“Anh Khiêm cố ý đến một chuyến là có chỉ thị gì sao?” Mã Dương tràn đầy mong chờ hỏi.
Bùi Khiên: “...”
Dựa vào tình huống bình thường thì không phải ngươi nên chủ động báo cáo dự án đầu tư với ta sao?
Xem ra lão Mã đã hoàn toàn quên mất chuyện lúc trước hắn vừa ăn khoai tây chiên vừa nói muốn chia sẻ mối lo cho mình.
Đương nhiên, Bùi Khiêm cũng không có ý định nhắc nhở, để lão Mã tiếp tục quên đi như vậy dường như cũng không tệ.
Tuy nhiên, Hạ Đắc Thắng đứng dậy.
Thấy tổng giám đốc Bùi không nói gì, hắn vội vàng hòa giải thay giám đốc Mã: “Tổng giám đốc Bùi, ta làm chứng cho giám đốc Mã, thật ra gần đây hắn vẫn luôn cẩn thận sàng lọc kỹ các dự án đầu tư!”
“Chẳng qua giám đốc Mã ghi nhớ lời dạy của ngươi, nghiêm túc yêu cầu tính ‘ước mơ chân thật’ của những hạng mục này, cho nên đến tận bây giờ hắn vẫn chưa tìm được dự án thích hợp để đầu tư.”
Bùi Khiêm: “...”
Vốn dĩ hắn cũng không muốn nhắc tới chuyện này.
Mã Dương lập tức hiểu được: “Đúng vậy, anh Khiêm, thật ra ta tìm rất nhiều hạng mục, nhưng đều không tìm được hạng mục phù hợp! Chuyện này không thể trách ta!”
Bùi Khiêm vỗ bả vai hắn: “Lão Mã ngươi yên tâm, ta cực kỳ tin tưởng ngươi. Con người ngươi trước đây chưa từng nói dối, ngươi nói đã tìm vậy chắc chắn đã từng tìm rồi.”
Nhưng Bùi Khiêm cũng rất rõ ràng, chuyện hắn đã nghiêm túc tìm các dự án và việc bây giờ hắn vui vẻ chơi game hoàn toàn không mâu thuẫn với nhau.
Chỉ có thể nói rằng lão Mã đã tìm trong một khoảng thời gian nhưng không tìm được cho nên hắn đã bỏ cuộc, sau đó thì ném những chuyện này ra sau đầu.
Bùi Khiêm nhìn mọi người: “Tất cả mọi người đều phải học hỏi giám đốc Mã, chúng ta đầu tư trên tinh thần thà thiếu chứ không ẩu. Nếu như không có hạng mục cực kỳ thích hợp thì dù ngươi có nghỉ ngơi hay chơi game vẫn tốt hơn nhiều so với việc đầu tư vào các hạng mục không quan trọng.”
Đám người Hạ Đắc Thắng nhao nhao gật đầu.
Quả nhiên không hổ là tổng giám đốc Bùi, nói quá hay!
Đương nhiên, đồng thời cũng càng thêm xác định hơn phân nửa là giám đốc Mã đã ngăn cản bom nguyên tử cho tổng giám đốc Bùi.
Mã Dương rất vui vẻ khi được khen ngợi: “Anh Khiêm, ngươi cũng đến chơi một ván với chúng ta đi, ngươi tới chơi con nhím kia, nhất định có thể carry tất cả bọn ta! Tới tới tới, chúng ta bắt đầu ván mới nào!”
Bùi Khiêm đen mặt, lão Mã cái gì cũng tốt chỉ là chỉ số EQ có hơi thấp.
Chẳng qua nghĩ lại, điều này cũng rất phù hợp với chỉ số IQ và tính cách của hắn.
Hơn nữa loại thấp của lão Mã không phải loại giá trị thấp đó, chỉ số IQ và EQ của hắn khá bình thường, có điều hắn thường xuyên rớt mạng, rơi xuyên tâm trái đất.
Bùi Khiêm xua tay: “Không chơi, ta còn có việc.”
Hắn nhìn Hạ Đắc Thắng: “Gần đây chắc là đầu tư Viên Mộng không có dự án đầu tư mới nhỉ?”
Hạ Đắc Thắng gật đầu: “Không có. Tổng giám đốc Bùi, các hạng mục đầu tư bây giờ không phải đều cần thông qua sự đồng ý của ngươi sao?”
Bùi Khiêm rất hài lòng với đáp án này, xem ra bên phía đầu tư Viên Mộng không có vấn đề gì.
Đồng thời cũng ngày càng khẳng định tầm quan trọng của cẩm y vệ, về sau tất cả những chuyện này nên để nhân viên quản lý bồi dưỡng làm.
Bùi Khiêm lại nhìn Trương Nguyên: “Chuyện của câu lạc bộ thì sao?”
Trương Nguyên khẽ thở dài: “Thật xin lỗi, tổng giám đốc Bùi, trước mắt còn chưa bắt đầu.”
Bùi Khiêm càng cảm thấy vui vẻ, hiếm lắm mới thấy hiệu suất làm việc của Trương Nguyên thấp như vậy!
Việc bình chọn nhân viên xuất sắc nhất tháng hai đã hoàn tất, hiện tại đã hơn hai tháng trôi qua mà câu lạc bộ Esports của Trương Nguyên vẫn không thấy tăm hơi đâu.
Cmn thật khiến người ta cảm thấy vui vẻ!
Quả nhiên, hứng thú của Trương Nguyên chủ yếu tập trung vào phía quán cà phê Internet và lắp ráp máy tính ROF, cho dù hắn có bị “loại vì đứng đầu”, nhưng hắn vẫn không thể quên và từ bỏ công việc kinh doanh bên đó.
Điều này cho thấy hệ thống đào thải đầu tiên đã đạt được thành công chưa từng có!
Bùi Khiêm rất vui vẻ, đầu tư Viên Mộng và câu lạc bộ đều không gây chuyện cho hắn, chuyện này thật sự đã làm cho người ta vui mừng.
Chẳng qua vui thì vui nhưng Bùi Khiêm cũng không quên việc kiên định kiểm tra mối nguy hiểm tiềm ẩn cuối cùng: “Vậy tại sao hôm nay ngươi lại tới đầu tư Viên Mộng?”
Trương Nguyên hơi u sầu: “Là như thế này tổng giám đốc Bùi. Trong khoảng thời gian này ta đã suy nghĩ về câu lạc bộ Esports, nhưng mãi vẫn chưa có ý tưởng nào quá hay, chỉ riêng việc quyết định game mà ta đã rối rắm hơn một tháng rồi.”
“Bây giờ lĩnh vực thể thao điện tử đang trong thời kỳ chuyển tiếp, nếu xét về các game điện tử thì loại game chiến lược thời gian thực và loại game bắn súng với góc nhìn thứ nhất thì phát triển hơn các loại game khác, có thể chơi được, nhưng vấn đề là dường như những game này đều đang xuống dốc, không có thêm người chơi mới gia nhập...”
“Bây giờ mà thành lập một đội để chơi loại game chiến lược thời gian thực thì về cơ bản chẳng phải tương đương với việc làm thái giám mười hai năm sao?”
Sắc mặt Bùi Khiêm trở nên nghiêm túc, xem ra phân tích của Trương Nguyên về hoàn cảnh hiện tại khá đáng tin cậy.
Trương Nguyên tiếp tục nói: “Vì vậy, ta nghĩ rằng ta nên tìm một dự án mới có triển vọng phát triển tốt, nghĩ đi nghĩ lại, GOG cũng không tồi.”
“Vừa hay GOG đang làm hoạt động tăng cấp, ta sẽ thuận theo ý trời trước mắt liên hệ với từng người một, nghĩ cách chiêu mộ mấy người vào câu lạc bộ.”
“Kết quả là liên lạc được vài người nhưng đều bị từ chối.”
“Có một số đã ký hợp đồng với câu lạc bộ khác, ta đến trễ một bước. Nhưng cũng có những người chưa ký hợp đồng với câu lạc bộ đơn giản bởi vì họ không thích những điều kiện mà ta đưa ra.”
“Ta nghĩ đãi ngộ mà ta đưa ra đã khá cao, năm bảo hiểm và một quỹ nhà ở và các loại phúc lợi khác đều đã được sắp xếp, thậm chí còn đưa ra mức lương cơ bản rất cao và chia tiền thưởng, điều này đã nghiền nát hầu hết các câu lạc bộ trong nước, tại sao đối phương vẫn từ chối?”