Thanh Quan

Chương 640

- Còn hơn là xảy ra chuyện, người ta truyền tin tức đến tận chỗ của dượng đây. Tiểu Mục, căn cơ không xong, không nên ra tay quá nặng, bên Ký Bắc cháu làm có chút quá mức đi.

Cao Phái thấm thía nói.

Tần Mục còn tưởng rằng bên Cao Bằng có tin tức, ai ngờ lại là chuyện bên Ký Bắc. Nhắc tới động tác bên Ký Bắc cũng thật nhanh chóng, nhanh như vậy đã đáp lên Cao Phái. Hắn ngẫm nghĩ lại, nếu Cao Bằng xảy ra chuyện, cuộc điện thoại này càng không nên gọi tới. Càng có quan hệ thân mật với Cao Phái, Cao Phái càng không nên đem mình lẫn tiến vào, một thành thị khai phát làm thí điểm đã làm cho Cao Phái phải càng thêm cẩn thận.

- Dược, ở bên kia cháu bị người chọc giận đó thôi, nếu nói làm quá cháu cũng không dám thừa nhận.

Tần Mục nở nụ cười.

- Đừng cho rằng dượng không biết trong lòng cháu muốn làm gì, làm cho chính bọn hắn rối loạn trận tuyến, loại thủ pháp này dượng từng dùng qua.

Cao Phái nghe Tần Mục đùa giỡn tính tình trẻ con, không nhịn được nở nụ cười. Tần Mục làm việc không đến nỗi không biết nặng nhẹ, hắn lựa chọn như vậy khẳng định có ý nghĩ của hắn. Nhưng Cao Phái lo lắng Tần Mục không nhận thức sâu sắc trong chuyện này, chỉ sợ làm đá kê chân cho người khác, vì vậy nương lời người khác thám thính tin tức mà dặn dò Tần Mục vài câu.

Cao Phái nói:

- Mạng lưới quan hệ trong một tỉnh thành mà cháu dễ dàng động tới sao? Nếu dễ dàng động được, còn tới lượt cháu nhúng tay vào? Dượng nghe nói người của cháu chân tay không lưu loát, làm cho người ta nắm được đuôi sam, cháu làm lãnh đạo nhất định cần gánh trách nhiệm.

Nhận hối lộ? Tần Mục nhất thời nở nụ cười, việc này đối với hắn mà nói là chuyện nằm trong dự liệu. Song phương nắm bím tóc lẫn nhau, chính mình cho đối phương cơ hội san bằng, đối phương đem tin tức này đưa ra, chính là muốn hỏi hắn ở bên kia đã làm đủ rồi hay không. Loại ám chỉ trên quan trường kiểu này rất có thú vị, Tần Mục liền cười nói:

- Dượng, cháu chỉ là may mắn gặp dịp, không ai nghĩ tới đi trên đường cái lại bị người chạy tới đánh mình đi?

Cao Phái cười ha ha, Tần Mục xem như đã cho hắn mặt mũi, trực tiếp tỏ thái độ không hề truy cứu. Có được lời cam đoan kia, Cao Phái có thể hoạt động được không ít, thậm chí từ lời hứa hẹn lấy được cơ hội hợp tác với Ký Bắc, xem như có thu hoạch không nhỏ.

Tần Mục nhanh chóng bày tỏ thái độ, Cao Phái liền đem chuyện này đặt sang một bên, dùng giọng điệu trưởng bối nói:

- Tiểu Mục, lần này cháu đi xuống dưới dượng nghe lão gia tử nhắc nhở qua, cá nhỏ tôm nhỏ mò một ít, nhưng ngàn vạn lần đừng nên động tới cá lớn, đạo lý bên trong không cần dượng giải thích đi.

Tần Mục nghe ra được sự quan tâm của Cao Phái, cũng hiểu hắn sợ chính mình không biết nặng nhẹ đắc tội đại hào địa phương. Trên quan trường rắc rối phức tạp, nói không chuẩn có thể liên lụy đến cán bộ Tần hệ, đây là điều mà Cao Phái lo lắng. Mỗi một lần có tổ khảo sát từ thủ đô đi xuống, luôn sẽ kinh động một số nhân vật, cũng là vì bổ sung cân bằng cho địa phương. Tần Mục nghĩ nghĩ, nói:

- Dượng, thời gian gần đây dượng phải chú ý một chút, mọi sự không cầu có công, chỉ cầu vô tội, cháu nghĩ bên tỉnh Giang Bắc sẽ xuất hiện chút địa chấn, đừng liên lụy ngài.

Cao Phái cả kinh, lời này của Tần Mục xem như đã nói thật rõ. Khoảng cách giữa thành thị khai phát cùng Giang Bắc không xa lắm, Cao Bằng lại đảm nhiệm chức vụ trong Bình Triêu, Cao Phái mẫn tuệ phát hiện lúc trước lão gia tử yêu cầu mình đừng ép Cao Bằng quá mức, đồng thời đưa đề nghị cần đi địa phương rèn luyện, hình như bên trong cất giấu chuyện gì đó. Đối với tư tưởng chính trị của mình, Cao Phái tự hiểu rõ có một số việc lão gia tử thà rằng cho Tần Mục hay biết cũng không cho mình biết, vì vậy Cao Phái lập tức cảnh giác, lão gia tử, Tần Mục cùng Cao Bằng hình như đang chơi cờ, mà hắn đã bị ném bỏ bên ngoài.

Vừa có chút đố kỵ Tần Mục nhưng trong lòng Cao Phái cảm thấy vui mừng. Nói đến cùng hắn cũng là người trải đường cho đời thứ ba Tần hệ, nếu kế hoạch của lão gia tử thực hiện tốt, cuối cùng Tần Mục sẽ bước lên vị trí cán bộ trung tầng. Kể từ đó Cao Bằng có thể tham dự đến giữa kế hoạch lần này, đối với Cao gia mà nói chẳng những không thoát ly tầm mắt lão gia tử, ngược lại địa vị trong Tần hệ càng đề cao hơn một ít.

Cao Phái châm điếu thuốc, chậm rãi hỏi:

- Nguy hiểm rất lớn sao?

Tần Mục trịnh trọng đáp:

- Còn chưa đến mức tỉnh cấp, nhưng bên trong thị cấp chỉ sợ có chút người sẽ không yên ổn.

Cao Phái cân nhắc một chút, nói:

- Bên thủ đô thì…

Tần Mục nhất thời lắc đầu, tính cách Cao Phái chính là như vậy, nếu chính mình nói ra bên thủ đô đang xem cuộc vui cũng có, người diễn trò không thiếu, chỉ sợ Cao Phái sẽ khuyên nhủ mình nên đem sự tình khống chế trong Bình Triêu. Sông Mẫu Thân chảy qua nhiều tỉnh, mà trong thành phố Cửu Giang có tới năm huyện tham dự xây dựng con đê lớn, nếu chỉ là Bình Triêu có vấn đề, loại sự tình này nói ra không có ai tin.

Vì vỗ yên tâm trạng Cao Phái, Tần Mục nói:

- Dượng, dượng yên tâm đi. Tổ hiệp tra chỉ đi xuống xem xét, không có quyền lực gì lớn, nhiều lắm là đăng báo thủ đô hoặc hiệp trợ tỉnh ủy, không khả năng tự mình động thủ.

Cao Phái hừ một tiếng, nói:

- Dượng chỉ sợ đầu óc cháu nóng lên, đem cỗ khí thế va chạm với bí thư thành ủy trong hội nghị xuất ra, khi đó cho dù lấy mấy đầu trâu kéo cháu cũng kéo không trở lại.

Nói xong hai người đều bật cười. Vạn Hữu Niên được điều lên tỉnh ủy, tự nhiên sẽ có cán bộ Tần hệ nương theo quan hệ với Tần Mục mà tiến hành mượn sức Vạn Hữu Niên, hiện tại Vạn Hữu Niên được xem như thành viên bên ngoài của Tần hệ, nhưng còn dán lên tấm nhãn của Tần Mục. Tuy rằng hiện tại địa vị của Tần Mục kém hơn Vạn Hữu Niên không ít, nhưng Vạn Hữu Niên đã biết trong hai mươi năm tương lai Tần Mục xác định vững chắc sẽ trở thành tân tinh chính đàn quốc nội.

Đoạn thời gian trước Vạn Hữu Niên đã gọi điện thoại cho Tần Mục, không còn mang theo hương vị bí thư thành ủy cao cao tại thượng nhìn xuống. Hôm nay Cao Phái đem chuyện va chạm trước kia của Tần Mục nhắc nhở, cũng làm cho hắn hiểu được hiện tại địa vị của hắn đã khác với ngày trước, có một số việc nhất định cần suy nghĩ cặn kẽ. Là nhân vật lĩnh quân được khảo sát trong Tần hệ, nếu còn tiếp tục làm việc nóng nảy bất kể hậu quả, chỉ sợ sẽ rét lạnh lòng người, không còn xem trọng được hắn.

Hai người lòng hiểu mà không nói lại nhắc tới chuyện khác. Cao Phái nói với Tần Mục, bên Cửu Giang có một ít sinh ý của đại cô Tần Trữ, do tam ca của hắn là Âu Quan Tiến quản lý, dặn Tần Mục nếu có thời gian liên lạc với Âu Quan Tiến.

Tần Mục cười đáp ứng, dưới đáy lòng lưu lại ấn tượng. Hắn là con cháu lưu lạc của Tần gia mới quay về, ngoại trừ Cao Bằng cũng không quen thuộc với những anh chị em họ khác. Cao Phái căn dặn hắn như thế, cũng có chút tư tâm của chính mình.

Bình Luận (0)
Comment