Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 909 - Chương 909. Một Vài Vấn Đề Chính Trong “Phấn Đấu” (2)

Chương 909. Một vài vấn đề chính trong “Phấn Đấu” (2)
Chương 909. Một vài vấn đề chính trong “Phấn Đấu” (2)

Những động tác này mô phỏng các diễn viên mặc quần áo hàng ngày khi chụp ảnh, những trang phục trong tranh nguyên tác đều được đại thần Nguyễn thiết kế lại dựa trên tầng lớp giàu có của các nhân vật này.    

Và để làm nổi bật các đặc điểm tính cách của người giàu, rõ ràng là cần phải sử dụng một số thương hiệu xa xỉ.    

Vì vậy, Nguyễn Quang Kiến đã xây dựng một thương hiệu dựa trên những món đồ xa xỉ hiện có để trang trí cho các nhân vật trong những tranh nguyên tác này.    

Còn về lý do tại sao chỉ có một thương hiệu... rõ ràng là bởi vì việc vẽ thêm một thương hiệu nữa không có ý nghĩa.    

Trí nhớ của người chơi trong khi chơi game bị hạn chế, nếu có hai thương hiệu thì người chơi có thể sẽ không nhớ được và có thể sẽ nhầm lẫn.

Vì vậy, theo nguyên tắc đơn giản và thiết thực, trong game chỉ cần có một thương hiệu quần áo là đủ: các thương hiệu được đánh dấu bằng logo có hai chữ l được làm bằng vàng là thương hiệu cao cấp, còn các thương hiệu không có logo là các thương hiệu linh tinh, rẻ tiền.

Đây là thiết kế rất bình thường và tự nhiên, khi Nguyễn Quang Kiến vẽ, có lẽ hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Nhưng nhìn những bức ảnh này, Hồ Hiển Bân lại đột nhiên bắt được một tia cảm hứng.    

Ý định ban đầu của hắn là tìm sự hợp lý để người nghèo tiêu hết tiền của họ.

Dựa theo tính toán trước đây của Hồ Hiển Bân, nếu chỉ mua nhu yếu phẩm hàng hóa với mức giá hình thường và đưa ra hầu hết các lựa chọn trong game, chắc chắn số tiền lương mà người nghèo tiết kiệm được có thể cải thiện cuộc sống của bọn họ.

Nhưng để đạt được kết cục vòng lặp nghèo khổ mà tổng giám Bùi đã thỏa thuận, bắt buộc người nghèo phải tiêu hết số tiền này.    

Bây giờ, sự hợp lý đã có.    

Đó là túi xách, giày dép, quần áo, đồ trang sức, mỹ phẩm và nhiều hơn nữa.

Sau khi mua những thứ này, đương nhiên tiền lương sẽ không đủ!

Hồ Hiển Bân thở dài một hơi, cuối cùng cũng vá được lỗ hổng trong game.    

Lần này chắc hẳn là sẽ không có người chơi nào chỉ trích nữa chứ?    

Hồ Hiển Bân cộng thêm chi phí cho những thứ xa xỉ này và ngay lập tức hắn thấy rằng số tài sản ước tính ban đầu của người nghèo không đủ, không nhưng không còn gì mà còn có thể gánh thêm nợ nần.

“Được rồi, biện pháp hoàn hảo!” Hồ Hiển Bân vui mừng vỗ tay.

Mặc dù cách xử lý này có vẻ hơi cẩu thả, nhưng tính hợp lý của game đã được giải quyết thành công.    

Hắn cũng không nghĩ nhiều, dù sao đây cũng không phải là nội dung cốt lõi của game, chỉ là một chi tiết biểu hiện cuộc sống của người nghèo và người giàu mà thôi.    

Thậm chí người chơi hơn phân nửa sẽ không chú ý tới những thứ này.

Thứ bảy, ngày 14 tháng 5.

Bùi Khiêm và Lý Á Linh xuống xe bên ngoài cửa câu lạc bộ Esports DGE.

Sau khi Lý Á Linh xuống xe thì nhìn xung quanh với vẻ mặt mong đợi.

Liệu tổng giám đốc Bùi có sắp xếp luôn cơ sở đào tạo của những vận động viên thể hình này trong biệt thự của cửa hàng sơn trang Minh Vân không?

Mặc dù có một chút lạ, nhưng dường như không phải là không thể.

Bùi Khiêm không nói thêm gì, chỉ là dẫn Lý Á Linh đi vào bên trong.

Bây giờ đã hơn chín giờ sáng thứ bảy, trong sảnh lớn vẫn không có người, chỉ có một mình Trương Nguyên đang viết kế hoạch huấn luyện đã được sắp xếp sẵn lên tấm bảng trắng nhỏ bên cạnh.

9:00 Thức dậy


9:00-10:00 Rửa mặt, ăn sáng và đến phòng tập luyện


10:00-12:00 Phân tích, họp, đào tạo


12:00-12:30 Ăn trưa


12:30-13:30 Nghỉ trưa


13:30-14:00 Khởi động


14:00-17:30 Trận đấu huấn luyện


17:30-19:00 Bữa tối, nghỉ ngơi


23:00-24:00 Phân tích, cuộc họp


24:00-01:00 Rửa mặt, thu điện thoại di động và đi ngủ

Dựa theo thời gian biểu này, hiện tại các tuyển thủ rõ ràng vừa vệ sinh cá nhân xong thì sẽ đi ăn sáng.

Nơi này ở ngay cạnh quán cà phê Internet Netfish và cửa hàng sơn trang Minh Vân, cho dù là gọi đồ ăn mang về hoặc là đi đến cửa hàng ăn đều được.

Á Linh nhìn thời gian biểu này, không khỏi nhíu mày.

Quá không chuyên nghiệp!

Đặc biệt là khi nhìn thấy Trương Nguyên, người đang viết thời gian biểu, không hề có dấu vết của việc tập luyện, Á Linh càng cảm thấy khó mà tin được.       

Khó trách tổng giám đốc Bùi để cho ta đến tiếp nhận, người phụ trách đội huấn luyện bây giờ chắc hẳn là tùy tiện nhặt được trên đường đúng không ? Quá không chuyên nghiệp! Đây không phải đang trì hoãn mọi người sao?

Về phần thời gian biểu thì càng có vấn đề hơn.

Đầu tiên, thời gian nghỉ ngơi này có vấn đề lớn, để đảm bảo sức khỏe tốt, mọi người nên thức dậy vào lúc 6 giờ sáng và đi ngủ trước 10 giờ tối, thức khuya như vậy, rất ảnh hưởng đến hiệu quả đào tạo!

Thứ hai, trên thời gian biểu này hoàn toàn không ghi nội dung chế độ ăn uống, ít nhất nên viết rõ một ngày ăn mấy lần và mỗi lần ăn bao nhiêu chứ?  

Cuối cùng chính là thời gian luyện tập quá dài, sự khác biệt giữa các vận động viên thể hình chuyên nghiệp rất lớn, có người một tuần chỉ luyện tập ba, bốn lần, mỗi lần chỉ thực hiện một vài động tác đơn giản, và cũng có một vìa người bởi vì có khả năng chịu đựng đau đớn cao cho nên luyện tập đến mức kiệt sức và thời gian luyện tập hàng ngày có thể đạt đến tám hoặc thậm chí là mười giờ.

Nhưng tóm lại phải căn cứ vào điều kiện thân thể của mỗi người để đưa ra thời gian luyện tập, kiểu sắp xếp ai cũng tập luyện đến rạng sáng mới nghỉ ngơi như vậy không khoa học chút nào!

Thậm chí còn có thi đấu huấn luyện, hoàn toàn không nghĩ ra tuyển thủ thể hình làm thi đấu huấn luyện có ý nghĩa gì, so với pose của ai  tốt hơn?

Á Linh có ý kiến rất lớn với thời gian biểu này, nghĩ thầm một lát nữa khi ta tiếp quản, ta sẽ thay đổi lại toàn bộ mọi thứ.


Trương Nguyên cũng nhìn thấy tổng giám đốc Bùi đến, vội vàng buông cây bút trong tay xuống: ”Tổng giám đốc Bùi, hôm nay đến sớm vậy”

Bùi Khiêm gật đầu, vui vẻ nói: ”Đúng vậy, ta giúp ngươi dẫn huấn luyện viên đến!”

Trương Nguyên vui mừng vỗ tay: ”Thật tốt quá tổng giám đốc Bùi, ta không chờ được nữa nên ta vừa mới sao chép một thời gian huấn luyện từ trên mạng, ta chuẩn bị để cho các tuyển thủ huấn luyện theo cái này. Huấn luyện viên đến thì ta cảm thấy yên tâm rồi, vậy đợi huấn luyện viên mới đặt lại thời gian biểu nhé!”  

Hết chương 909.
Bình Luận (0)
Comment