Vào buổi tối.
Kiều Lương đăng xuất khỏi “Be Quiet”, vươn cái vai.
Dạo gần đây, bàn luận liên quan đến vụ việc của tựa game này xuất hiện rất nhiều trên mạng, nhưng mà Kiều Lương không mảy may xen vào, hắn chỉ im lặng mà chơi game.
Vì hắn biết rất rõ, tham gia vào những cuộc tranh luận như này cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Xét về mặt tình cảm mà nói, tất nhiên Kiều Lương sẽ đứng về phe của tổng giám đốc Bùi.
Bởi vì Kiều Lương không chỉ là bạn của tổng giám đốc Bùi, mà bản thân hắn còn là một người chơi rất hardcore.
Đối với những người chơi hardcore này, bọn họ theo đuổi để trải nghiệm tựa game phức tạp và trình độ cực cao, cho dù là sự kiện giải đố thời kỳ đầu hay là kích hoạt quyền hạn mua hàng của những game bắt mắt kia, đều là sở thích của Kiều Lương.
Điều quan trọng là phụ thuộc vào cách nhìn nhận của ngươi như thế nào.
Nếu như xem nó là một ngưỡng cửa, một cách để thuyết phục người chơi lùi bước, vậy quả thật khiến cho người ta rất không thoải mái; nhưng nếu như biến nó trở thành tựa game miễn phí top một, không phải tốt sao?
“Con Đường Sa Mạc Cô Độc”, “Người Chế Tác Trò Chơi” hay minigame Eye Tracking kia hiện nay đều đã miễn phí, theo Kiều Lương mà nói thì đã tốt lắm rồi.
Kiều Lương biết rất rõ, game là một loại sản phẩm văn hóa, vốn dĩ không thể nào khiến cho tất cả mọi người đều yêu thích.
Nếu như một số người chơi cảm thấy, nhà sản xuất làm ra một tựa game mà mình thích chính là nhà sản xuất tốt bụng, lối chơi trong game không phù hợp với tâm ý của ta thì ta sẽ chửi rủa không suy nghĩ, vậy thì chắc chắn vô lý rồi.
Tương tự, lần này “Be Quiet” yêu cầu người chơi buộc phải hoàn thành các sự kiện trước có thể đạt được quyền mua, tuy trên khách quan mà phát huy hiệu quả khuyên nhủ người chơi lùi bước, nhưng mà bản thân không có gì đáng trách.
Bởi vì Đằng Đạt chưa từng cam kết “người chơi trong bất kỳ tình huống nào cũng có thể tùy ý mua những tựa game của bọn ta”, đương nhiên, cũng không nhất thiết phải cam kết.
Giữa công ty game và người chơi chỉ là mối quan hệ sàng lọc hai chiều, người chơi hoàn toàn có thể đưa ra lựa chọn không chơi game của một công ty nào đó, công ty cũng có thể lựa chọn từ bỏ một bộ phận người chơi có tiền, bản thân giao dịch chỉ là đôi bên vừa lòng, không phải ép mua ép bán, địa vị của cả hai bên đều là ngang nhau, ai ai cũng không được lên án đối phương về phương diện đạo lý.
Huống chi tổng giám đốc Bùi là một nhà thiết kế không dua theo ai, vốn dĩ không có kiểu tính cách tôn thờ người chơi.
Vì vậy, xét về mặt tình cảm mà nói, Kiều Lương ủng hộ hành vi này của tổng giám đốc Bùi.
Với tư cách là một nhà sản xuất, đã cung cấp cho người chơi tựa game chất lượng cao, giá cả cũng rất ưu đãi, hai tựa game trước kia thậm chí còn cho miễn phí, cuối cùng vì yêu cầu hàng đầu mà xây dựng game bán, thì bị mắng?
Rõ ràng không có đạo lý gì cả.
Nhưng mà, nói thì nói như vậy, Kiều Lương vẫn cảm thấy việc này có một vài chỗ khó mà lý giải.
Tuy nhiên việc thiết lập điều kiện tiền đề này hoàn toàn là sự tự do của công ty, nhưng cái này có cần thiết không?
Động thái này có thể mang lại lợi ích gì cho công ty?
Đây mới chính là câu hỏi khó hiểu của Kiều Lương.
Lúc này, hắn cau mày, cố gắng thử dùng sự hiểu biết của mình về tổng giám đốc Bùi, giải đáp chủ đề thách đố này.
“Ta cảm nhận được, hành vi động thái của tổng giám đốc Bùi dường như không phải là ‘các ngươi thích hay không thích chơi’, mà là ‘nếu như các ngươi ngay cả vấn đề đơn giản này cũng không giải quyết được vậy thì các ngươi chắc chắn không tài nào đạt được sự vui vẻ trong khi chơi game, cho nên các ngươi dứt khoát không nên mua nữa’.”
“Loại cảm giác này, hình như quen quen.”
“Rốt cuộc là đã từng gặp ở đâu?”
“...”
“Ta biết rồi! Là trong ‘Quay Đầu Là Bờ’!”
Kiều Lương đột nhiên cảm thấy, kỳ thực cũng đúng với ‘Quay Đầu Là Bờ’!
Nhưng một cái là sau khi đăng nhập vào game thuyết phục, một cái là trước khi đăng nhập vào game thuyết phục, một cái là sau khi bị hành hạ hoàn tiền, một cái là sau khi hành hạ thì ngươi dứt khoát ngươi đừng trả tiền.
Hành vi lần này của tổng giám đốc Bùi, quả thực là đã đưa giai đoạn thuyết phục của “Quay Đầu Là Bờ” đề cập đến trước khi mua game!
Kiều Lương bỗng nhiên tỉnh ngộ.
“Đúng thế, như vậy, tất cả đều đã rõ ràng!”
“Động thái của tổng giám đốc Bùi, quả thật tương đồng với bản chất thao tác của ‘Quay Đầu Là Bờ’, nhưng mà đã thay đổi một hình thức khác.”
“Game là một loại nghệ thuật tương tác qua lại, nói một cách đơn giản, nhà thiết kế là người ra câu đố, và ngươi chơi là người tìm lời giải.”
“Mà bản chất của tựa game hardcore là, chỉ có thể có được nó nếu như từ bỏ một thứ gì đó.”
“Vứt bỏ những thứ tinh thần theo đuổi hạn hẹp, nông cạn, mới có thể đạt được tinh thần theo đuổi sâu sắc, chiều sâu!”
“Giống như ‘Quay Đầu Là Bờ’, trước tiên ngươi phải chịu sự ngược đãi, phải kiên nhẫn cảm giác bị chèn ép như một con chó, phải từ bỏ những phiền muộn trong game, những khoái cảm chém giết, kìm nén cơn giận nghiêm túc mà trau dồi kỹ năng của mình.”
“Về sau, ngươi mới có thể đạt được sự lớn mạnh trong game, đạt được niềm vui hoàn toàn khác so với những tựa game khác.”
“Đây chính là thứ chỉ có thể có được nó nếu như từ bỏ một thứ gì đó, học cách trì hoãn sự ham muốn, nếu như không có độ khó của game, người chơi sẽ không thể niềm vui sau khi lớn mạnh.”
“Và tựa game ‘Be Quiet’ cũng vậy, nó cũng giống như tựa game mất đi sẽ được nhận lại , trước tiên phải bỏ ra một ít thời gian, kiềm chế cảm giác tàn sát trong tựa game mà bản thân mình muốn chơi, nghiêm túc xem xét giải đáp những câu đố này, sau đó mới có thể trải nghiệm được sự hứng thú thật sự của tựa game.”
“Về phần lối chơi cụ thể của hai tựa game này tại sao lại khác nhau…”
“Điều này rất dễ hiểu. Bởi vì ‘Quay Đầu Là Bờ’ là tựa game một người chơi, sẽ không ảnh hưởng đến trải nghiệm chơi trò chơi của những người khác. Mà ‘Quay Đầu Là Bờ’ là một tựa game online.”