“Đồng thời, tổng giám đốc Bùi cũng đang muốn nói với người tiêu dùng, tập thể hình là cần phải kiên trì và bền bỉ, bất kỳ phòng tập thể hình nào trên thế giới đều không thể cho ngươi thân hình hoàn mỹ, chung quy đến cuối cùng vẫn phải tự dựa vào chính ngươi.”
“Không thể không nói, Thác Quản Fitness của tổng giám đốc Bùi đã khởi xướng một kiểu quan niệm về sức khoẻ và tập thể hình khoa học.”
“Nhưng chúng ta cũng cần phải chú ý đến một điều, hiệu quả thần kỳ này của Thác Quản Fitness có thể nói là thấy ngay lập tức, câu nói này của tổng giám đốc Bùi có thêm một kiểu tâm thái của người khôn ngoan chính là ‘nói năng phải để lại ba phần đường lui’.”
“Ký giả còn muốn hỏi thêm nhiều vấn đề, chỉ đáng tiếng khi ký giả bình tĩnh lại, tổng giám đốc Bùi đã xoay người rời đi, biến mất vào trong biển người mênh mang.”
“Hình ảnh”
Tuy rằng đây là một tấm hình được chụp bằng điện thoại di động, nhưng chất lượng hình không tệ, lấy nét rất rõ ràng, suy cho cùng người chụp ảnh cũng là một ký giả chuyên nghiệp.
Chỉ thấy dòng người ồ ạt bên ngoài cửa quán sinh hoạt Esports cà phê Internet Netfish, đều là quan khách nhiệt tình vẻ mặt hưng phấn vừa mới xem xong thi đấu, biểu cảm của bọn họ mỗi người mỗi khác, có nhiệt liệt, có hưng phấn, có mong chờ...
Mà trong vô số người phía chính diện hướng về ống kính, có một bóng lưng đang xoay người rời đi, lộ vẻ cực kỳ thu hút ánh nhìn của mọi người.
“Bóng lưng của tổng giám đốc Bùi khiến ta nghĩ đến một câu thơ ‘việc xong giũ áo lui, giấu mình không tên tuổi’.”
“Vào lúc khai trương quán sinh hoạt Esport ở cà phê Internet Netfish 3.0, tổng giám đốc Bùi đã đến hiện trường, kín kẽ chứng kiến sự bắt đầu của thời đại Esports, rồi phất ống tay áo âm thầm rời đi, không mang theo bất kỳ cảm giác tồn tại nào.”
“Có lẽ rất nhiều năm sau tổng giám đốc Bùi nhìn lại đế quốc Esports khổng lồ của hắn, sẽ nhớ lại tất cả những thấy này đều là xuất phát từ một quán cà phê Internet nhỏ bé và trận đấu giao hữu đặc sắc của hai đội ngũ.”
“Tổng giám đốc Bùi yên lặng xem hết tất cả những thứ này, để lại toàn bộ phong quang và tiếng vỗ tay ở chính giữa sân khấu cho người khác, mà bản thân hắn thì lại tiêu sái công thành thân thoái, quay về trong biển người.”
“Hơn nữa bóng lưng này, chẳng phải là đang đặc tả phong cách hành sự của tổng giám đốc Bùi từ khi khởi nghiệp đến nay sao? Khiêm tốn, ít nói, giống như không có chút cảm giác tồn tại nào, lại âm thầm ảnh hưởng đến mọi phương diện của tập đoàn Đằng Đạt.”
“Thật sự có thể gọi là, ‘ngoảnh đầu nhìn lại nơi hiu quạnh, quay về, không mưa gió cũng chẳng trong xanh’!”
……
Xem cả bài báo , Bùi Khiêm cảm thấy tâm trạng phức tạp.
Đang đùa gì vậy!
Một bản thảo mà trộn lẫn mấy loại phong cách viết?
Nhìn tiêu đề, đây rõ ràng là thể loại gây sốc;
Xem mở đầu, dường như lại là thể loại ký thực;
Đếu đoạn cuối, đột nhiên bắt đầu ngâm thơ, biến thành thể loại trữ tình!
“Tên ký giả này, sao có thể viết như vậy được chứ!”
“Ngoài phần người trẻ tuổi khiêm tốn mà anh tuấn, những phần khác đúng là nói xằng nói xiên!”
“Đặc biệt là đoạn cuối cùng, đúng là thổi phồng đến mức còn quá đáng hơn thu được tiền!”
“Bài báo vớ vẩn thế này, chắc không có ai tin đâu nhỉ? Đừng có mà đùa giỡn kiểu này với chứ.”
Bùi Khiêm âm thầm mở khu vực bình luận ra.
Nhưng thứ đập vào trong mắt, lại đều là bình luận tốt, độ hot đúng là cao hơn trong tưởng tượng rất nhiều!
“Hình như là thật đó, về sau tổng giám đốc Tiêu đã xác nhận, quả thực tổng giám đốc Bùi có mặt tại đó!”
“Đây chắc không phải nguyên văn lời nói của tổng giám đốc Bùi đúng không?”
“Vậy chắc chắn đã trải qua xử lý nghệ thuật, nhưng chắc cũng không chênh lệch quá nhiều.”
“Viết rất hay, đặc biệt là hai câu thơ này, còn có bức ảnh này, hoàn toàn trùng khớp với khí chất của tổng giám đốc Bùi!”
“Mơ hồ cảm thấy rất bùng cháy là sao vậy chứ, đặc biệt là đoạn ‘nhiều năm về sau nhìn lại đế chế Esports khổng lồ của hắn’, đúng là bá khí ngời ngời! Ta đã tưởng tượng ra được khung cảnh đó rồi!”
“Ta đã thiết kế bức ảnh này thành hình dán tường rồi! Phải thường xuyên nhắc nhở bản thân trở thành một người giống với tổng giám đốc Bùi!”
Xem bình luận bên dưới bài báo, Bùi Khiêm yên lặng lắc đầu rơi vào trầm mặc.
Đồng thời trong đầu nhảy ra rất nhiều dấu hỏi.
Đã trải qua xử lý nghệ thuật, nhưng chắc không chênh lệch quá nhiều?
Rất bùng cháy?
Thiết kế thành hình dán tường?
Thế giới này có phải... đã xảy ra vấn đề ở đâu đó rồi không?
Cà phê Internet Netfish chi nhanh Đại học Hán Đông.
Ăn xong bữa trưa, Bùi Khiêm vừa uống cà phê, vừa chau chuốt lại sơ đồ tư duy lúc trước một lượt, đồng thời ghi chép lại các mối liên hệ vừa mới xuất hiện giữa các bộ phận như Game Đằng Đạt, Game Thương Dương, quán cà phê Internet Netfish và câu lạc bộ Esports DGE.
Nhìn thấy các đường liên kết ngày càng tăng lên, ngày càng dày đặc phức tạp, Bùi Khiêm cảm thấy mỗi một đường đều là một thanh đao đâm lên trên lưng mình.
“Tính ra thì sơ đồ tư duy này vẫn có chút hữu ít.”
“Ít nhất lần này ta đã dựa vào sơ đồ tư duy này thành công suy đoán ra được rồi mà!”
“... Tuy rằng chậm mấy hai tiếng đồng hồ.”
“Nhưng mà lần sau chắc chắn sẽ có tiến bộ!”
Bùi Khiêm gập máy tính lại, đột nhiên tâm huyết trào dâng muốn đến khu vực lên mạng của quán cà phê Internet Netfish dạo một vòng.
Sau khi dạo một vòng, Bùi Khiêm đột nhiên nhận ra hình như có chỗ nào đó không đúng lắm.
Tỉ mỉ nhớ lại...
Hình như người chơi GOG ở quán cà phê Internet Netfish nhiều hơn rất nhiều người chơi IOI? Trên số liệu dường như đã bộc lộ rõ xu thế nghiền ép!
Không lý nào lại vậy?
Bùi Khiêm suy đi nghĩ lại, hình như là Game Thương Dương liên lạc với mấy quán cà phê Internet này trước, tiền cho cũng nhiều hơn, vậy sao vẫn xuất hiện tình huống thế này chứ?
“Lẽ nào nguyên nhân là do Tiêu Bằng?”
“Nghĩ kỹ lại thì quán cà phê Internet Netfish 3.0 đều là đặc chế riêng dành cho GOG, vậy thì các quán cà phê Internet Netfish khác chịu ảnh hưởng người chơi GOG nhiều hình như cũng rất bình thường.”