Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 856 - Chương 856. Rốt Cuộc Là Có Nên Chỉ Điểm Hay Không Đây (2)

Chương 856. Rốt cuộc là có nên chỉ điểm hay không đây (2)
Chương 856. Rốt cuộc là có nên chỉ điểm hay không đây (2)

Bùi Khiêm im lặng không nói gì.

Hắn hình như phát hiện một vấn đề mâu thuẫn.

Rất nhiều lần, chỉ cần mình chỉ đạo, chuyện ngay lập tức sẽ phát sinh một vài biến hóa không giải thích được, đều khiến cho hạng mục cuối cùng lại có lãi;

Còn nếu như mình không chỉ đạo, mặc kệ nó, thì hạng mục vẫn cứ có lợi nhuận.

Cũng như lần này, Thường Hữu xác định con đường ăn chắc mặc bền cho điện thoại OTTO, Bùi Khiêm rốt cuộc là nên quan tâm hay là không đây?

Thường Hữu nói xong, theo bản năng quan sát phản ứng của tổng giám đốc Bùi.

Mà lúc này tổng giám đốc Bùi lại đang khẽ nhíu mày, rơi vào trầm tư.

Thường Hữu không khỏi có chút khẩn trương.

Tổng giám đốc Bùi đang suy nghĩ gì?

Cảm thấy phương án của ta có vấn đề, đang nghĩ phương án tốt hơn?

Không đúng, tổng giám đốc Bùi chắc hẳn mưu tính sâu xa, đã có phương án tốt hơn từ trước rồi, không đến nỗi đến bây giờ mới bắt đầu nghĩ.

Hay có thể nói, tổng giám đốc Bùi đột nhiên vừa nghĩ tới điều gì, quyết định thay đổi phương án đã nghĩ kia, nâng cấp độ lên?

Chuyện Tổng giám đốc Bùi bây giờ đang nghĩ, là chuyện cao hơn ta hai cấp độ?

Sẽ là gì chứ?

Quên đi, không thể nghĩ, đây không phải là cấp mà ta có thể đạt tới, vẫn nên kiên nhẫn đợi tổng giám đốc Bùi suy nghĩ cho xong đã.

Thường Hữu kiên nhẫn đợi.

Tất cả những người khác cũng kiên nhẫn chờ đợi.

Bùi Khiêm bối rối hai phút, phát hiện hiện trường một mảnh im lặng, ngẩng đầu lên nhìn khắp bốn phía, mới phát hiện tất cả mọi người đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn về phía mình.

Bùi Khiêm ý thức được tại sao hiện trường lại yên tĩnh như vậy, tất cả mọi người đều đang chờ mình lên tiếng...

Như vậy thì ngại quá, không nói cũng phải nói.

Cũng không thể để cho mọi người chờ lâu như vậy, kết quả mình chỉ nói có một câu “ta không có ý kiến” chứ?

Như thế sợ rằng sẽ khiến mọi người suy diễn.

Tổng giám đốc Bùi suy tính lâu như vậy, tại sao lại nói “không có ý kiến”, có phải có phương án tốt hơn nhưng mà không nói ra hay không? Rốt cuộc là phương án gì? Không nói ra rốt cục là vì lý do gì?

Bùi Khiêm suy đi tính lại, để mọi người suy diễn hình như còn đáng sợ hơn.

Có nên chỉ cho bọn hắn một con đường sai hay không, cho dù cuối cùng kết quả vẫn là kiếm được tiền, nhưng kiếm ít đi chút thì cũng được!

Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm lên tiếng nói: “Đừng làm tiếp điện thoại mới nữa, bản hiện tại chuẩn bị hàng để bán, cũng không cần tiếp tục marketting nữa.”

Thường Hữu gật đầu: “Vâng, thưa tổng giám đốc Bùi. Sau đó thì sao?”

Bùi Khiêm: “...”

Gì vậy, các ngươi bây giờ không kinh ngạc chút nào sao?

Tốt xấu gì cũng lộ ra một cái vẻ mặt kinh ngạc để cho ta xác nhận phương án của mình rất không đáng tin chứ!

Có điều nhìn lại những người khác trong phòng họp, tất cả đều mang vẻ mặt thành thật, nghiêm túc chờ Bùi Khiêm nói tiếp.

Bùi Khiêm âm thầm thở dài, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nói.

“Mục tiêu tới đây kéo dài, kéo dài đến thời gian 10 tháng tới một năm.”

“Thành lập một phòng thí nghiệm phần mềm, làm vài app cần dùng, hoàn thiện hệ thống điện thoại di động, tối ưu hóa thuật toán hình ảnh các kiểu.”

“Trước kia chúng ta đã hứa với khách hàng, chúng ta sẽ cho ra hai phiên bản hệ thống điện thoại, duy trì hoán đổi qua lại bằng một phím, bây giờ chỉ có bản rút gọn, không có bản đầy đủ chức năng phong phú.”

“Đã hứa thì nhất định phải hoàn thành.”

Thường Hữu nhỏ giọng nhắc nhở: “Tổng giám đốc Bùi, bản chức năng phong phú vốn dĩ định sẽ khai thác đồng bộ với điện thoại mới, lúc trước có nói rồi.”

Bùi Khiêm sửng sốt.

Đã từng nói sao?

Ừ, hình như đúng là từng nói rồi.

Nhưng Bùi Khiêm vẫn nghiêm sắc mặt: “Tài nguyên nghiên cứu là có hạn, phải tập trung lực lượng làm chuyện lớn. Đều là nghiên cứu phát minh, nhưng kinh phí đầu tư khác nhau thì kết quả hiển nhiên cũng trên trời dưới đất.”

“Đừng thấy rằng nghiên cứu ra OTTO Os với chức năng phong phú để lừa gạt người tiêu thụ là được rồi, muốn làm thì nhất định phải làm đến mức hoàn hảo, hiểu chưa?”

Thường Hữu có phần xấu hổ, vội vàng gật đầu theo: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”

Điều Bùi Khiêm suy nghĩ chính là sau khi tiến vào chu kỳ, lại có thể có một hạng mục kéo dài đến chu kỳ sau mới kết toán rồi.

Trước mắt, khoa học kỹ thuật Âu Đồ hình như là một chọn lựa không tồi.

Đối với Bùi Khiêm mà nói, hạng mục kéo dài phải đồng thời hội tụ ba đặc điểm: Thứ nhất, nguy hại trước mắt lớn; thứ hai, bản thân hạng mục phải có thể đầu tư một lượng lớn tài nguyên, có thể đưa đến tác dụng đốt tiền cực cao; thứ ba, sau chu kỳ có thể kịp thời hoàn thành, hoặc sản xuất ra sản phẩm.

Mà điện thoại Âu Đồ lại phù hợp tất cả.

Điều Bùi Khiêm nhấn mạnh chính là phải thành lập phòng thí nghiệm phần mềm, chứ không phải là phòng thí nghiệm phần cứng.

Mặc dù phòng thí nghiệm phần cứng thoạt nhìn sẽ đốt tiền hơn, nhưng rất dễ dàng đốt nửa ngày trời cuối cùng lại không ra thành quả.

Bởi vì phần cứng không dễ lừa dạt qua loa, thứ làm ra được là được, mà không được là không được, không có trường hợp lập lờ nước đôi.

Lỡ đâu trước khi kết toán mà không sản xuất được ra thứ gì dùng được, thế chẳng phải là đi tong rồi à?

Mà phòng thí nghiệm phần mềm giống cũng vẫn có thể đốt rất nhiều tiền, vừa tương đối dễ dàng ra thành quả, vỡ kế hoạch kết toán khả năng không lớn.

Cho dù là tối ưu hoá một bản hệ thống, đưa ra một app không tệ hoặc là thuật toán ưu hoá hệ thống hình ảnh của điện thoại di động, tất cả đều có thể coi là thành quả, tùy ý nghĩ cách tìm điểm kiếm lời, chắc là có thể lừa gạt được hệ thống.

Thường Hữu nghiêm túc ghi lại yêu cầu của tổng giám đốc Bùi yêu, không đề xuất bất kỳ nghi vấn nào.

Chuyện điện thoại di động OTTO E1, từ xác định thị trường đến tiếp thị nhãn hiệu, tất cả đều là do tổng giám đốc Bùi một tay tổ chức, đã khiến Thường Hữu hoàn toàn khuất phục.

Nguyên tắc hiện tại của Thường Hữu chính là, khi tổng giám đốc Bùi có yêu cầu thì dốc sức hoàn thành, khi tổng giám đốc Bùi không có yêu cầu thời thì tự mình quyết định phương hướng.

Hết chương 856.
Bình Luận (0)
Comment