Thanh Quan

Chương 480

Mặc dù là lời nói khiêm tốn, nhưng Hạ Chân lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, làm sao là khiêm tốn, rõ ràng là muốn nói với mình chức năng của Bộ quản lý tin tức Tần Mục hiểu thật rõ ràng, liền cười nói với Niếp Vinh Bình:

- Lão Niếp ah, xem binh các anh dạy dỗ đi, cả đám người đều giống như anh, đều nói chuyện mang ẩn ý, anh còn không nhanh hạ lệnh.

Tần Mục đã hiểu chỉ sợ Hạ Chân lẫn Niếp Vinh Bình đều từ quân đội đi xuống, mang theo vài phần ngay thẳng. Đây cũng có ý tứ Hạ Chân lộ ra tín hiệu với Tần Mục: chỉ cần cậu nói có lý, xem thể diện của Niếp Vinh Bình tôi cũng sẽ không truy cứu chỗ không đúng, nhưng cậu ngàn vạn lần đừng nói chuyện một nửa giấu một nửa, lão tử giao tế với Niếp Vinh Bình nhiều năm như vậy, vừa nghe liền sẽ hiểu được.

Một câu nói ra nhiều quan hệ như vậy, rốt cục có lực đạo quan chức cấp bộ, trong đó còn mơ hồ giúp Niếp Vinh Bình càng thêm gần gũi Tần Mục, Niếp Vinh Bình cười nói:

- Tiểu Tần, có thấy không, Hạ bộ trưởng tức giận, cậu mau nói đi.

Tần Mục lấy ra gói thuốc Hồng Tháp Sơn, mời Hạ Chân cùng Niếp Vinh Bình, hai người đều tỏ vẻ không hút thuốc lá, Tần Mục liền đặt gói thuốc lên bàn, tổ chức chút ngôn ngữ, bắt đầu nói:

- Kỹ thuật internet của chúng ta là căn cứ theo kỹ thuật nước ngoài mà làm. Tin tức internet nháy mắt thay đổi ngàn vạn, có internet tồn tại, cuộc sống trong tương lai, quân sự, xây dựng cơ bản, quốc gia cùng quốc gia lui tới tất nhiên sẽ lấy internet làm chủ yếu.

Ánh mắt Hạ Chân híp lại, ngôn ngữ mũi nhọn của Tần Mục hoàn toàn là kết quả thương thảo nhiều lần trong Bộ quản lý tin tức mới có. Hắn thật không ngờ, với một quan chức cơ sở trẻ tuổi như Tần Mục thế nhưng đem vấn đề nhận thức thấu đáo đến như thế, thành phố Đằng Long thật sự là nơi nhân tài ẩn dật. Hắn gật nhẹ đầu, hỏi:

- Vậy sản nghiệp internet sẽ đảm đương vị trí như thế nào đây?

Tần Mục khẽ mím môi, trong lòng nhanh chóng tìm kiếm ý tứ những lời nói của Hạ Chân, lại không nhanh không chậm nói:

- Sản nghiệp internet là cửa sổ hướng về quần chúng, có sự tồn tại của sản nghiệp này, internet sẽ không còn là điều thần bí, cũng làm cho càng ngày càng nhiều người biết ý nghĩa cùng cách sử dụng mà nó đại biểu.

Lời Tần Mục nói ra đều là lời tổng kết đời sau đối với internet, hơn nữa cộng thêm một ít cách nhìn cùng một ít ngôn ngữ có chút bất công của bản thân hắn, nghe được làm Hạ Chân khi gật đầu khi lắc đầu. Tần Mục sẽ không ngu ngốc tới mức đem lời phân tích về internet ở đời sau toàn bộ nói ra, làm vậy chẳng khác gì đánh vào mặt Hạ Chân. Hắn chỉ gia tăng chút cách nhìn có vẻ quá khích, cũng có lý có cứ, chẳng qua chỉ là góc độ của cá nhân mà thôi.

Tần Mục nói xong lại có chút ngạc nhiên nói:

- Hạ bộ trưởng, Niếp bí thư, tôi đã thất lễ.

Niếp Vinh Bình cùng Hạ Chân đưa mắt nhìn nhau, Niếp Vinh Bình nói:

- Lão Hạ, nhìn thấy không, đây chính là nhân tài của thành phố Đằng Long chúng ta, so với thanh niên trong Bộ tin tức của các anh như thế nào?

Khẩu khí của hắn có vài phần kiêu ngạo, người mà Cao Phái đặc biệt căn dặn, thấy thế nào cũng phải là tuấn kiệt anh tài.

Hạ Chân gật gật đầu, nói:

- Mặc dù có chút hương vị mang theo ý nghĩ cá nhân, nhưng vẫn có ý nghĩ riêng của mình, chẳng thể trách cậu có thể xử lý chuyện trong huyện Thanh Thao thật sinh động.

Tần Mục vội vàng bỏ qua lời bình này, nói:

- Đây là nhờ kết quả nỗ lực của bí thư Diệp Thạch Bình cùng các đồng liêu trong huyện ủy, tôi thật không dám kể công.

Hắn mang Diệp Thạch Bình ra nói cũng có ý nghĩ riêng của mình. Hạ Chân đến từ thủ đô, tục ngữ nói không đến thủ đô sẽ không biết chức quan mình nhỏ, quan hệ ở nơi đó thật sự quá rắc rối phức tạp, ở chợ mua thức ăn đụng tới một người nói không chuẩn lại là thân thích của một vị phó bộ chính bộ gì đó, vì vậy khi Tần Mục nói chuyện vẫn thật tận tâm. Nếu Hạ Chân nhận thức Diệp Thạch Bình, vô luận có quan hệ gì hay không, chung quy sẽ không có ý kiến gì với câu nói này của Tần Mục.

Hạ Chân lắc đầu, nói:

- Diệp Thạch Bình sao, ha ha…Vì sao Uyển Nhi vẫn chưa trở lại, lá gan con bé kia càng lúc càng lớn!

Hắn đổi đề tài, đây cũng là thái độ cần bày tỏ trong quan trường.

Ánh mắt Tần Mục chợt sáng, Hạ Chân thật sự nhận thức Diệp Thạch Bình, nhưng chỉ sợ không có cảm tình gì với hắn, điểm này có thể đem ra lợi dụng. Tần Mục cũng không quá khẳng định, dù sao hắn chỉ mới gặp mặt Hạ Chân lần đầu, chức vị cấp bậc kém hơn rất nhiều, hắn sẽ không liều lĩnh như vậy.

Trường hợp bởi vì những lời này mà có chút lạnh lẽo, Tần Mục nhìn vào mắt Niếp Vinh Bình, chứng kiến vẻ trách cứ trong mắt của hắn. Tần Mục nhất thời hiểu được, có lẽ giữa Hạ Chân cùng Diệp Thạch Bình có khe hở, trong không khí hài hòa như vậy mà hắn đi nhắc tới tên người này, là có chút không ổn.

Tần Mục có chút oan uổng, hắn nói chuyện chỉ là ngôn ngữ quan trường, không có bao nhiêu sai lầm. Nhưng tín hiệu của Niếp Vinh Bình làm cho Tần Mục hiểu được, lần này Hạ Chân đi xuống nói không chuẩn là có ý tưởng tìm Diệp Thạch Bình phiền toái.

Điều này thật có chút vi diệu, trong lòng Tần Mục nhanh chóng lướt qua một kế hoạch.

- Lão Hạ, con người của anh sao, cả ngày chỉ nghĩ tới công tác, bao nhiêu tuổi rồi còn không sợ bị mệt mỏi.

Rốt cục Niếp Vinh Bình vẫn có chút chiếu cố Tần Mục, không làm cho hắn quá mức xấu hổ, đổi sang đề tài khác.

Lúc này chuông cửa vang lên, Hạ Chân cười nói:

- Con bé kia cuối cùng đã trở lại. Lão Niếp, tôi đang lo lắng, có nên cho con nhỏ cũng trải qua một lần xuống dưới cơ sở rèn luyện hay không, bằng không sẽ bị tôi làm hư.

Niếp Vinh Bình cười ha hả, Tần Mục chỉ đành phải cười theo.

Đợi khi vợ của Niếp Vinh Bình đưa Uyển Nhi gì đó đi vào, ánh mắt Tần Mục chợt giật mình, không ngờ chính là cô bé chơi trò chơi trong cửa hàng internet. Thật hiển nhiên Uyển Nhi cũng nhận ra hắn, bĩu môi nói:

- Niếp thúc, là ai vậy?

Niếp Vinh Bình bật cười, giới thiệu hai người với nhau. Tần Mục nho nhã lễ độ nói:

- Hạ tiểu thư, chuyện buổi chiều xin thông cảm nhiều hơn.

Niếp Vinh Bình cùng Hạ Chân sửng sốt, không ngờ hai người đã gặp mặt. Nhưng vẻ mặt của Hạ Uyển Nhi có vẻ mất hứng, chỉ sợ giữa hai người có chuyện không vui phát sinh. Niếp Vinh Bình biết rõ với thân phận cùng tác phong của Tần Mục, đương nhiên sẽ không làm chuyện gì quá giới hạn, chỉ sợ chuyện này là do Hạ Uyển Nhi không đúng. Nhưng dù sao hắn cùng Tần Mục là quan viên địa phương, có chênh lệch với quan chức thủ đô, liền ho khan một tiếng nói:

- Tiểu Tần, Hạ bộ trưởng cùng Uyển Nhi đến Đằng Long cũng không phải đi du lịch, quan hệ tới nhiệm vụ trọng đại trong việc xây dựng sản nghiệp internet của Đằng Long, cậu nên ý tứ một chút đi.

Nếu đã nói vậy Tần Mục đã biết nên làm như thế nào, khẽ cười nói:

- Lúc xế chiều ở trong cửa hàng internet đã có chút không thoải mái với Hạ tiểu thư, đều là lỗi của tôi. Nhưng Hạ tiểu thư chơi trò chơi đã làm tôi sản sinh một ý nghĩ, muốn mở rộng internet tất nhiên cần bắt đầu từ game online.

Bình Luận (0)
Comment