Bùi Khiêm cảm thấy, có Nguyễn Quang Kiến ở đường giữa thu hút thù hận, bộ đôi dính liền đường giữa gank nhau dữ dội, hắn vui vẻ lớn lên ở đường trên, khi giao tranh lại xuất hiện cứu thế giới, kịch bản này quá là hoàn hảo!
Bùi Khiêm đang đối đầu với Nhà lữ hành Bao Húc, dù sao cũng là một tướng mới, tỷ lệ xuất hiện trong các trận đấu thường rất cao.
Tên này có vẻ cũng không thích farm lính cho lắm, cứ ở trong bụi cỏ cấu máu, rồi bất thình lình chạy ra chém tên đáng ghét một đao.
Có vẻ hơi giống như đang tái hiện lại cảnh tượng hàng ngày của Game Đằng Đạt.
Nhưng Bùi Khiêm hoàn toàn không sợ, bởi vì nhà lữ hành Bao Húc đã bị Modeste khắc chế!
Ngươi chém ta một đao, ta gõ đầu ngươi một cái, ngươi công kích sau lưng ta thì hai bên chưa chắc bên nào đau hơn đâu.
Hơn nữa, nhà lữ hành Bao Húc này dường như có chấp niệm cực lớn với việc quấy rối, đám lính gần ngỏm hết vẫn không farm, cứ muốn nhảy lên chém Modeste.
Mặc dù GOG không cần farm cũng có được số tiền nhất định, nhưng nếu farm sẽ có càng nhiều tiền hơn.
Cách chơi qua loa như vậy, Bùi Khiêm rất là coi thường.
“Nhìn xem, độ farm của chúng ta sẽ sớm kéo xa khoảng cách thôi, một cao thủ thực sự nên chú ý đến chi tiết này nhiều hơn, ta farm mà ngươi không farm, trôi qua một lúc, khoảng cách kinh tế của chúng đã cách xa nhau rồi....”
“Mẹ kiếp?!”
Bùi Khiêm vẫn đang trong lòng ngươi có ta, trong lòng ta có ngươi, đấu trí đấu dũng với Bao Húc ở phía đối diện, nhân tiện farm một ít lính, kết quả là không ngờ rằng người đi rừng cấp hai bên đối phương lại lên nắm đường trên rồi!
Bao Húc trực tiếp xông tới sau lưng Modeste cuồng nộ đẩy lùi về sau, thêm sát thương của người đi rừng, cho dù Modeste có trâu đi nữa cũng không thể chịu nổi, giọt máu đầu tiên ra đời rồi.
Tất nhiên, trong GOG, “đi rừng” và “hỗ trợ” lần lượt gọi là “lang thang” và “chỉ huy”, tên gọi khác nhau, nhưng phân công vẫn là như vậy.
Chỉ là vấn đề thói quen cá nhân của Bùi Khiêm, vẫn thích gọi là đi rừng hơn.
Bùi Khiêm: “...”
Người anh em, sai kịch bản rồi?
Cả hai cùng tới, thù lớn bao nhiêu chứ?
Ngươi không phải nên đi đường giữa gank chàng trai Nguyễn vui vẻ sao?
Vừa nãy còn nói muốn giết mười lần?
Nhưng sau khi nghĩ lại, hình như người nhắn lời độc ác đó là người đi đường giữa của đối phương chứ không phải người đi rừng.
Vậy thì không sao rồi.
Xem ra vẫn là do mình chưa đủ cẩn thận, lâu quá rồi không chơi nên có chút không quen tay với game này.
Thành thật mua trang bị phòng thủ, sau đó lùi vị trí đến trụ của mình, khoảng cách gần trụ một chút, ổn định lớn lên, đợi khi giao tranh ở giữa trận ra carry.
Nhìn thấy Modeste cấu máu ở dưới trụ, Bao Húc hình như rất lo lắng, bắt đầu vui vẻ chạy loạn, giá trị cuồng nộ đầy ắp.
Nhưng hắn cũng không thể làm gì được, cho dù có đi chung với người đi rừng, cả hai cũng không thể vượt trụ giết Modeste được.
Bùi Khiêm không nhịn được mà hả hê, hừ, ta ở dưới trụ, có thể làm gì được ta?
Không thể không nói, cái chết của Modeste ban nãy cũng có thu hoạch, đi rừng cấp hai của đối phương để lộ ý đồ, đi rừng bên mình vào thẳng khu của đối phương, mà Nguyễn Quang Kiến cũng vô cùng thông minh, đi thủ rừng của bên mình, tránh đối phương thay đổi.
Như vậy, đi rừng bên mình đang mở ba kết cấu buff.
Bùi Khiêm hoàn toàn không hề hoảng loạn, trông có vẻ đang nắm vững tất cả… cái quỷ ấy!
Mới mấy phút, hắn đang định thong dong cày cuốc, ăn sạch làn sóng lính tiến vào trụ một cách tuyệt cmn vời thì phát hiện Bao Húc vẫn luôn điên cuồng chạy xung quanh tích lũy điểm cuồng bạo thẳng thừng ẩn thân vào trụ!
Modeste bị Bao Húc tích đầy điểm cuồng bạo đẩy một cái, mà đường giữa và đi rừng của đối phương chui ra khỏi bụi cỏ, đánh một trận tả tơi!
Bùi Khiêm nhìn màn hình trắng đen của mình và làn sóng lính dưới trụ, mình thành 0 - 2 rồi.
Hình như cả hẻm núi chư thần này chỉ có con đường của mình là ào ào vũ bão.
Mà lúc Nguyễn Quang Kiến giữ được đường giữa đối diện đã im lặng kéo theo một làn sóng lính, đẩy chúng đến dưới trụ đối phương, sau đó, thong dong đặt dấu chấm hỏi, tỏ ý đường giữa mất rồi.
Bùi Khiêm: “?”
Không đúng, chẳng phải nói phải giết tên chàng trai Nguyễn vui vẻ này thành 0 - 10 sao?
Liên tiếp giết ta là ý gì?
Bùi Khiêm rất muốn gõ lên màn hình: “Lừa ta hả?”
Nhưng nghĩ khác đi thì thôi vậy.
Dù sao thì đây chính là cơ chế game, bị nhắm vào thì chịu thôi, bây giờ gõ chữ cũng có thể bất lực phẫn nộ, không có ích gì.
Chỉ có kẻ yếu mới đổ lỗi thất bại bản thân nhắm vào đối phương, người mạnh chân chính sẽ lội ngược dòng, còn có thể carry toàn bộ!
Bùi Khiêm quyết định nghiêm túc, im lặng đóng trò chuyện trong trận.
Quan trọng nhất bây giờ là phải giữ vững trạng thái, battle bàn phím với đối phương chỉ bị nhằm vào thảm hơn thôi, không có ích.
Xem như đối phương không tồn tại, sau đó nghiêm túc suy nghĩ từng hành động.
Lúc đảo ngược tình thế carry toàn cục sẽ làm anh hùng bàn phím trào phúng đối phương trong trò chuyện trận một phen!
Lén liếc sang màn hình Nguyễn Quang Kiến, quả nhiên đang trò chuyện.
Bùi Khiêm án binh bất động.
Hừ, các ngươi cứ việc nói, ta chơi của ta, tuyệt đối sẽ không bị các ngươi ảnh hưởng đến tâm trạng!
……
Game vẫn tiếp tục.
Modeste để nhà lữ hành Bao Húc lao xe như điên đến trước trụ, vẫn thờ ơ, tuyệt không ra khỏi trụ.
Mà ba người đường trên, đường giữa đường rừng bên địch lại không vượt trụ không tha, muốn chơi lại chiêu cũ, công giết Modeste dưới trụ.
“Có thôi đi không?”
“Các ngươi điên rồi sao!”
Modeste ra quân đối phó với ba kẻ địch dưới trụ, mà ba kẻ địch này đã có chuẩn bị rồi, thay phiên chống lại trụ, muốn giết Modeste xong thì lui về an toàn.
Ngay thời điểm mấu chốt, Nguyễn - Phong Chi Mặc Khách thúc ngựa chạy đến!
Phong Chi Mặc Khách chưa xuất hiện trên màn hình trắng đen của Bùi Khiêm, nhưng giọng nói hắn đã vang trong tai nghe.
“Nga Mi vượt hẳn trời cực Tây, Nam Minh luôn nối tiếp La Phù.”