Nếu đặt ưu thế lên trước, thế thì đặt giá 8199 ở đầu khác, sẽ đè ép hoàn toàn kỳ vọng của khán giả.
Nhưng nếu đặt giá lên trước rồi từ từ đưa ra các ưu điểm của điện thoại ở đầu kia, thế thì giá này sẽ không khó để chấp nhận! Những ưu điểm này sẽ nặng hơn!
Thường Hữu phía hội trường không biết tổng giám đốc Bùi đang ngồi ở đâu, thầm cảm thán trong lòng.
Tổng giám đốc Bùi quả là bậc thầy tinh thông tâm lý học!
Buổi họp báo độc nhất vô nhị thế này, ngoài tổng giám đốc Bùi ra thì còn ai nghĩ ra được?
Mà lúc này ở một góc dưới sân khấu, Bùi Khiêm đang điền cuồng bóp chai nước suối rỗng trong tay.
Hắn không nói câu nào ngoài miệng, nhưng trong lòng cả chục nghìn câu cmn bay qua rồi.
Các ngươi điên rồi sao? Một máy tám nghìn đồng đấy!
Bình thường có thể đánh nhau vì phiếu giảm giá hai chục đồng, bây giờ bán điện thoại tám nghìn, các ngươi không thấy đắt?
Điên cuồng nói về khuyết điểm mà các ngươi còn muốn mua?
Các người mưu toan gì!
Rốt cuộc có vấn đề ở khâu nào!
Tuy vẫn chưa chính thức mở bán, nhưng trong lòng Bùi Khiêm đã xuất hiện dự cảm không lành.
Sẽ không bán sạch một nghìn máy trong vòng mấy ngày đấy chứ?
“Được rồi, trên đây chính là toàn bộ nội dung họp báo lần này, chân thành cảm ơn mọi người đã đến!”
“Mong mọi người rời khỏi hội trường trật tự, nhận quà miễn phí ở lối vào.”
“Nếu mọi người có hứng thú với điện thoại này, có thể đăng nhập vào website chính thức của khoa học kỹ thuật OTTO để đặt mua, nhân viên của Logistics Nghịch Phong sẽ giao hàng tận cửa cho ngươi!”
Thường Hữu nhìn đồng hồ, thành công khống chế thời gian trong một tiếng, không khỏi thở phào, chuẩn bị xuống sân khấu.
Dù hắn mới đi được một nửa, mọi người bên dưới đã bắt đầu ồn ào.
“Xong rồi?”
“Còn gì chưa nói không!”
“Ngươi nói rõ hơn đi, ta muốn mua!”
“Đừng gào nữa, mau lên mạng đặt hàng đi, muộn thì chẳng còn đâu!”
Dưới sân khấu rối cả nùi, kêu gào cái gì cũng có, từ đầu đến cuối Thường Hữu vẫn nhớ lời dặn của tổng giám đốc Bùi, chắc chắn phải khống chế thời gian họp báo trong một tiếng thôi, nên không để ý yêu cầu dữ dội của một nhóm người, vẫn xuống sân khấu, buộc phải kết thúc quá trình họp báo lần này.
Mà dưới sân khấu có nhiều người phản ứng rất nhanh, đã lục tục lấy điện thoại ra đăng nhập vào website của khoa học kỹ thuật OTTO bắt đầu đặt mua.
Một nghìn máy, đến muộn thì còn cái nịt!
Phải biết rằng, không những phải tranh với người tham gia họp báo mà còn phải tranh với hai ba chục nghìn khán giả trực tiếp trên mạng!
Mà mấy người không có hứng thú với điện thoại này đã bắt đầu rời khỏi hiện trường theo thứ tự, đến cửa nhận quà miễn phí.
Nhưng xem xét từ số người rời khỏi, hình như chỉ chiếm khoảng tầm hai phần ba số người tham gia họp báo thôi.
Vẫn có rất nhiều người vốn không định đi!
Rất rõ ràng, đa số đến tham gia họp báo này đều là khách hàng trung thành của Đằng Đạt, trong cuộc sống hàng ngày có nhiều chỗ liên quan mật thiết đến sản nghiệp của Đằng Đạt, bọn họ khát vọng điện thoại này hơn hẳn người tiêu dùng bình thường khác!
Nên tỷ lệ ở lại tranh mua cực kỳ nhiều!
Bùi Khiêm ngồi trong góc thấy cảnh này mà lòng như lửa đốt.
Mau đi! Các ngươi còn nán lại đây làm gì nữa!
Bùi Khiêm nhìn chàng trai bên trái, chỉ thấy ngón tay hắn lướt màn hình vù vù như bay, đang nhanh chóng viết địa chỉ nhận hàng trên website khoa học kỹ thuật OTTO, mà sau khi xác nhận thanh toán mới thở phào một hơi.
Sau khi thanh toán thành công, chàng trai này không khỏi siết nắm tay: “Yes! Tranh được rồi!”
Lại nhìn những người khác, hình như cũng có động tác tương tự!
Nghĩ cũng biết mấy người đến giờ vẫn còn ở lại hội trường đang làm gì? Đương nhiên là đang tranh mua rồi!
Bùi Khiêm rất muốn nắm tóc bọn họ gào to: “Đừng có mua! Đừng có mua mà!”
Hình như tình hình đã không thể khống chế rồi…
Bùi Khiêm vội lấy điện thoại ra đăng nhập vào website của khoa học kỹ thuật OTTO, chọn trang sản phẩm điện thoại OTTO E1, sau đó nhìn số hàng còn lại bên trên.
327!
Tạo mới, 116!
Tạo mới nữa, bán hết!
Mà cái nhãn “bán hết” xuất hiện, Bùi Khiêm cũng nghe thấy tiếng cảm thán “vãi” vang lên trong hội trường.
“Xong rồi?”
“Ảo ma! Ta mới điền xong địa chỉ!”
“Tầm quan trọng của tốc độ tay…”
“Tranh được thật vui!”
“Có ai muốn pass lại không? Ta thêm tiền! Xin hãy pass một máy đi!”
Đã bắt đầu có người nâng giá rồi.
Bùi Khiêm thật sự muốn hộc máu, quần què gì đây!
Điên rồi, điên hết rồi, vốn dĩ vẫn định đẩy một nghìn máy này sang chu kỳ kết toán sau, kết quả vừa họp báo xong chưa đến hai phút đã sạch sành sanh rồi!
Cái này đã gồm thời gian mọi người gõ chữ trên màn hình, nếu không phải điền địa chỉ, e rằng thời gian bán hết còn nhanh hơn.
Mọi người không tình nguyện, mắng vài câu chuẩn bị rời khỏi hội trường.
“Cung không đủ cầu! Mé!”
“Có một nghìn máy thì có thể làm gì nữa? Tức quá đi!”
“Mẹ nó, biết sớm đã vào canh từ lúc mới thông báo số lương trên họp báo rồi, không phản ứng kịp!”
“Bao giờ bổ sung hàng?”
“Mê tiền đến mù quáng luôn rồi, hãng điện thoại giờ sao á, toàn bán đồ kiểu hiếm?”
Bùi Khiêm bị dòng người đẩy ra khỏi hội trường, có khổ mà không nói được.
Thật sự không phải marketing theo tính hiếm đâu!
Hiếm thì hiếm thật, nhưng đâu định marketing đâu!
Ta định sản xuất một nghìn máy lỗ nhỏ nhỏ thôi, kết quả các ngươi mua ầm ầm, ta cũng không ngờ sẽ thành thế này mà!
Bây giờ các ngươi mua sạch hàng rồi, ta còn chưa oán giận các ngươi thì thôi các ngươi đã oán ta trước là sao?
Bùi Khiêm thật sự tức không biết trút vào đâu.
Nên… sau đó có thể làm gì?
Bùi Khiêm phiền lòng hết sức.
Vừa đi đến cửa, một nhân viên đã thấy tổng giám đốc Bùi, nhanh tay nhanh mắt kéo hắn sang một bên.
“Tổng giám đốc Bùi, ngươi mau đến đi, giám đốc Thường đang đợi!”
Bùi Khiêm sững sờ bị kéo vào phòng chuẩn bị cạnh hội trường, kết quả vừa vào đã nghe một tiếng “bụp”.
Pháo hoa bay trong không trung, hình như… còn có champagne?
Thường Hữu cầm champagne, nhân viên của khoa học kỹ thuật OTTO vây quanh chúc mừng nhiệt liệt.