Thanh Quan

Chương 394

Tần Mục cười một chút, rót rượu thêm:

- Loại rượu này kỳ thật cũng không đắt, một cân cần ba nguyên là được

Con mắt Duẫn Chiếu Cơ sáng ngời, lập tức nói ra:

- Đã như vầy tôi muốn vật phẩm này thêm vào hợp tác của chúng ta

Tần Mục lắc đầu, Cừu Tiểu Bằng đã mở giấy gói đóng kín ra, cho Tần Mục cùng Duẫn Chiếu Cơ xem Niếp Lợi lập tức hiểu dụng ý của Tần Mục, hấp tấp chạy ra ngoài lấy chai rượu thứ ba vào

Cùng là rượu nhưng đóng gói khác nhau, giá cả một cân nâng lên thành năm mươi nguyên Thập niên 90, hơn năm mươi nguyên một bình rượu quả thực chính là giá trên trời, huống chi tiêu chuẩn sinh hoạt của Trung Quốc hơn Triều Tiên rất nhiều

Duẫn Chiếu Cơ càng uống càng không phải tư vị, rõ ràng là cũng rượu nhưng vì sao giá cả không giống nhau Nàng nghi hoặc nhìn qua phía Tần Mục, phát hiện gương mặt của phó bí thư này đầy thâm ý:

- Doãn tiểu thư, cô có ý định mua sắm loại rượu nào

Ý tứ không cần nói cũng biết, Triều Tiên cởi mở với Trung Quốc bao nhiêu tiện lợi thì có bao nhiêu giá tiền khác nhau Nếu lợi ích đầy đủ, Tần Mục thậm chí không tiếc mang rượu tặng cho Triều Tiên

Dùng rượu đế đổi lấy chính sách lợi ích, Tần Mục suy nghĩ này có chút hão huyền Trong lòng Niếp Lợi xuất hiện vô số suy nghĩ, trừ phi là đồ đần mới đáp ứng yêu cầu này

Vượt quá Niếp Lợi đoán trước, Duẫn Chiếu Cơ chẳng những không có giận tím mặt, ngược lại lâm vào trầm tư Bọn họ đang thiết kế bẩy rập cho nước Nga, mà nước Nga bên kia thiếu nhất là rượu nồng độ cao Vodka mặc dù nóng nhưng không nóng bằng rượu này Công nghiệp chế tạo rượu của Triều Tiên vẫn được chính phủ đỡ nhiều, thế nhưng mà không thể bằng Trung Quốc

Tần Mục nhìn thấy Duẫn Chiếu Cơ đặt đề nghị này vào lòng liền đứng lên cáo biệt Sau đó ký tên vào hiệp nghị chính thức, xưởng rượu nhỏ được Tần Mục dụng tâm giúp, hy vọng chờ mình rời khỏi huyện Lan Trữ thì Lục Triêu Hương có một chèo chống được sản nghiệp của mình Dù sao Lục Triêu Hương quá khổ rồi, Tần Mục giúp được chút nào thì giúp

Phần văn bản tài liệu lúc trước đưa lên đã bật vô âm tín Tần Mục cùng lão gia tử trò chuyện thì không nghe lão gia tử nhắc tới, Tần Mục tự nhiên sẽ không hỏi thăm chuyện này Tới gần gần tới cuối năm Tỉnh ủy trực tiếp phát tới điều lệnh, bởi vì trừng trị đám người Đảng Hồng Quân thủ đoạn quyết tuyệt, cộng thêm kinh tế huyện Lan Trữ không ngừng tăng lên, bí thư huyện ủy Trần Đông Thăng chiến tích rõ rệt, đặc cấp điều nhiệm đi đảm nhiệm chức thường vụ phó chủ tịch thành phố, chuyên quản khai phát kinh tế Mà chức bí thư huyện ủy do chủ tịch huyện Lý Trung Nguyên tạm thay thế, trên cơ bản người thay thế sau này sẽ chuyển thức chính thức Mà Tần Mục vẫn ngồi ở chức phó bí thư không nhúc nhích

Thẳng đến hai mươi sáu tháng chạp thì Tần Mục thu được phong thư của trung ương, muốn Tần Mục tiến vào trường đảng bồi dưỡng nửa năm Tuy tiến vào trường đảng không có nguyên nhân nào cả, nhưng trong lòng Tần Mục biết rõ tình huống, chức vụ ba người bọn họ biến hóa tất nhiên có quan hệ tới hiệp nghị với Triều Tiên

Trần Đông Thăng, Lý Trung Nguyên thăng chức, Tần Mục tiến thẳng vào trưởng đảng trung ương, ba người ngầm hiểu lẫn nhau, buổi tối tự nhiên lại tề tụ đến nhà Tần Mục Trong khoảng thời gian này Tần Mục cũng chạy vào thành phố, vẫn không có gặp mặt Vạn Hữu Niên, nhưng mà quan hệ với Tả Bình An tiến thêm một bước Nghe Tần Mục nói phát triển mạnh Lục Triêu Hương, Tả Bình An rốt cục vẫn quyết định lễ mừng năm mới phải quay về Lục Triêu Hương bái tế và quét dọn phần mộ tổ tiên nhiều năm

Tần Mục cũng nhìn thấy Cận Tiểu Xuyên cùng Vân Băng, cổ vũ Cận Tiểu Xuyên nên động não chuyện phát minh điện thoại, không nên học người khác Lấy đồ vật của người khác ra mà nghiên cứu chứ không phải bắt chước dùng Tần Mục còn dùng dùng một câu quảng cáo kiếp trước ra nói với Cận Tiểu Xuyên, thẳng đến mấy năm sau trở thànhcâu nói quảng cáo nổi tiếng nhất của "Yêu hoa điện tử" nổi: vẫn bị bắt chước, chưa bao giờ vượt qua

Trong thành phố Đằng Long không bắt người bố cục thì Tần Mục vẫn canh cánh trong lòng, lúc thiết trí xí nghiệp dược Tam Dương câu cá lớn, nếu như không cầm những người này ra hắn có cảm giác há miệng mắc xương, làm cho hắn ăn cơm cũng có chút chán ngấy

Nhưng mà lần này đi và đi nơi nào Tần Mục cũng chẳng hiểu Trên chính trị không có báo thù vĩnh viễn, nếu như cấp trên quyết định cho Tần Mục đi nơi khác thì hắn phải nghe tổ chức an bài, nuốt cơn tức này xuống

Ba người buổi tối uống không ít rượu, là rượu của Lục Triêu Hương sản xuất Cừu Tiểu Thiền vẫn bận rộn công việc nấu nướng, mãi cho đến hơn mười giờ tối ba người mới chấm dứt uống rượu, hút thuốc sau đó nói chuyện

Lúc này ba người gặp mặt rất ít Trần Đông Thăng và Tần Mục dặn dò Lý Trung Nguyên, nhất định phải bảo vệ tốt cục diện hiện tại của huyện Lan Trữ, ít nhất phải chờ ba năm mới vững tình thế Lý Trung Nguyên tự nhiên toàn quyền đáp ứng, hai người này điều đi khẳng định cấp bậc cao hơn mình, trên quan trường phía trên có người đương nhiên dễ xử lý nhiều chuyện Hắn thậm chí quyết định đời này phải về hưu ở huyện Lan Trữ

Đợi đến lúc Trần Đông Thăng cùng Lý Trung Nguyên đi rồi, Cừu Tiểu Thiền cũng thu hồi biểu hiện cấp dưới, nàng trợn trắng mắt:

- Còn lãnh đạo nữa, nghe các người nói lời kia giống như nông dân quê chúng tôi nói chuyện

Tần Mục cười lên ha hả, nghiêm túc nói:

- Nói chuyện như nông dân mới là cán bộ tốt, cả ngày bày giọng làm quan là đối địch với nhân dân

Nói xong phối hợp đi qua một bên uống trà

Cừu Tiểu Thiền nhai nuốt lời này Tần Mục và hơi si ngốc, có bao nhiêu người làm quan mỗi ngày ở trong văn phòng uống trà đọc báo, chờ tiếng chuông tan tầm thì ra về, nhìn thấu ý tứ trong lời Tần Mục có bao nhiêu người

Chậm rãi, trong mắt Cừu Tiểu Thiền biến hóa thành ôn nhu, cảm giác thân ảnh của Tần Mục càng ngày càng cao

Trường đảng trung ương thông tri quá đột ngột, Tần Mục tới ba mươi tết mới bàn giao công tác vào tay Lý Trung Nguyên Thời điểm quyền lợi ba người tập trung vào một người, Tần Mục hơi có chút lo lắng Lý Trung Nguyên thuộc cán bộ trung lập, quá mức chuyên quyền, dễ dàng khiến các hệ phái khác đấu đá Tần Mục đem lo lắng của mình tiết lộ cho Lý Trung Nguyên một ít, Lý Trung Nguyên ngầm hiểu lẫn nhau cười lĩnh hội

Hàn Tuyết Lăng xuất hiện đầy hoa lệ, tự mình điều khiển phi cơ đặc chủng đón Tần Mục Thời điểm Tần Mục lên phi cơ thì Hàn Tuyết Lăng mất tự nhiên ho khan một tiếng, nói ra:

- Xuống phi cơ tự anh tìm xe taxi

Lúc này Tần Mục không hiểu gì cả

Máy bay đến kinh thành thì tối đã hàng lâm Hàn Tuyết Lăng quả nhiên mặc kệ Tần Mục, tự mình lấy xe thể thao ở sân bay rời đi, nhìn chiếc xe hình thù cổ quái thì Tần Mục buồn cười, nha đầu này còn không biết được xe này có nắp trần lên xuống, hắn và đám người hiểu xe biết nàng chà đạp một chiếc xe tốt

Ngồi taxi trở lại đại viện Tần gia, người của Tần gia tề tựu đủ cả Đại cô tam cô nhìn Tần Mục tự nhiên vô cùng thân thiết, hai năm qua Tần Mục biểu hiện đạt được các nàng tán thành

Bình Luận (0)
Comment