Thanh Quan

Chương 638

Trên gương mặt béo trắng của bí thư huyện ủy Ngụy Luân không chút biểu tình, chỉ hơi híp mắt, thỉnh thoảng liếc nhìn Cao Bằng, lại đem lực chú ý nhìn lên chén trà trước mặt.

Mà phó bí thư huyện ủy Đồ Quang Diệu đang cầm một phần văn kiện, trong giọng nói mang theo vẻ nghiêm khắc:

- Các đồng chí, vì sao lại xuất hiện loại tình huống này? Bình Triêu phát triển thế nào mọi người rõ như ban ngày, không thể bởi vì xảy ra vấn đề mà đem toàn bộ công tác của chúng ta bác bỏ. Cao phó chủ tịch, ba công trình này do anh quản lý, có phải nên cấp phần báo cáo cho ban lãnh đạo hay không?

Hôm nay cần thảo luận vấn đề chính là vấn đề ba công trình xảy ra chuyện vài ngày trước đó. Cao Bằng bày ra bộ dạng nhất định phải tra xét rõ, khí thế quyết chiến không tiếc cá chết lưới rách quả thật làm trong huyện chấn động rất lớn. Bí thư huyện ủy Ngụy Luân, chủ tịch huyện Chương Dương cũng đã nói chuyện với Cao Bằng, khuyên hắn nên lấy việc phát triển của huyện làm trọng, đừng cố ý đi truy cứu gốc rễ, tránh tạo thành ảnh hưởng không tốt trong dư luận.

Bởi vì Cao Bằng đã thương lượng qua với Tần Mục, làm như vậy chính là xao sơn chấn hổ, làm ra tư thế đừng ai có ý nghĩ xem Cao Bằng không ra gì. Cao Bằng là thành viên bên ngoại của Tần hệ, chuyện này tuy không ai biết nhưng hắn đến từ văn phòng tỉnh ủy, cho dù bên tỉnh ủy không được xem trọng nhưng cũng nhận thức vài người, thân phận như vậy sẽ làm một ít thế lực trong Bình Triêu kiêng kỵ. Nếu lãnh đạo huyện đã bày ra tư thế cúi thấp, Cao Bằng chỉ cần biểu hiện một chút thái độ đồng thời đem vấn đề của ba công trình giao ra ngoài, như vậy cứ để cho chủ tịch huyện trực tiếp phụ trách.

Ai ngờ được sự tình đã giao ra ngoài, nhưng không đạt được mục đích mong muốn. Chẳng những ban lãnh đạo Bình Triêu không nghĩ biện pháp lôi kéo Cao Bằng, thậm chí cảm giác trong mấy ngày nay có cỗ không khí quỷ dị quay chung quanh của hắn khiến Cao Bằng thật sự khó chịu.

Đêm qua khi Cao Bằng lái xe về nhà, lúc rẽ vào trong tiểu khu ở bên đường nhào ra một người nằm ngay dưới xe của hắn. Cao Bằng xuống xe xem xét tình huống của người nọ, còn chưa kịp đi tới đầu xe từ bên đường đã có vài công an lao ra, mặc dù không còng tay hay đánh đập hắn, nhưng nói chuyện thật khó nghe, còn lấy danh nghĩa “có ý đồ mưu hại” xô đẩy bắt hắn đến cục công an, ngay cả cặp công văn của hắn cũng bị đánh mất.

Phải ở lại trong phòng tạm giam cả đêm, buổi sáng Cao Bằng phát hỏa với phó cục trưởng công an đã đến. Nhưng phó cục trưởng chẳng những không chút lo sợ, ngược lại còn mỉa mai hắn, làm cho Cao Bằng giận dữ rời đi. Khi cầm lại cặp công văn, bên trong đã bị người làm rối loạn, ngay cả dãy số lưu lại trong di động cũng bị người toàn bộ xóa bỏ.

Đây là hành động châm chích rõ ràng, cảm giác đầu tiên của Cao Bằng chính là như thế. Vốn hắn dự định sẽ đem chuyện này trực tiếp nã pháo với cục trưởng công an trong buổi họp ban lãnh đạo, ai ngờ còn chưa ngồi yên phó bí thư huyện ủy Đồ Quang Diệu đã đem hắn đặt lên đầu sóng ngọn gió.

Nhìn thấy bí thư huyện ủy cúi đầu không nói cùng chủ tịch huyện vẻ mặt mang theo ý cười cao thâm, Cao Bằng nhất thời cảm giác toàn thân lạnh lẽo.

Lúc trước hắn đem bộ phận văn kiện điều tra được về ba công trình đều giao ra ngoài, hiện giờ lại bị người chất vấn, hắn lập tức hiểu được đối phương căn bản không có ý tứ thỏa hiệp, là muốn chỉnh chết hắn.

Chuyện này hoàn toàn trái ngược kế hoạch của hắn cùng Tần Mục, thậm chí là con đường hoàn toàn bất đồng. Trên trán Cao Bằng toát ra mồ hôi lạnh, cố gắng làm cho tâm tình của mình yên tĩnh trở lại. Hiện giờ hắn không thể nói mình đã đem văn kiện ba công trình giao cho chủ tịch huyện, việc này không hề lập hồ sơ, nếu nói ra hắn sẽ thêm tội vu cáo hãm hại chủ tịch huyện. Toàn bộ ban lãnh đạo Bình Triêu thật giống như tấm thép không lẫn chút tạp chất, đang nỗ lực đem hắn xô đẩy chen chúc ra ngoài.

Chỉ riêng gạt bỏ còn chưa đủ, xem bộ dáng là muốn một gậy đập chết Cao Bằng.

Trong lòng Cao Bằng nhanh chóng xoay chuyển ý niệm, cúi đầu không nói gì. Hiện tại nếu hắn nói chuyện chỉ sợ sẽ bị bác bỏ càng thêm kịch liệt, hi vọng duy nhất là Tần Mục nhanh chóng đến đây, đem hắn giải cứu ra khỏi tình thế nguy hiểm.

Trong buổi họp không ai nói chuyện, đều đưa mắt nhìn qua Cao Bằng. Mấy ủy viên thường ủy không ngừng hút thuốc, sương khói phiêu đãng trong phòng họp nho nhỏ, khiến không gian như càng thêm mơ hồ.

- Khụ!

Chủ tịch huyện Chương Dương ho khan một tiếng, nhăn mày nói:

- Cao phó chủ tịch còn trẻ tuổi, việc rèn luyện dưới cơ sở còn chưa vững chắc. Dù sao bản tâm của anh ấy là tốt, liên tục gia tăng xây dựng ba công trình trụ cột, việc này vẫn hợp với phương hướng đại khái của Bình Triêu thôi.

Cao Bằng liếc mắt nhìn Chương Dương, cúi thấp đầu. Trong lòng Chương Dương muốn làm gì nữa đây? Hiện tại mình đã đến cùng đường, hắn còn nhảy ra làm người tốt, chẳng lẽ hắn không biết mình không có biện pháp đem vấn đề che giấu bên trong nói ra ngoài sao?

Bí thư huyện ủy Ngụy Luân gật gật đầu, phát biểu cách nhìn:

- Năng lực Cao phó chủ tịch vẫn có thôi.

Đồ Quang Diệu cầm chén trà uống một hớp, nói:

- Ngụy bí thư, Chương chủ tịch, năng lực không thể nói lên được vấn đề. Hiện tại trong Bình Triêu thần hồn nát thần tính, lại truyền ra dư luận công trình của chính phủ không đáng tin, điều này đả kích uy tín của chúng ta nhiều bao nhiêu? Tôi đề nghị đảng ủy phê chỉ thị đối với việc Cao phó chủ tịch không tôn trọng sự thật khách quan, không hoàn toàn thẩm tra tư chất của đội thi công, cũng đề nghị ban kỷ luật thanh tra nhúng tay.

Ban kỷ luật thanh tra nhúng tay, vậy thành chuyện lớn! Bí thư ban kỷ luật thanh tra Mã Hữu Hưng nâng mí mắt, lại sụp xuống, rít sâu một hơi thuốc.

Cao Bằng có hiểu biết về con người của Mã Hữu Hưng, là một nhân vật danh tiếng không tệ, hơi có bộ dạng chấp pháp như núi. Nhưng cái nắp của Bình Triêu chẳng những đậy thật kín, mà người này đảm nhiệm vai trò gì nơi đây Cao Bằng cũng không thấy được rõ ràng. Nếu Mã Hữu Hưng nhúng tay vào, cầm lấy thứ mà chủ tịch huyện Chương Dương nắm giữ, có văn kiện gì có lợi cho Cao Bằng đây? Cao Bằng không dám tưởng tượng, thậm chí hắn có thể khẳng định, chỉ cần ban kỷ luật thanh tra nhúng tay, chỉ trong thời gian ngắn sẽ xuất hiện thật nhiều căn cứ chính xác bất lợi cho mình, đến lúc đó bị kết án, cho dù thủ đoạn của Tần Mục thông thiên chỉ sợ trên thể diện cũng phải bất đắc dĩ thừa nhận, chính đồ của Cao Bằng đã hoàn toàn bị hủy hoại.

Không hiểu rõ tính toán của Ngụy Luân cùng Chương Dương, Cao Bằng bình tĩnh nói:

- Đối với sự cố lần này tôi chịu trách nhiệm rất lớn, tôi khắc sâu kiểm điểm cùng huyện ủy đảng ủy.

Ngụy Luân khoát tay nói:

- Cao phó chủ tịch kiểm điểm một chút là đương nhiên, nhưng chúng ta không thể cực hạn trong việc trách nhiệm, cần triệt để điều tra sau lưng chuyện này rốt cục tồn tại bóng ma gì, vì sao lại liên tiếp xảy ra sự cố, đây là vấn đề nghiêm trọng nhất.

Bình Luận (0)
Comment