Thanh Quan

Chương 705

Tần Mục dùng thủ pháp này rõ ràng là cho Hoàng Đào Ba nhìn thấy, Hoàng Đào Ba không làm chút gì đó thì không chừng Tần Mục sẽ tìm phiền toái cho mình.
Thạch Trường Nhạc nhận được điện thoại của Hoàng Đào Ba cũng biết đây là chiêu an. Rốt cuộc nên cố thủ trận tuyến Cửu Giang hay là đổi thủ trường hoàn toàn mới, đây là nan đề cho Thạch Trường Nhạc. Tình huống trước mắt Cửu Giang đã bước đầu hoàn thành giai đoạn cứu hỏa, Cửu Giang, Bình Triêu đã nguy trong sớm tối, nhìn biểu hiện của Hồng Văn Huy cùng Phạm Phẩm Đức đã biết rõ Tần Mục lần này ra tay phi thường cường thế. Cho dù sau lưng Hồng Văn Huy có bao nhiêu lực lượng, dùng công lao bao lớn lôi kéo tổ điều tra tổ trưởng Từ Hồng Thanh thì thành quả cũng quá nhỏ bé. Lực lượn sau lưng không có động tác quá lớn, Từ Hồng Thanh lại hành quân lặng lẽ, Thạch Trường Nhạc cũng hiểu rõ nội tình, mà bên cục đốc tra trên tỉnh đã phóng lời bên phía Bình Triêu, chuyện Bình Triêu sẽ tra, nói gần nói xa ý tứ chính là Quách khoa trưởng đã đạt thành liên minh với Tần Mục.
Lại nhìn Tần Mục bên này, đột nhiên ra tay như lôi đình cuồng nộ, Bình Triêu, Cửu Giang, trong tỉnh đều phải dùng thủ đoạn, đáng sợ hơn là thông qua Âu Quan Tiến tặng đại lễ cho Cửu Giang, theo thái độ của Tần Mục có thể thấy được đối phương đang tặng chiến tích cho Phó Ngọc Bình. Tuy nhiên không biết Tần Mục cùng Phó Ngọc Bình đạt thành cái gì, nhưng Thạch Trường Nhạc lại biết hai người này đã đứng chung một chỗ.
Bày ở Thạch Trường Nhạc trước mặt nan đề là, nếu là vượt lên trước hướng Tần Mục quy hàng, phải chăng có thể bảo trụ hiện tại vị trí. Đây là trọng yếu nhất, nếu là bị lôi chuyện cũ, hắn chỉ có theo sát tại Phạm Phẩm Đức Thi Hữu Phương sau lưng, cùng tổ hiệp tra chết dập đầu.
Hoàng Đào Ba điện thoại không thể nghi ngờ là một cơ hội, Thạch Trường Nhạc và Hoàng Đào Ba ước định gặp mặt. Hai người ở trên bàn rượu không nói cái gì, Hoàng Đào Ba chỉ tán thưởng Cửu Giang phong cảnh tốt, muốn định cơ ở đây, loáng thoáng ý tứ nói tổ hiệp tra trong thời gian ngắn không rời khỏi Cửu Giang. Mà Thạch Trường Nhạc thì cười nói sẽ tận tình địa chủ, nếu như Hoàng Đào Ba muốn lãnh hội phong quang của Cửu Giang thì hắn nguyện ý làm hướng dẫn, cũng biểu lộ tâm tư dựa sát vào tổ hiệp tra.
Hoàn toàn là bạn bè ân cần nói khách sáo với nhau, nhưng mà trong lời nói kỳ thật đang nói tới cục diện của thành phố Cửu Giang bây giờ. Lúc này vừa tiếp xúc thì Hoàng Đào Ba phát hiện Thạch Trường Nhạc do dự và vô cùng lo lắng, mà Thạch Trường Nhạc cũng hiểu Hoàng Đào Ba nóng lòng biểu hiện trước mặt Tần Mục. Hai người tận hứng mà về, trong nội tâm đều cảm thấy buổi gặp mặt này không tệ.
Mà vào lúc đó Tần Mục thu được tin tức của Lưu Đại Hữu, tỉnh ủy Bắc Liêu ủy có người đề nghị muốn học tập hình thức khu phát triển Đằng Long Lan Trữ, đề nghị mang khu trưởng Cừu Tiểu Thiền là đảng viên điển hình tăng chức cao hơn, thế công của tiểu thư ký kia càng mãnh liệt, Cừu Tiểu Thiền đã bị người có ý chí tiến công uy hiếp Tần Mục.
Tần Mục có chút đau đầu xoa xoa huyệt Thái Dương, từ khi vừa bắt đầu không nên thả Cừu Tiểu Thiền lên chính đàn a, nhất là mình bây giờ còn không có thực quyền, giống như lục bình không có rễ, người khác cầm Cừu Tiểu Thiền khai đao cũng là trong dự liệu.
Chiến tranh đã bắt đầu rồi, song phương phải sử dụng tất cả thủ đoạn. Nếu Tần Mục muốn cầm Bình Triêu, hoàn toàn có thể lợi dụng thủ đoạn bạo lực cưỡng ép chọc ra chuyện đê sông đập lớn ở Bình Triêu. Nhưng muốn bây giờ làm thế thì lỗ thủng này sẽ bị người ta làm nhạt đi, cuối cùng sang năm lũ vào chịu khổ chính là dân chúng. Cho nên Tần Mục nhất định phải nhẫn, phải tìm mấu chốt trong chuyện này đánh vào. Bom nguyên tử cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là địa điểm ném, Tần Mục cười rộ lên.
- Tần Mục, Chu gia gia hỏi anh, chuyện này lúc nào có kết cục
Hàn Tuyết Lăng ở bên cạnh đi tới, vẫn mặc quân trang và tư thế hiên ngang.
Tần Mục đứng lên bảo Hàn Tuyết Lăng ngồi xuống, sau đó rót chén trà cho Hàn Tuyết Lăng.
Hàn Tuyết Lăng không có tính tình an tĩnh, cầm đồ uống đặt lên bàn, lại một lần nữa hỏi thăm. Tần Mục biết rõ Chu quân trưởng từ khi nghe được chuyện đê sông đập lớn có vấn đề thì vẫn nhìn chằm chằm vào bên này, nếu không cũng không hỏi thăm như vậy. Hắn cân nhắc một chút, nói ra:
- Tối đa một tháng thì chuyện này chấm dứt, khi đó là lúc trời lạnh, cần phải vất vả quân nhân con em chúng ta rồi.
- Đức hạnh.
Hàn Tuyết Lăng trợn mắt, nói:
- Nói chuyện là giở giọng quan, tuổi còn trẻ không biết học ở nơi nào. Em hỏi anh, không có việc gì đừng có nhiều cong quấn như thế, trực tiếp đẩy Bình Triêu qua bên ngoài xử lý là được.
Tần Mục gian nan nuốt nước bọt, tuy nói chính trị chính là đánh nhau sống chết, muốn chơi như thế nào thì chơi cũng phải nhìn xem thực lực bản thân thế nào, nếu thực lực không đủ sẽ bị người khác đánh chết cũng không oan Hắn cười cười, nói ra:
- Gần đây em có liên hệ với trong nhà không?
Hàn Tuyết Lăng biết rõ hắn đang cố ý dẫn chủ đề qua chỗ khác, không muốn mình tham dự quá nhiều, hừ lạnh một tiếng nói ra:
- Trong nhà biết rõ em ở Ký Nam, có gì mà liên hệ chứ, không phải chỉ luyện binh sao? Nhưng mà anh thì tốt rồi, nước Mỹ Nhật Bản Australia, Ân, còn có Bắc Liêu, tiền điện thoại của anh một tháng bao nhiêu, coi chừng em tố cáo anh tham ô đấy.
Tần Mục biết rõ Hàn Tuyết Lăng đang phát tính tình đại tiểu thư, ẩn ẩn bất mãn mình có nhiều hồng nhan tri kỷ. Hắn lắc đầu nói ra:
- Anh đã sớm nói với em, gần đây một thời gian ngắn không có liên hệ, các nàng đều có chuyện của mình.
Hàn Tuyết Lăng nhuếch miệng, cầm lấy đồ uống uống cạn. Tần Mục cười nói:
- Đừng uống vội vả như vậy, cũng đừng uống nhiều như vậy, thời tiết lạnh không tốt cho thân thể.
- Anh cũng biết quan tâm người ta?
Hàn Tuyết Lăng cười lên, nói:
- Anh cảm thấy như thế nào, tâm tư của anh cả ngày đặt lên chuyện lục đục không đấy.
Tần Mục nhất thời chán nản, từ khi biết Hàn Tuyết Lăng, nàng nói chuyện sẽ không cho người ta sống khá giả. Vốn Bắc Liêu bên kia có tin tức khiến Tần Mục có chút bực mình, nghe Hàn Tuyết Lăng nói chuyện có chút mang ý châm biếm, nhịn không được cũng châm chọc một câu:
- Cũng không biết em bên này ứng phó bao nhiêu hồng nhan tri kỷ nha.
- Hồng nhan tri kỷ?
Hàn Tuyết Lăng nhất thời sững sờ, kỳ quái hỏi:
- Em làm gì có hồng nhan tri kỷ?
Tần Mục cười nói:
- Chính là Ruth tiểu thư ở nước Mỹ, không cho rằng anh không rõ đấy chứ?
Biểu lộ của Hàn Tuyết Lăng lúc này trở nên phong phú, muốn khóc muốn cười muốn hét muốn náo, Tần Mục lần đầu tiên nhìn thấy biểu lộ buồn cười như thế, thở dài lắc đầu.
Đột nhiên Hàn Tuyết Lăng đứng dậy, mang trên mặt nét đỏ ửng nói ra:
- Trời muộn rồi, em đi nghỉ ngơi.
Nói xong cũng không để ý Tần Mục nói thêm gì nữa, vội vã chạy vào trong phòng. Tần Mục loáng thoáng nghe được tiếng cười ha hả sau cửa phòng, cũng không biết là bởi vì sao, chẳng lẽ nghe nói Ruth sắp tới Trung Quốc thì cao hứng sao? 
Bình Luận (0)
Comment