Bắt đầu yêu thích từ hiện chắc cũng có thể miễn cưỡng xem như là thâm niên đúng không?
Tại sao ta yêu thích game RTS chứ? Có thể là bởi vì nó có thể giúp ta lỗ tiền?
Hà An ngẫm nghĩ: “Cũng được, game RTS cũng không lạc đề với bài giảng hôm nay, vậy ta sẽ nói đơn giản một chút.”
“Game RTS, cũng chính là game thể loại chiến lược tức thời, lúc trước quả thực từng có thời huy hoàng, từng là thể loại game trụ cột của ngành thi đấu thể thao điện tử, hơn nữa, nói đến game RTS, thì không tránh khỏi ‘Trận Chiến Kỳ Ảo’ và ‘Tinh Hải 2’.”
“Năm ngoái, ‘Tinh Hà 2’ ra mắt, nhận được thành công lớn.”
“Nhưng chuyện này vốn không thể thay đổi sự xem thường của nhân sĩ trong ngành với thể loại game RTS này, bởi vì đây giống như một kiểu hồi quang phản chiếu hơn. Thành công của tựa game này, cũng rất khó thay đổi thế cục suy tàn của loại hình game.”
“Trên thực tế quả thực như thế, hiện tại ngoài mấy tựa game cũ, có nội dung, nắm trong tay lượng lớn IP nổi tiếng ra, gần như không ai đồng ý đập tiền vào loại hình game này.”
“Mà cho dù là có lượng lớn người chơi, dường như cũng không định đầu tư thêm quá nhiều tiền bạc và tinh lực vào loại hình game này.”
“Sự suy giảm của thể loại game này, có quan hệ cực kỳ mật thiết với loại hình game mới.”
“Game RTS có yêu cầu với thao tác người chơi quá cao, phần lớn người chơi đều không thể đạt được ngưỡng thao tác thấp nhất. đương nhiên cũng không thể hưởng thụ được niềm vui của game.”
“Đồng thời, chế độ game một người chơi cũng rất khó đổ lỗi lên người đồng đội, cảm giác thất bại sau khi thua cuộc quá mạnh, khiến game RTS đủ để trở thành hạng mục Esports vô cùng cao cấp, tính thưởng thức rất mạnh, nhưng rất khó tiếp tục trở thành một tựa game mà ai cũng lưu lại, bởi vì mức ngưỡng quá cao.”
“Game chủ lưu trong tương lai, chắc là thể loại GOG, đặc biệt là thuộc tính game PC và game mobile tương thông qua lại, khiến nó có ưu thế đặc biệt hơn...”
Khoé miệng Bùi Khiêm co rút, sao chủ để lại quay về nói GOG rồi?
Nhanh chóng nghĩ cách chuyển chủ đề.
“Tóm lại, vào thời điểm hiện tại, nhà sản xuất không có tích luỹ ip làm game RTS, chính là tự tìm đường chết đúng không?”
Hà An nhẹ gật đầu: “Ừm, ngươi có thể cho là như vậy.”
Bùi Khiêm bất giác mừng rỡ vô cùng.
Ta cũng cảm thấy như vậy!
Cuối cùng bắt trúng tần số của thầy Hà được một lần.
Lần trước quả thực Bùi Khiêm cũng từng cân nhắc đến thể loại game RTS, nhưng sở dĩ lúc đó không làm, là vì thể loại game này giống như vẫn chưa chết hẳn.
Tuy rằng đã suy tàn, nhưng lúc đó vẫn có rất nhiều người chơi lâu năm yêu thích thể loại game này, hơn nữa sức mua phổ biến kinh người, lỡ như bị bọn họ nhắm trúng, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà đã qua hơn một năm, tình hình đã xảy ra thay đổi!
Năm ngoái ‘Tinh Hà 2’ ra mắt, khiến game RTS trải qua một đợt hồi quang phản chiếu, gần như đã hút sạch người chơi RTS còn sót lại đi mất.
Mà GOG và IOI đánh nhau đến không thể giải quyết, ngay cả ‘Thần Ẩn’ cũng chỉ có thể run cầm cập, càng huống hồ là một tựa game RTS mới chứ?
Ừm, làm cái này đi, cảm thấy tuyệt đối không sai sót!
Đáng tiếc, chu kỳ này không kịp nữa, chỉ có thể đợi đến chu kỳ sau rồi mới cân nhắc đến.
Hà An cảm khái: “Hầy, thực ra ta quyết định về hưu, cũng một phần là vì nguyên nhân này, tầm nhìn của ta đã không thể theo kịp nhịp độ phát triển game của thời đại này nữa rồi.”
“Lúc trước ta cảm thấy thể loại game như ‘Thần Khải’ nhiều nhất chỉ trở thành một loại hình nhỏ, game mobile có phát triển thế nào, cũng không thể tạo thành xung kích mạnh mẽ với game PC.”
“Hiện tại xem ra, dường như đều là tư tưởng lỗi thời.”
“Cho nên tổng giám đốc Mã, đây cũng là nguyên nhân ta đặt bài học này tiết thứ hai để giản, hi vọng ngươi luôn có được tầm nhìn dài rộng, tìm đúng mạch phát triển của game, mỗi khi làm một tựa game đều vừa hay đến được nơi đón gió, nằm không cũng có thể thắng!”
Bùi Khiêm: “...”
Thầy Hà, đang giảng bài rất hay, tự nhiên mắng ta làm gì?
…….
10 giờ tối.
Câu lạc bộ Esports DGE.
Đã đến thời gian tắt đèn, điện thoại của tất cả đội viên cũng đã được thu lại toàn bộ để đảm bảo ngủ đầy đủ giấc.
Sơn trang Minh Vân vốn là quần thể biệt thự cách xa khu thành phố sôi động, ô nhiễm ánh sáng bên ngoài rất yếu, cho dù không kéo màn cửa sổ, cũng chỉ có thể nhìn thấy ánh trăng và ánh sao mờ nhạt.
……
Đây là ký túc xá của đội viên, hai người một phòng.
Trong màn đêm đen kịt, bóng người nằm liệt trên giường thành hình chữ “đại” nói.
“Lão Chu, có thể cảm phiền lấy giúp ta ly nước được không? Ta khát quá.”
Lão Chu ngủ ở giường bên cạnh rõ ràng vẫn chưa ngủ: “Đệt, trước lúc lên giường ngươi làm gì? Hơn nữa, sao ngươi không tự đi lấy đi?”
Bóng người nằm ườn uể oải nói: “Ta không nhúc nhích nổi!”
Lão Chu: “Hoàng Vượng, ngươi nói như vậy giống như ta có thể nhúc nhích vậy.”
Hoàng Vượng: “Lão Chu đừng có giả vờ, ngươi chắc chắn có thể nhúc nhích, cầu xin đấy, nếu như ngày mai ta khát chết, trận huấn luyện chắc chắn bị phán thua, buổi tối còn phải luyện thêm!”
Lão Chu: “Gọi ba.”
Hoàng Vương: “Ba ba!”
Lão Chu: “... Ngươi má nó, đội trưởng này đúng là không có chút sỉ diện nào, phục ngươi luôn đấy.”
Lão Chu hết cách, chỉ có thể lật mình ngồi dậy, dáng vẻ cổ quái đi về phía bàn bên cạnh, lấy cốc nước của Hoàng Vượng chuyển qua cạnh giường cho hắn.
Hoàng Vượng: “A...”
Sắc mặt Lão Chu đen lại: “Ngươi muốn chết hả! Tự uống, không ta trực tiếp hất xuống đất!”
Hoàng Vượng vội vàng chật vật ngồi dậy từ trên giường: “Ta uống ta uống, cho ta đi.”
Lão Chu bực tức nằm về giường.
Hoàng Vượng uống hai ngụm nước, nhếch khóe môi nói: “Lão Chu, không thể cứ tiếp tục như vậy được, phải nghĩa cách, tên họ Khương của đội ngủ bên kia chắc chắn là một tên giả heo ăn thịt hổ!”
“Chúng ta liên tục luyện thêm một tuần, cứ tiếp tục thua như vậy người cũng sắp tàn phế rồi!”