Thanh Quan

Chương 528

Tần Mục ha ha cười nói:

- Trương kinh lý nhắc tới chuyện này, nếu đã đến Đằng Long đầu tư, còn là đối tượng khảo sát hàng đầu của Thanh Thao, chúng tôi hoan nghênh còn không kịp, vì sao lại có ý nghĩ khác. Trương kinh lý đúng là người thông minh lanh lợi, nói chuyện làm việc thật làm người tin phục, nhưng ly rượu này thật sự là rót quá nhiều rồi.

Trương Lệ Na cười ngồi xuống bên cạnh Tần Mục, bưng ly rượu cụng nhẹ ly của hắn, cười quyến rũ nói:

- Tần bí thư, tục ngữ nói rượu gặp tri kỷ ngàn chén ít, ly thứ nhất khởi đầu tốt đẹp, ngài nên nể mặt một chút chứ?

Nể mặt? Ngón tay Tần Mục gõ nhẹ lên ly rượu, mặc dù sau lưng Trương Lệ Na có vai chính, nhưng không tư cách đánh đồng với hắn, hiện tại hai người đều bãi ở ngoài sáng, Tần Mục căn bản không cần cho nàng mặt mũi, trong mắt thoáng hiện tia suy nghĩ sâu xa, bưng ly rượu cười nói:

- Cùng nhau trợ giúp, cùng nhau tiến bộ, Trương kinh lý, lời này của cô quá khiêm nhường.

Nói xong Tần Mục nâng nhẹ ly rượu, Trương Lệ Na có rượu trợ hứng, tin tưởng bằng vào mị lực của mình đủ sức làm Tần Mục mê đắm.

Trương Lệ Na uống cạn sạch ly rượu, chợt phát hiện Tần Mục chỉ uống nửa ly, không khỏi cười quyến rũ nói:

- Tần bí thư, một ly khởi đầu tốt đẹp nếu như không uống cạn thật sự là điềm xấu nha.

Tần Mục vội vàng khoát tay nói:

- Đừng đừng, tửu lượng tôi quá kém, một ly này thật không uống nổi.

Nói xong vẻ mặt như khổ sắc cầm ly rượu lắc đầu cười nói:

- Ly rượu thứ nhất này dù sao cũng không thể quét mặt Trương kinh lý, cạn ly!

Nói xong Tần Mục uống cạn, lại vội vàng châm điếu thuốc, không ngừng ho khan.

Trương Lệ Na xoay chuyển ánh mắt, giúp Tần Mục rót một ly, tự mình rót đầy, sau đó nhìn vẻ mặt thoáng đỏ của Tần Mục, gắp tôm hùm bỏ vào chén của hắn, cười nói:

- Đây là tôm hùm Đông Hải, tuyệt đối chính tông, Tần bí thư nhấm nháp một chút.

Tần Mục gật gật đầu, sau đó đem lực chú ý vào thức ăn, tâm tư nhanh chóng chuyển động, Trương Lệ Na biết rõ về khách sạn Kinh Điển này, như vậy mạng lưới quan hệ cũng có một tay, làm được chu đáo như thế có thể thấy được vì đến Bắc Liêu phát triển, nàng cũng hạ thật nhiều công phu.

Nhưng Trương Lệ Na rõ ràng không đem mục đích của mình nói thẳng ra, điều này có chút không hợp với lẽ thường, Tần Mục chậm rãi thưởng thức tôm hùm, tán thán:

- Quả nhiên là khách sạn nổi danh Đằng Long, hương vị tôm hùm ở đây rất ngon.

Trương Lệ Na nghe được Tần Mục tán thưởng, lập tức cười duyên, cho rằng Tần Mục mượn tôm hùm tán thưởng nàng, lại gắp thức ăn cho hắn, nói:

- Rượu ngon xứng tôm hùm, đây thật sự là phong vị độc đáo đâu.

Trương Lệ Na càng nói nghi hoặc trong lòng Tần Mục càng mãnh liệt, hắn nhìn ra được nàng cố ý câu dẫn hắn, nhưng hắn lại cảm thấy dù sao nàng cũng nên tự hiểu lấy mình. Đừng nói địa vị cùng mối quan hệ giữa hai người thế nào, Trương Lệ Na lớn tuổi hơn hắn, cho dù hắn có bụng đói vơ quàng, trong nhà còn nhiều cô gái vô cùng xinh đẹp gợi cảm mà hắn vẫn có thể tự chủ được bản thân, huống chi là loại nữ nhân phong trần như Trương Lệ Na đây? Nhưng Tần Mục thật không ngờ trong lúc hắn vô ý lộ ra ánh mắt lại làm cho nữ nhân tự kỷ như Trương Lệ Na sản sinh ý tưởng đặc thù khác.

Bóng đêm càng lúc càng nùng, Tần Mục thấy Trương Lệ Na tiếp tục rót rượu, cười nói:

- Trương kinh lý, có chuyện gì cô cứ nói thẳng, nếu còn uống nữa chỉ sợ phải nằm xuống rồi. Mặc dù là rượu ngon nhưng không cần mê đắm quá.

Trương Lệ Na vén tóc, tay phải mở một cúc áo trên lễ phục, cười nói:

- Tần bí thư, chúng ta chỉ là kết giao bạn bè, có chuyện gì đâu nha?

Trương Lệ Na cởi cúc áo, lễ phục rơi nhẹ xuống một đoạn, bả vai nháy mắt xuất hiện trước mặt Tần Mục. Nàng thấy ánh mắt hắn ngưng tụ, cười rộ lên nói:

- Tần bí thư, ngài là thiếu niên oai hùng, nắm cả Thanh Thao trong tay, có câu không biết tôi có nên nói hay không.

Tần Mục châm điếu thuốc, cười nói:

- Thời gian tôi ở Thanh Thao còn chưa lâu, hơn nữa mới thăng chức, còn nhiều việc phải tìm hiểu ngay từ đầu. Trương kinh lý là người ngoài cuộc, có lẽ nhìn thấy rõ ràng hơn một chút, có lời gì cứ nói, chúng ta đến làm bạn bè đó thôi.

Trong lòng Trương Lệ Na lập tức bành trướng, bắt đầu khua môi múa mép phân tích thế cục Thanh Thao. Tần Mục nhận chân lắng nghe, không ngờ nữ nhân này có thể đem đại mạch phát triển của Thanh Thao phân tích như vậy, có chút chi tiết cũng thật hiểu rõ, không khỏi cảm thấy thán phục tài luồn cúi của những thương nhân dân doanh như thế.

Hai người vừa nói chuyện vừa uống rượu, chai rượu bị uống hơn phân nửa. Trương Lệ Na nương theo men rượu không ngừng cười duyên, bắt đầu dùng Mộng NiNa là mẫu, thử thăm dò cách nhìn của Tần Mục trong chuyện hùn vốn.

- Hạng mục tốt thì chúng tôi luôn cần ủng hộ đó thôi, không thể chỉ mãi canh chừng bình vàng mà không cho nó sản xuất vàng, như vậy sẽ không hợp với chính sách của quốc gia.

Tuy rằng Tần Mục uống rượu nhưng bản thân không bị bao nhiêu ảnh hưởng, chỉ là trên mặt đỏ ửng mà thôi, nói xong câu đó hắn liếc mắt nhìn Trương Lệ Na.

Trương Lệ Na đã bị cồn làm ảnh hưởng, nghe Tần Mục nói như thế liền vươn tay khoát lên vai Tần Mục, ý vị cười nói:

- Ánh mắt Tần bí thư quả nhiên độc đáo. Tố chất của tầng quản lý quốc xí căn bản không theo kịp bước chân thời đại hiện tại, cân não đều là tương hồ. Nhìn xem ở nước ngoài đi, hình thức quản lý, quan niệm kinh doanh, cho dù quốc xí thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

Tần Mục nhìn lướt qua cánh tay Trương Lệ Na khoát lên vai mình, không cự tuyệt kiểu dựa sát của nàng, chỉ cười nhạt nói:

- Điểm này không cần nghi ngờ, đồ đạc của bọn hắn chúng ta cần hấp thu, cần học tập.

Trong lòng hắn đã khẳng định Trương Lệ Na đến làm thuyết khách, nhưng biểu hiện của nàng không khỏi quá mức phóng đãng.

- Tần bí thư thật sự là thẳng thắn, chúng ta cạn thêm ly nữa.

Ngón tay Trương Lệ Na lướt qua mặt Tần Mục, hương khí kích thích chóp mũi hắn.

Mỹ nhân kế? Tần Mục đột nhiên cảm thấy thật buồn bực, chẳng lẽ hắn lại mị lực như vậy, trước có Vân Băng, sau có Trương Lệ Na đều đối với mình thi triển loại kỹ xảo kia sao?

Tần Mục bưng ly rượu cụng ly với Trương Lệ Na, tham âm trầm ổn nói:

- Trương kinh lý, xem ra cô còn có việc thôi. Cứ việc nói, chúng ta đã là bạn bè.

Hắn vẫn muốn thăm dò chút tin tức của nàng.

Hai người lại cạn một ly, thân hình Trương Lệ Na thoáng lảo đảo ngã vào lòng Tần Mục. Nếu để nàng dựa vào, xem như Tần Mục có miệng cũng không nói được rõ ràng. Hắn vội vàng đỡ lấy hai tay nàng, bàn tay trơn mềm làm hắn không tự chủ được rung động. Không thể phủ nhận, thân hình Trương Lệ Na tràn ngập mị lực, nếu không cũng không đến nỗi có tư mật với Phòng Trung Hoa cùng Diệp Thạch Bình mà vẫn không trở mặt.

- Trương kinh lý, cô đã say rồi, hay là nên nghỉ ngơi một chút đi.

Tần Mục thấp giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment