạng mục đầu tư có tính ‘ước mơ’ hơn mà giám đốc Mã sửa sang lại, mời ngươi xem qua.”
Bùi Khiêm duỗi tay nhận lấy hai chồng kế hoạch, lật sơ qua, cau mày.
Toàn chữ là chữ, thấy là nhức đầu.
Hầy, hay là nói mấy người này viết bản kế hoạch gì mà quá chăm chú, quá đáng tin rồi.
Các ngươi làm như vậy, khiến cho tổng giám đốc Bùi rất khó xử đấy!
Bùi Khiêm không khỏi cảm khái, “Học Bá Mau Đến” là hạng mục tốt biết mấy, còn đáng tin hơn so với những hạng mục này, nhưng mà... sao cũng lại lãi chứ...
Hắn một bên lật mấy bản kế hoạch kia, một bên thuận miệng hỏi: “Hạng mục ‘Học Bá Mau Đến’ dạo này thế nào rồi?”
Hạ Đắc Thắng nói vội: “Sau khi giáo dục Tự Đức tiếp nhận hạng mục ‘Học Bá Mau Đến’ xong thì thực hiện một vài thay đổi lớn.”
“Đầu tiên là cưỡng chế yêu cầu tất cả học viên của mình phải đăng ký app này, còn phải kéo người nhà bạn bè của mình đăng ký, cưỡng chế ngày nào cũng phải đăng nhập, khiến cho học viên của mình oán than dậy đất.”
“Sau đó lại sắp xếp bản sửa đổi app, đổi tên là ‘Học Bá Tự Đức’, thêm chức năng cho app, tuyên truyền một vài chương trình học của giáo dục Tự Đức, rồi cửa sổ đăng kí nhanh các loại.”
“Kết quả là danh tiếng sụt giảm, bị mắng ngập trời trên mạng, bây giờ người của giáo dục Tự Đức chắc cũng đau đầu lắm...”
Bùi Khiêm vốn dĩ đang tùy ý lật mấy bản kế hoạch, nghe đến đó đột nhiên hai mắt tỏa sáng.
Đây không phải cảnh tượng mà bản thân tha thiết mong ước sao?
Bản thân ta đang muốn danh tiếng sụt giảm, doanh số không đủ bù chi phí, cứ thế mà lỗ!
Bùi Khiêm hình như đã hơi hiểu, bản thân hạng mục mà mình nghĩ ra này thì không có vấn đề, vấn đề tiến hành cũng không phải là lớn, sở dĩ lãi là vì hình như mình không đợi đến đúng thời điểm!