Thanh Quan

Chương 568

Nghĩ tới đây, Tần Mục đã hiểu rõ vì sao báo cáo thủy lợi của mình bị Tần lão gia tử áp thời gian dài như vậy, cũng hiểu trong điện thoại cho thất ca Cao Bằng cũng vậy, tại sao Cao Bằng nói chuyện với hắn lại không được tự nhiên.

Mũi nhọn quá lộ, quả nhiên là mũi nhọn quá lộ ah. Lão gia tử đã phát giác được chính mình nhuệ khí mười phần, đây là muốn áp mình một chút đây mà. Lan Trữ, Thanh Thao biến cách, lão gia tử không phải không biết rõ, hắn vẫn yên lặng theo dõi kỳ biến, dù sao thành phố Đằng Long có chút chuyện ấy chưa đủ làm cho lão gia tử thương cân động cốt, nhưng nếu là phương diện thủy lợi thì, lão gia tử năng lực lớn hơn nữa cũng phải bận tâm tới cảm thụ của những phe phái khác.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Tần Mục rốt cuộc rộng mở, vào thời khắc này hắn quyết định mình phải dùng tâm tính của một người trẻ tuổi hai mươi sáu tuổi mới được, không cần quan tâm tới những chuyện lục đục, vậy cô phụ lão thiên gia cho hắn cơ hội trọng sinh.

- Ha ha ha ha.

Tần Mục cởi mở cười ha hả, lập tức lao qua phía Hàn Tuyết Lăng.

Hàn Tuyết Lăng bị Tần Mục cười to nhào tới thì kinh ngạc, đợi tối lúc nàng tỉnh táo thì Tần Mục đã ôm eo của nàng đi ra ngoài.

- Anh làm cái gì, thả em xuống!

Mặc dù Hàn Tuyết Lăng mạnh mẽ thế nào cũng không nghĩ Tần Mục lớn mật như vậy, dưới tình huống có người ngoài lại thân mật với mình như vậy. Hai người còn chưa có quan hệ thực chất, loại hành như ban ngày tuyên dâm này vượt qua giáo dục của Hàn Tuyết Lăng, hai tay vội vàng vỗ vai của Tần Mục và kêu to.

- Sợ cái gì, vợ chúng phải là như thế.

Nhìn thấy gò má của Hàn Tuyết Lăng đỏ hồng lên, Tần Mục lúc này đưa tay lên vuốt ve thì Hàn Tuyết Lăng tỉnh lại, Tần Mục có khả năng ôm Hàn Tuyết Lăng đi ra ngoài.

Chu Tiểu Mai kinh ngạc nhìn qua Tần Mục ôm Hàn Tuyết Lăng đi từng bước xuống lầu, mặc dù Chu Tiểu Mai ở nước Mỹ nhìn thấy nhiều người trẻ tuổi hôn nhau, trong nội tâm cũng loạn chiến. Tần Mục lúc nào to gan như vậy? Hắn không phải vẫn mang cái giá đỡ sao? Nàng nghi hoặc.

Bị ánh mắt Chu Tiểu Mai nhìn thấy, Hàn Tuyết Lăng cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, uốn éo giãy dụa trong ngực Tần Mục không ngừng. Từng hương thơm thiếu nữ lúc này truyền vào trong mũi của Tần Mục, Tần Mục đã hơn nửa năm qua chưa tiếp xúc với nữ nhân, loại hương thơm thiếu nữ này rất dụ hoặc hắn, Hàn Tuyết Lăng lập tức cảm giác mông của mình bị cái gì đó định trụ, toàn thân mềm nhũn không có khí lực.

Nàng tự nhiên hiểu Tần Mục đang thế nào, nàng chưa trải qua nhân sự nên không nhúc nhích, hai tay ôm cổ Tần Mục, lại vùi đầu vào ngực của hắn, hận không thể biến mình thành người tàng hình mới tốt.

- Tiểu Mai, chúng ta cùng ra ngoài phơi nắng, thời tiết vừa vặn, lại không có lạnh bao nhiêu.

Tần Mục nhìn qua Chu Tiểu Mai cười nói. Trên gương mặt thanh tú mang theo nét dụ hoặc, làm cho Chu Tiểu Mai lúc này định trốn vào phòng thì ngây ngốc đáp ứng, chạy vội tới mở cửa trước ra.

Tần Mục nói xong câu đó cảm thấy sau lưng bị bàn tay nhỏ nhéo một cái. Bờ môi Hàn Tuyết Lăng kè sát tai của Tần Mục nói nhỏ:

- Được lắm Tần Mục, thừa dịp em hôn mê muốn ba vợ bốn nàng hầu đúng không?

Nhìn thấy Chu Tiểu Mai đã đi ra ngoài, Tần Mục vội vàng nghiêng đầu đi. Hàn Tuyết Lăng tức giận muốn hưng sư vấn tội, lại không ngờ Tần Mục quay đầu nên bờ môi hai người chạm qua rất nhỏ, nhất thời làm cho hai người cảm thấy như có dòng điện nhỏ xoẹt qua trong người. Dù sao Tần Mục là người từng trải khá tốt hơn một chút, Hàn Tuyết Lăng lúc này không thể tin nổi, hai tay càng véo lưng của Tần Mục và toàn thân run nhẹ.

Tần Mục cười cười, an ủi vuốt ve thân thể của Hàn Tuyết Lăng, ôm nàng đi ra ngoài cửa.

Trong sơn biệt thự có ba cái ghế tao nhã, Chu Tiểu Mai đã chà lau sạch sẽ. Ba người cùng ngồi dưới ánh mặt trời, hưởng thụ cảm giác yên lặng.

Con mắt Hàn Tuyết Lăng nhìn qua Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai một lát, trên mặt lộ ra thần sắc cổ quái, nhẹ giọng thở dài một hơi nói ra:

- Ngủ một giấc thật thoải mái, con mắt mở ra đã qua nửa năm rồi.

Chu Tiểu Mai nghe nàng nói thú vị thì bật cười, nói:

- Đại tỷ, chị đừng nói như thế, xem như nghỉ ngơi đi.

Hàn Tuyết Lăng duỗi lưng mệt mỏi ra, thoải mái tựa vào đầu vai Tần Mục và chỉ vào vai khác của Tần Mục, nhìn qua Chu Tiểu Mai nói ra:

- Tiểu Mai tỷ, đầu vai này cho chị, thân thể tên này rất tốt, tuyệt đối sẽ không bị chúng ta áp sập đâu.

Tần Mục vẻ mặt sầu khổ, Hàn Tuyết Lăng đúng là cái gì cũng dám nói. Đừng nói hắn và Chu Tiểu Mai còn không có gì, cho dù có cái gì Chu Tiểu Mai cũng không có lẽ khả năng cộng hưởng chung chồng đâu.

Chu Tiểu Mai càng không chịu nổi, vụng trộm nhìn qua Tần Mục sau đó cúi đầu nói.

- Ngồi ở chỗ nầy rất tốt, rất tốt.

Hai người lập tức lâm vào xấu hổ, Hàn Tuyết Lăng đúng là quá bưu hãn, loại phong cách này làm Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai có chút không chịu đựng nổi. Hàn Tuyết Lăng khóe miệng vểnh lên, bộ dáng không biết khóc nên cười, thò tay vặn ngực của Tần Mục và nói:

- Anh rất đắc ý có phải hay không?

Tần Mục lập tức bất đắc dĩ, nhìn Chu Tiểu Mai nói ra:

- Tiểu Mai, em chiếu cố cô ấy một chút, anh đi điện thoại.

Nói xong hắn lập tức bỏ chạy ra xa xa, xem bóng lưng có chút chật vật.

Đi ra thật xa Tần Mục mới dám quay đầu lại nhìn. Chu Tiểu Mai cùng Hàn Tuyết Lăng hai người đang ở cạnh nói cái gì đó. Trong lòng Tần Mục khẽ run rẩy, Hàn Tuyết Lăng vừa mới tỉnh lại đã tâm địa gian xảo, xem bộ dáng cường thế của nàng, Chu Tiểu Mai lại tao nhã, hai người không phải là...

Trong đầu lập tức nghĩ tới hai thân thể trắng nõn cũng lăn qua lăn lại trên giường, Tần Mục vội vàng lắc lắc đầu, bỏ suy nghĩ này và gọi số Cừu Tiểu Bằng.

Sau điện thoại lần trước Cừu Tiểu Bằng nói cho Tần Mục nghe chính mình đang trên đường cao tốc quay về thành phố Đằng Long, Tần lão gia tử bên kia không có tin tức gì, Tần Mục hôm nay xem như có ý định thu liễm phong mang làm cho tâm của Cừu Tiểu Bằng nặng nề, phải an bày trọng trách của hắn sau đó.

Cừu Tiểu Bằng nghe xong thì lập tức vui vẻ ra mặt, nói:

- Tần ca, anh không đuổi em đi nữa à? Nói thật em muốn lái xe cho anh cả đời đấy.

Tần Mục cười mắng:

- Không có tiền đồ, cứ chạy đông chạy tây như thế anh khó sống với người nhà đâu. Hiện tại không an bài chức vị cho cậu chính là tình huống đặc biệt cho nên không làm được.

Hai người lại nói vài lời Tần Mục lại dặn dò Cừu Tiểu Bằng lái xe cẩn thận liền cúp điện thoại. Hắn ngẫm lại càng phải điện thoại cho Cừu Tiểu Thiền. Hôm nay Hàn lão gia tử chạy tới, nói cái gì cũng không thể khiến Chu Tiểu Mai cùng Cừu Tiểu Thiền lại đến biệt thự, cho nên Tần Mục liền nói cho Cừu Tiểu Thiền mấy ngày nay tốt nhất là ở lại trong khách sạn.

Ai nghĩ đến điện thoại vang lên không tới hai tiếng thì bị cắt, Tần Mục nghi hoặc nhìn điện thoại, phát hiện tín hiệu rất tốt, lại gọi một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment